[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 858: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (1)


Chương 858: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (1)
Chương 858: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (1)
Chương 858: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (1)
Mạc Đồ: "..."
"Ngươi nói thật à?"
Mạc Đồ cảm thấy nụ cười của hắn ta thật miễn cưỡng.
Tô Oanh nhíu mày cất Hồng Ma lệnh thật kỹ: "Nếu ngươi đánh thắng được ta thì ta sẽ trả nó lại cho ngươi."
Nhìn vẻ mặt thản nhiên của Tô Oanh, Mạc Đô cũng không muốn thừa nhận hắn không đánh lại nữ nhân này.
"Nữ hiệp à, ngươi lấy cái khác được không? Tỷ như bảo ta lấy thân báo đáp?"
Tô Oanh nhếch môi: "Nếu ngươi thật thà, ta có thể cân nhắc để lại trợ thủ cho ngươi."
Thấy vẻ lạnh lùng hiện lên trong mắt Tô Oanh, hắn ta biết nữ nhân này không nói đùa.
"Tất nhiên, nếu không phục thì ta có thể tác hợp cho đôi uyên ương xấu số các ngươi ngay bây giờ." Nàng chỉ vào Mạc Khiêm nằm dưới đất.
"Tô nữ hiệp thật hài hước!"
Tô Oanh vốn muốn tiêu diệt sạch Hồng Ma, nhưng một tổ chức sát thủ có kỷ luật lại có tính thẩm thấu như vậy mà diệt đi thì khá đáng tiếc, giữ lại có lẽ sẽ có tác dụng càng lớn hơn.
Đã có ý định bỏ Hồng Ma vào túi, đêm đó Tô Oanh liền ở lại đây.
"Tước Tước đâu, ngươi sắp xếp cô bé chỗ nào?"
Tô Oanh thản nhiên nói: "Ta có một người bàn ở Đạc thành, tạm thời để cô bé ở đó."
Mạc Đồ biết Tô Oanh sẽ không hại Tước Tước nên không hỏi nữa.
"Nữ hiệp muốn Hồng Ma cũng được nhưng ít nhất ngươi phải nói cho ta biết rốt cuộc ngươi là ai?"
"Hoàng hậu Sở quốc." Lúc này Tô Oanh không còn tị hiềm gì nữa.
Mạc Đồ chấn kinh: "Cái gì? Ngươi nói ngươi là Hoàng hậu Sở quốc?"
"Phải."
Mạc Đồ nhìn nàng chằm chằm, cố gắng tìm ra một dấu hiệu đùa giỡn nhỏ nhoi nào trên gương mặt nàng nhưng lại không hề có!
Ở chung với nhau hơn một tháng, Mạc Đồ có độ hiểu biết nhất định với tính cách Tô Oanh, hắn ta biết nàng không thích nói dối. Nếu là chuyện nàng không muốn nói thì nàng sẽ ngậm miệng luôn, thế nên khả năng lời nàng nói là thật rất lớn.
"Nếu ta nhớ không nhầm thì Hoàng hậu Sở quốc hiện tại cũng phải trên bốn mươi rồi, thoạt nhìn nữ hiệp không giống lắm."
Tô Oanh khẽ cười: "Tại ngươi không biết thôi, bây giờ quốc quân Sở quốc đã thay đổi rồi."
Đúng là Mạc Đồ không biết thật nhưng chuyện như này chỉ cần điều tra thử là biết ngay, Tô Oanh căn bản không lừa được hắn ta.
Mạc Đồ cảm thấy lồng ngực hơi nghèn nghẹn, khó chịu đến mức trái tim hắn ta cảm thấy luống cuống, không ngờ trong đầu hắn ta lúc này lại chỉ có duy nhất một suy nghĩ, đó là Tô Oanh đã lập gia thất!
Nàng nhìn chẳng có chỗ nào giống người đã lập gia đình cả.
Nàng còn nhìn hết cơ thể hắn ta!
Tô Oanh lại bước đến trước mặt Mạc Khiên, hắn ta chỉ bị điện giật khiến toàn thân cứng nhắc nhưng ý thức vẫn tỉnh táo.
"Đơn hàng ám sát ta là do ngươi nhận?"
Mạc Khiên muốn đứng dậy nhưng chân tay bủn rủn vô lực không thể đứng lên, hắn ta chỉ bất lực nói thều thào: "Ta chẳng biết gì cả, sau khi ca ca rời đi, tất cả mọi chuyện đều do Bạch Trà làm."
"Vậy ngươi quản lý chuyện gì của Hồng Ma?"
Con ngươi Mạc Khiên co rút, hai hàm răng cắn chặt.
Tô Oanh rút con dao găm bên hông ra đâm thẳng vào người Mạc Khiên không chút lưu tình.
Nhưng ngay trước khi con dao đam vào người hắn ta lại có một cánh tay giơ ra ngăn cản.
Tô Oanh ngước lên bắt gặp ngay ánh mắt Mạc Đồ.
"Hồng Ma sẽ quy thuận ngươi, nhưng ngươi phải để ta xử lý hắn."
Tô Oanh không hề thù tay lại mà khó hiểu hỏi: "Hắn ta đã hại ngươi một lần mà ngươi vẫn không nỡ để hắn chết?"
Ánh mắt Mạc Đồ ảm đạm không rõ: "Xin giáo chủ hãy đồng ý với ta đi, ta cam đoan hắn sẽ không thể làm ra bất kỳ ảnh hưởng nào đối với Hồng Ma nữa."
Sắc mặt Tô Oanh lạnh lùng, nàng vung con dao găm trong tay lưu loát cắt đứt gân tay gân chân Mạc Khiên: "Được, ta bán ân huệ này cho ngươi."
Mạc Đồ quỳ xuống trước mặt Tô Oanh, tượng trưng cho việc đã quy thuận nàng: "Đa tạ nương nương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận