[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 852: Không Quen Nuôi Một Con Bạch Nhãn Lang (1)


Chương 852: Không Quen Nuôi Một Con Bạch Nhãn Lang (1)
Chương 852: Không Quen Nuôi Một Con Bạch Nhãn Lang (1)
Chương 852: Không Quen Nuôi Một Con Bạch Nhãn Lang (1)
Hướng Hoa Lan xoay người trở lại Hướng phủ, đầu tiên đi thẳng tới nhà kho, sai thị vệ của mình dọn tất cả đồ đạc cá nhân của mình ra ngoài.
Hướng lão phu nhân bên kia còn đang lo lắng cho tình huống của Hướng Thư Nhạc, cũng không rảnh bận tâm đến Hướng Hoa Lan bên này, và khi bọn họ nhận được tin thì Hướng Hoa Lan đã kêu người dọn sạch sẽ nhà kho.
Khi Hướng lão phu nhân cảm giác tình hình không thích hợp, định đến tìm Hướng Hoa Lan giằng co, thì Hướng Hoa Lan đã không còn ở trong phủ!
"Cái thứ con hoang này, đồ con hoang, có gan đi thì đừng về nữa!"
Sau khi Tô Oanh đến khách trạm Vân Lai cũng không quên ôm Tước Tước vẫn còn đang say ngủ trong không gian ra ngoài.
Ngày mai là ngày hẹn cuối cùng của nàng và Mạc Đồ, nhưng nàng không phải là một kẻ thích thụ động, nàng đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi.
Nàng thả con chim ưng truyền tin nọ từ trong không gian ra mang theo, ở lần gặp lại sát thủ Hồng Ma hôm ấy, phản ứng khác thường của Mạc Đồ đã khiến nàng hoài nghi, chim ưng truyền tin nhận chủ, cũng là vì thăm dò Mạc Đồ, nhân lúc hắn ta vẫn chưa tỉnh hoàn toàn thì thả chim ưng truyền tin từ không gian ra, nhưng không ngờ chim ưng truyền tin lại tìm đến bên cạnh Mạc Đồ.
Đến lúc này, nàng cũng càng chắc chắn rằng thân phận của Mạc Đồ có liên quan đến Hồng Ma, chỉ không biết rốt cuộc hắn ta đang đảm nhiệm nhân vật gì ở Hồng Ma.
Sau này khi Mạc Khiên xuất hiện, nàng đã có thể đoán được sơ sơ rằng đây có thể là một cuộc nội chiến của Hồng Ma.
Mạc Đồ bị đánh bại một lần trong cuộc nội chiến, thì có thể sẽ có lần thứ hai.
Ban đêm, Tô Oanh cùng ăn cơm tối với Tước Tước, sau đó cùng cô bé rửa mặt rồi lên giường nằm, đợi sau khi cô bé chìm vào giấc thì nàng mới thả người vào lại không gian, rồi nàng thay một bộ y phục dạ hành, thả con chim ưng truyền tin từ không gian và buộc một cái thiết bị theo dõi lên người nó, sau đó lấy thêm một cái thẻ tre cột vào móng vuốt của nó, bế chú chim tới trước cửa sổ rồi mới thả nó bay.
Chú chim ưng truyền tin vẫy vẫy cánh, rất nhanh đã vọt thẳng lên trời cao, Tô Oanh vì muốn theo dõi tốt hơn nên đã sử dụng một thiết bị nhiễu sóng trên người nó, không cho nó bay quá cao, nếu không với khoảng cách quá xa, nàng sẽ không thể theo dõi phương hướng của nó.
Tô Oanh trèo ra ngoài bằng cửa sổ, nhìn hướng đi của thiết bị theo dõi rồi đuổi theo.
Mà lúc này tại ngoại ô Đạc thành, trong một hang động ẩn khuất đang diễn ra một cuộc chém giết quyết liệt.
Mạc Đồ đầy máu đang cầm một thanh kiếm trong tay đứng giữa hang động, hắn ta lạnh lùng chĩa thẳng thanh kiếm vào một người đàn ông có đôi mắt hẹp dài đang ngồi trên chiếc ghế lưng hổ(*).
(*) (Ghế lưng hổ - 老虎凳: hình phạt tra tấn thời xưa, người ngồi trên chiếc ghế dài, duỗi thẳng chân ra, trói chặt đầu gối với ghế, rồi đệm dần gạch dưới gót chân, đệm càng cao thì càng đau)
"Bạch Trà, ta tin ngươi, dùng ngươi, kết quả ngươi lại liên hợp với người ta tín nhiệm nhất đâm cho ta một nhát trí mạng nhất, nhưng có lẽ các ngươi đều sẽ không ngờ được Mạc Đồ ta đây vẫn có thể sống sót quay về."
Ánh mắt của tên nam nhân ngồi bên trên tràn ngập sát ý: "Mạc Đồ, cái con người nhu nhược trước sợ sói, sau sợ hổ này của ngươi đáng lẽ nên chết từ lâu rồi, Hồng Ma chỉ khi trong nằm tay ta mới có thể trở nên hưng thịnh, ngươi nhìn một năm này đi, thế lực của Hồng Ma đã cắm rễ được trong hoàng thất Sở quốc rồi, đây là điều mà có đến lúc chết ngươi cũng không làm nổi!"
"Đồ ngu xuẩn cứ thích tự cho mình là đúng, cái ngày lập nên Hồng Ma đã sớm nói qua sẽ không bao giờ dính líu vào bất kỳ cuộc tranh giành quyền lực của hoàng thất rồi, ngươi cứ tưởng mình thông minh nhưng lại không biết đây chính là đang tự đào mồ chôn mình, Bạch Trà, chịu chết đi!" Mạc Đồ chĩa mũi kiếm theo hướng của Bạch Trà rồi đâm tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận