[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 859: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (2)


Chương 859: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (2)
Chương 859: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (2)
Chương 859: Ngươi Vẫn Không Nỡ Để Hắn Đi (2)
Sau khi màn đêm buông xuống, Mạc Đồ ban hành sắc lệnh đối với các nhân vật quan trọng trong Hồng Ma, triệu tập bọn họ quay về.
Trước khi mọi người quay về, Mạc Đồ dẫn Tô Oanh đi tìm hiểu tình hình của Hồng Ma, chẳng qua những thông tin đó đều là từ một năm trước, bản thân Mạc Đồ cũng không biết tình hình hiện tại.
Mạc Đồ đã gọi thân tín của mình tới để hắn nói với Tô Oanh.
Từ trong miệng thân tín, hai người biết được trước năm ngoái thế lực của Hồng Ma đều tập trung trên giới giang hồ của các quốc gia. Nhưng một năm trước Bạch Trà và Mạc Khiên tạo phản, trong khoảng thời gian Mạc Đồ không ở đây, bọn họ to gan đưa thế lực xen vào giữa giới quyền quý các nước. Chẳng qua căn nguyên không quá sâu, dù sao thế gia hoàng tộc cũng chẳng phải người ngu, bọn họ chủ yếu chỉ lợi dụng Hồng Ma thôi, rất nhiều chuyện cơ mật không thể để bọn họ biết.
Vì để lấy được sự tín nhiệm của đối phương, Bạch Trà chỉ ra sức làm việc cho bọn họ nhằm lấy được sự tin tưởng rồi chậm rãi xâm nhập thế lực của mình vào. Chẳng qua chưa đợi được đến ngày đó thì Mạc Đồ đã quay lại.
Tô Oanh nhìn những nhiệm vụ các nước giao cho Hồng Ma trong một năm qua, những thư tín qua lại này vốn nên tiêu hủy ngay lập tức nhưng trước khi chưa lấy được sự tin tưởng tuyệt đối của đối phương thì đám Bạch Trà đã giữ lại toàn bộ.
"Đám hoàng tộc quyền quý cũng chỉ xem Hồng Ma như một thanh đao giết người, chờ đến lúc bọn họ phát hiện thanh đao này quá sắc bén, có khả năng làm tổn thương lại mình thì sẽ hủy diệt thanh đao ngay."
Đây cũng là nguyên nhân Mạc Đồ không muốn Hồng Ma cuốn vào giữa sự tranh đấu của giới quý tộc, đọc thư Khang Trạch đế gửi cho Bạch Trà, có thể thấy ông ta đã có ý đồ bỏ Hồng Ma vào túi mình. Chẳng qua ông ta còn chưa kịp ra tay thì Tiêu Tẫn đã quay về.
Nhưng ông qua lại không thể nào ngờ được, cuối cùng Hồng Ma lại rơi vào trong tay Sở hoàng hậu.
Ánh sáng trắng xóa dần bao trùm bầu trời, nắng vàng chiếu qua kẽ lá chiếu vào trong huyệt động khiến chiếc ghế lưng hổ sáng rực lên.
Lúc này, Tô Oanh đang đeo mặt nạ ngồi trên ghế lưng hổ, nàng không sợ những người này nhìn thấy gương mặt thật nhưng dù sao nàng cũng là người có thân phận đặc biệt, nếu việc này truyền ra ngoài sẽ không tốt đối với cả nàng và Tiêu Tẫn.
Một đám sát thủ đứng bên dưới quan sát Tô Oanh đang ngồi trên ghế lưng hổ và Mạc Đồ đứng bên cạnh nàng như một thuộc hạ thì vô cùng khó hiểu.
Lúc trước Bạch Trà làm phản nên nói với bọn họ là Mạc Đồ đã bị giết nên mới để hắn tiếp quản Hồng Ma. Bạch Trà có Hồng Ma lệnh nên bọn họ không hề nghi ngờ.
Nhưng hôm nay lại tận mắt nhìn thấy Mạc Đồ sống sờ sờ ở đây là sao vậy?
Mạc Đồ chỉ có thể kể cho bọn họ nghe chuyện Bạch Trà và Mạc Khiên làm phản: "Là bọn họ hại ta suýt mất mạng, cũng may ta phúc lớn mạng lớn có thể quay về được. Bây giờ phản đồ đã được thanh trừ, trả lại sự trong sạch cho Hồng Ma ta."
Đứng trước giáo chủ mới của giáo phái, những người này đều là tinh anh trên giang hồ, đối với chuyện này đã là thấy nhiều không trách cho nên chẳng mấy chốc đã tiếp nhận tình huống này.
"Giáo chủ sốt ruột triệu tập chúng thuộc hạ trở về không biết là có nhiệm vụ gì muốn tuyên bố?"
"Không phải, ta triệu các ngươi trở về ra mắt giáo chủ tân nhiệm."
Đám người lập tức đổ dồn ánh mắt vào người Tô Oanh, bọn họ chẳng hiểu tình huống này là sao. Mạc Đồ vẫn còn sống sờ sờ ở đây, tại sao hắn ta lại chắp tay nhường chức giáo chủ cho người khác?
"Giáo chủ, rốt cuộc chuyện này là sao?"
Mạc Đồ nói: "Ta bị người che mắt, suýt nữa hại Hồng Ma, giờ tự thấy hổ thẹn không thể đảm nhiệm chức giáo chủ nữa thế nên quyết định nhường vị trí cho Tô giáo chủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận