[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 958: Quà Tặng Của Ta Đâu (1)


Chương 958: Quà Tặng Của Ta Đâu (1)
Chương 958: Quà Tặng Của Ta Đâu (1)
Chương 958: Quà Tặng Của Ta Đâu (1)
Chu Khinh khôi phục lại phản ứng, vừa nãy nàng ta bị tình cảm của nương nương và mấy người Triệu ma ma làm cho hâm mộ. Nhưng nàng ta cũng hiểu được, trên đời này khó có được một chủ tử như nương nương.
Sau khi Tiêu Tẫn đi theo mấy người Tô Oanh tiến cung thì nhanh chóng đi tới tẩm cung của mình để thay trang phục.
Trương Thư Minh nghĩ hôm nay Tiêu Tấn đã trở lại nhưng khi thấy hắn vẫn rất ngạc nhiên. Hoàng thượng đi một chuyến về sao lại béo thế.
Trương Minh Thư thấy tinh thần trên mặt Tiêu Tẫn đều đã khôi phục thì cũng vui lây, thật sự là trời cao phù hộ, nương nương không có việc gì thì Hoàng thượng cũng không sao, nước Sở sẽ không sao.
"Hoàng thượng, người tính bao giờ thì tỉnh lại?" Tiêu Tẫn vẫn cáo ốm với bên ngoài.
"Bao giờ nương nương tới đây thăm trẫm thì trẫm sẽ tỉnh."
"Vâng, vâng, lão nô hiểu rồi."
Tô Oanh đưa bọn nhỏ về Phượng Loan cung.
Hai đứa trẻ như muốn lên lên trên người Tô Oanh, thế nào cũng không chịu xuống, ngồi cũng phải ngồi trên đùi của Tô Oanh.
"Nương, nương, người nhìn Linh Nhi đi, người nhìn Linh nhi đi."
"Nương, ăn chút đi!"
"Nương, Linh nhi muốn hôn."
Trong toàn bộ quá trình, Tô Oanh được bao quanh bởi nụ hôn hạnh phúc, bữa ăn vui vẻ, ánh sáng ấm áp.
Hoàn toàn quên trong tẩm cung còn có hoàng đế đang oán giận chờ nàng tới để tỉnh lại.
Tô Oanh cảm thấy, cho dù là Triệu ma ma hay hai đứa nhỏ, toàn bộ đều gầy, bộ dáng gầy đi thấy rõ.
Mấy người này trong thời gian đó ăn không ngon, Đại Bảo còn nhỏ tuổi mà mắt đã có quầng thâm.
Tô Oanh thật sự đau lòng!
Tô Oanh muốn hỏi thăm từng người bọn họ, hỏi thăm xem trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi ăn mấy đĩa trái cây, Tô Oanh bảo mấy người Triệu ma ma không cần bưng lên nữa, món này hơi nhiều dầu mỡ.
"Nương không ăn, các ngươi ăn chút đi, lát nữa đi thăm phụ thân ngươi."
Cuối cùng, cũng nhớ tới người chồng.
"Gặp phụ thân, chúng con cũng muốn đi."
Hai đứa trẻ xuống khỏi người Tô Oanh, tay nắm chặt tay Tô Oanh không muốn buông ra.
Hai ma ma giáo dưỡng của hai đứa trẻ muốn tiến lên lại bị Triệu ma ma ngăn lại.
"Hai người mấy ngày nay vất vả rồi. Hiện giờ nương nương đã về, đại hoàng tử và tiểu quận chúa không muốn rời xa nương nương. Hai người về nghỉ ngơi trước đi, đừng phá niềm vui của mấy người đại hoàng tử."
Hai ma ma giáo dưỡng nhìn mặt nhau, được Triệu ma ma nói cho rồi khom người lui xuống.
Tô Oanh nắm tay hai đứa nhỏ đi ra ngoài tẩm cung, cấm quân canh giữ ngoài tẩm cung thấy Tô Oanh thì tiến lên hành lễ, không có ý định ngăn trở, mở cửa cho Tô Oanh đi vào.
Trương Thư Minh nghe được tiếng động thì đi ra, thấy Tô Oanh thì hai mắt đỏ lên.
"Nô tài thỉnh an nương nương, gặp qua đại hoàng tử, quận chúa!"
"Trương công công đứng lên đi!"
"Đa tạ nương nương!"
Trương Thư Minh đứng lên muốn rời đi thì nghe được giọng lạnh lùng trong trẻo của Tô Oanh truyền tới: "Trương công công cũng gầy, lúc bản cung không ở đây, mấy người không ăn ngon phải không?"
Bước chân Trương Thư Minh dừng lại, thanh âm nghẹn ngào: "Nô tài chắc chắn sẽ ăn nhiều..."
"Ăn nhiều chút!"
Tô Oanh đi vào tẩm cùng, xuyên qua tấm màn màu vàng nhìn thấy một thân hình trên giường.
Nàng dẫn theo đứa nhỏ đi tới ngồi cạnh giường: "Hoàng thượng dậy đi, nô tì trở lại rồi."
Tiêu Tẫn từ từ mở hai mắt, liếc nhìn mắt phương trong trẻo của Tô Oanh, hắn từ trên giường ngồi dậy, ôm nàng và hai con vào lòng: "Trẫm biết, ngươi chắc chắn sẽ về."
Trương Thư Minh nghe được tiếng động thì từ từ lui ra ngoài, đóng cửa điện lại, để thời gian cho một nhà bốn người.
"Phụ thân nói đúng, nương đã trở lại rồi." Đại bảo có thần sắc kiên định giống Tiêu Tẫn. Tô Oanh ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện mới mấy tháng mà vẻ bụ bẫm trên mặt đứa bé đã giảm đi nhiều, nàng nhẹ nhàng vuốt vẻ mặt đứa bé, trong lòng khó diễn tả.
"Nương về có mang cho mấy con quà, lát nữa ăn cơm xong nương mang bọn con đi xem."
Bạn cần đăng nhập để bình luận