[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 880: Ta Không Muốn Đợi Thêm Nữa (2)


Chương 880: Ta Không Muốn Đợi Thêm Nữa (2)
Chương 880: Ta Không Muốn Đợi Thêm Nữa (2)
Chương 880: Ta Không Muốn Đợi Thêm Nữa (2)
Đêm Chu Khinh truyền tin về kinh thành, có một nam nhân đi đến một căn nhà khuất trong bóng tối.
"Chủ nhân, có tin tức từ nước Tấn truyền về, nói rằng có sai sót, người được tìm thấy hoàn toàn không phải Hoàng hậu nương nương."
Người trong phòng nghe vậy cười lạnh: "Ngã xuống đó còn có thể sống được sao? Tiêu Tẫn suy nghĩ thật hão huyền, nhưng ngươi vẫn phái người qua đó dò hỏi xem, đã có chuyện gì, là người nào không nhẫn được."
"Tuân lệnh."...
Cho đến ngày thứ năm, quan khẩu nước Tấn vẫn chưa mở, xem ra nước Tấn không có ý định mở cửa trước khi bắt được người, không bắt được người trước, sẽ không mở cửa.
Chờ đợi mấy ngày, kiên nhẫn của Tô Oanh gần như đã bị mài mòn hết, nhưng nàng cũng không có ý định xông qua.
Lúc Chu Khinh vào nhà liền thấy Tô Oanh nhìn mình với ánh mắt âm trầm.
"Công tử đang nhìn cái gì?"
"Nhìn mặt ngươi."
Tô Oanh trực tiếp gọi Chu Khinh tới bên cạnh, Chu Khinh nghi ngờ tiến lên, còn chưa mở miệng, trước mắt tối sầm, mất đi ý thức.
Tô Oanh mang người vào không gian, sau khi mày mò một hồi, nàng hài lòng mang người ra ngoài.
Khi Chu Khinh tỉnh lại sắc trời đã tối, nàng ta nghi hoặc nhìn xung quanh, chỉ thấy Tô Oanh ngồi trên ghế, ngọn đèn lúc sáng lúc tối chiếu lên lưng nàng ta.
Chu Khinh nghi ngờ mở miệng,"Công tử."
Tô Oanh nghe vậy mặt giật giật, chậm rãi quay đầu.
Chu Khinh khẽ kêu một tiếng, nhìn khuôn mặt giống mình như đúc dưới ánh đèn mờ kinh ngạc không thốt nên lời.
Tô Oanh trầm giọng hỏi: "Trông giống không?"
Chu Khinh kinh ngạc gật đầu, nghe giọng của Tô Oanh, thì ra là Tô Oanh dịch dung thành bộ dạng của mình.
Chu Khinh đứng dậy tới gần nhìn kỹ hơn, không thể nói là giống, chỉ nhìn mặt mà nói, thì gần như giống như đúc.
Cho dù đến gần như vậy, cũng không nhìn ra bất kỳ khuyết điểm nào, khuôn mặt này giống y hệt Tô Oanh, không tìm ra chút dấu vết ngụy trang nào.
"Công tử thật lợi hại."
Tô Oanh không phủ nhận, đây chính là mặt nạ sao y gốc làm từ collagen động vật, cho dù dưới ánh sáng mặt trời, dùng mắt thường cũng khó phân biệt được thật giả.
"Ta không muốn đợi thêm nữa."
"Công tử có dự định gì không?"
"Ta sẽ cải trang thành ngươi, sau đó đi trên đường lớn thì "không cẩn thận" bị quan binh của Tấn Quốc tróc nã, sau khi ta bị bắt thì ngươi hãy chờ thời cơ để xuất quan." Dáng vẻ của Chu Khinh đã bị bại lộ, nàng ta không thể đảm nhiệm công việc mật thám, chỉ có thể nhanh chóng trở về Sở quốc.
Chu Khinh vừa nghe nói Tô Oanh muốn bị bắt thay mình thì không đồng ý: "Vậy sao được, sao có thể để công tử đi mạo hiểm?"
Tô Oanh lại nói: "Ta sẽ nghĩ cách thoát thân, ngươi không cần lo lắng chuyện đó, chờ sau khi ngươi xuất quan thì chờ ta ở quán trọ bên ngoài biên giới Sở quốc, ta sẽ nhanh chóng tập hợp lại với ngươi." Nói xong, nàng đẩy tay nải trên bàn đến trước mặt nàng ta: "Trước khi đi hãy đeo mặt nạ này, đến lúc đó, ta sẽ dựa theo dáng vẻ của mặt nạ để tìm được ngươi."
Chu Khinh vẫn lo lắng cho sự an toàn của Tô Oanh, không thể không nói, mấy ngày nay ở chung, trong lúc vô tri vô giác càng khiến nàng ta tin tưởng Tô Oanh hơn, nếu như hắn vì mình mà xảy ra chuyện gì thì trong lòng nàng ta cũng sẽ hối hận, rốt cuộc thì người mà quan binh của Tấn Quốc muốn bắt chính là mình.
Trong lòng Tô Oanh đã quyết định, mặc kệ Chu Khinh nói như thế nào thì Tô Oanh cũng không buông tay, nên nàng ta cũng chỉ có thể làm theo.
"Ngươi đã điều tra Phó chủ sự bên kia thế nào rồi?"
Chu Khinh nghe vậy thì lấy một chồng thư từ trên người ra: "Đây là thư ta tìm được ở ngăn bí mật trong phòng phó chủ sự, nhìn từ nội dung trong thư thì có thể biết được rằng có lẽ hắn ta đang làm việc cho một thế lực nào đó ở Sở quốc."
Tô Oanh mở từng lá thư ra xem, nội dung trong thư đều cực kì ngắn gọn, cơ bản đều là phó chủ sự truyền đạt lại tình hình bên này, trong thư không hề có tin tức để lộ thân phận của đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận