[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 868: Bị Chặn Lại Ở Phút Chót (2)


Chương 868: Bị Chặn Lại Ở Phút Chót (2)
Chương 868: Bị Chặn Lại Ở Phút Chót (2)
Chương 868: Bị Chặn Lại Ở Phút Chót (2)
Chiếc xe mô tô năng lượng không khí này phát ra một đợt tiếng nổ trong không khí, sau khi nổ một lúc thì xông ra ngoài nhanh như một mũi tên bắn xuyên qua tầng mây.
Tô Oanh nằm nhoài người trên thân xe, trang phục chắn gió cùng với mũ bảo hiểm trên người đã cản lại hơn phân nửa sức gió cho nàng.
Trời dần dần sáng tỏ, các thôn dân ra khỏi thôn đang chuẩn bị lên núi, người đi cắt cỏ lợn thì đi cắt cỏ cho lợn, người đi hái rau dại thì đi hái rau dại.
Nhưng lúc bọn họ lên núi thì bỗng nhiên lại nhìn thấy một thứ đồ vật màu xanh đang di chuyển với tốc độ thần tốc hướng xuống phía dưới chân núi bên này, còn chưa kịp chờ cho bọn họ nhìn rõ xem thứ đó rốt cuộc là cái gì thì "quái vật" kia đã ầm một tiếng lướt qua từ dưới chân núi, nếu không phải còn có các nhánh cây hai bên chân núi đung đưa lay động thì bọn họ đều tưởng rằng ban nãy là bản thân mình đã nhìn lầm.
Tô Oanh thấy sắc trời đã sắp sáng bèn dừng xe lại, nếu như nàng nhớ không nhầm thì trạm kế tiếp sẽ tới một thành trì, đến một nơi dân cư đông đúc như vậy thì nàng không thể tiếp tục lái thứ đồ chơi này được nữa.
Nàng lại đi về phía trước thêm một đoạn nữa, sau khi cảm thấy người đi đường càng ngày càng nhiều lên thì nàng mới mang theo chiếc mô tô năng lượng không khí kia trở vào trong không gian, đổi lại y phục rồi đổi sang ngựa để cưỡi ra ngoài, kế đó nàng cưỡi ngựa hướng về tòa thành trì kia.
Sau khi vào thành, Tô Oanh chỉ dừng chân nghỉ ngơi chốc lát trên con phố lớn bán đồ ăn, sau đó lại tiếp tục lên đường, đợi sau khi trời tối, khi đã ra khỏi thành rồi thì nàng sẽ có thể sử dụng các phương tiện di chuyển công nghệ cao, cứ như vậy thì không tới hai ngày nữa là nàng sẽ có thể chạy tới biên giới Tấn quốc.
Không thể thỏa sức thúc ngựa trong thành nên Tô Oanh đành xoay người xuống ngựa, để thức ăn mà nàng đã mua được lên lưng ngựa, trong tay cầm một cái bánh rán vừa đi vừa ăn.
Để tăng nhanh tốc độ ra khỏi thành, nàng thuê một cỗ xe ngựa, cột ngựa vào cỗ xe đó rồi đi ra hướng cổng thành.
Sau khi ra khỏi thành, Tô Oanh bỏ những đồ vật vừa mua vào trong không gian, sau đó phi ngựa vào một con đường nhỏ hẻo lánh, chờ đến khi trời tối thì nàng mới lại đổi sang chiếc mô tô năng lượng không khí trước đó rồi tiếp tục lên đường.
Tốc độ của xe mô tô năng lượng không khí còn nhanh hơn so với trong tưởng tượng của nàng, sáng sớm ngày thứ ba là nàng đã nhìn thấy cổng chính của biên giới Tấn quốc rồi.
Tô Oanh từ xa đã nhìn thấy quân lính phòng thủ phụ trách canh giữ biên giới, nàng liền vừa cưỡi ngựa vừa lấy ra văn kiện thông quan đi tới xếp hàng.
Chỉ cần ra khỏi cổng chính biên giới này là khoảng cách của nàng với Sở quốc đã ngày càng gần!
Tô Oanh không tự giác siết chặt văn kiện trong tay, tâm trạng tự dưng trở nên kích động một cách khó lý giải, nỗi nhớ nhung vẫn luôn bị nàng dồn nén sâu thẳm nơi đáy lòng dường như đang muốn phun trào ra ngoài.
Quân lính biên giới tiến hành rà soát kiểm tra một cách hết sức nghiêm ngặt, thậm chí tất cả những đồ đạc mà những người ra khỏi biên quan mang theo đều sẽ bị họ lật lên kiểm tra một lần.
Mắt thấy đã sắp tới lượt Tô Oanh thì bỗng nhiên sau lưng cô lại có một đội nhân mã chạy tới.
"Đóng cổng, lập tức đóng cổng lại ngay."
Người dẫn đầu đội ngũ đó vừa hô lên một tiếng thì các quân lính thủ giữ biên quan liền không hề chần chừ gì mà trực tiếp đóng cổng lớn lại.
Tô Oanh nhìn cánh cổng thành đã đóng lại kia thì ấn đường chợt giật giật mấy cái, mắt thấy sắp đến lượt nàng ra khỏi thành rồi, vậy mà lại đóng cổng thành vào ngay lúc này!
Tô Oanh hít sâu một hơi, nhanh chóng đè ngọn lửa giận đang bốc lên trong lòng xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận