[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 964: Sao Nàng Ta Lại Trở Về (1)


Chương 964: Sao Nàng Ta Lại Trở Về (1)
Chương 964: Sao Nàng Ta Lại Trở Về (1)
Chương 964: Sao Nàng Ta Lại Trở Về (1)
"Đại tiểu thư, chúng ta phải hồi phủ sao?" Hân Duyệt nhìn thấy Chu Tưởng Dung vẫn đang nhìn hoàng cung, nhẹ giọng hỏi.
Chu Tưởng Dung hoàn hồn, nhíu mày nói: "Hồi phủ."
"Vâng."
Hân Duyệt đỡ Chu Tưởng Dung trở lại xe ngựa, ý bảo phu xe đưa bọn họ đến phủ Bá An Hầu.
Trạch viện của phủ Bá An Hầu cách trung tâm Hoàng thành một khoảng cách khá dài, xe ngựa đi hơn một canh giờ mới đến.
Tuy môn đình của phủ Bá An Hầu không tính là sa sút nhưng hai con sư tử đá ngoài cửa có thể thấy đã phai màu, bọn họ đã sớm thuộc dạng thế gia hết thời.
Ngoài cửa, một hộ vệ miễn cưỡng dựa vào khung cửa, thấy Chu Tưởng Dung trở lại thì có chút kinh ngạc, không chút quy củ mà lại hỏi: "Sao đại tiểu thư lại trở về?"
Thái độ bất kính của hộ vệ khiến Hân Duyệt xấu hổ: "Làm càn, thấy đại tiểu thư còn không hành lễ."
Hộ vệ mỉm cười châm chọc, ai không biết là đại tiểu thư không được sủng ái, sớm đã bị đại phu nhân lấy lý do là số mệnh xui xẻo mà đưa đến miếu ở ngoài thành. Đại phu nhân nói, không có mệnh lệnh của bà ta thì đại tiểu thư không được tự mình hồi phủ.
"Đại tiểu thư thứ tội, tiểu nhân còn chưa nhận được mệnh lệnh của đại phu nhân, cho nên không thể để đại tiểu thư vào cửa."
"Ngươi, ngươi đúng là khinh người quá đáng!"
Hộ vệ cũng không đặt hai người chủ tớ không có chỗ dựa này vào trong mắt.
"Hân Duyệt, không cần phải tranh luận với hắn, chúng ta chờ ở bên cạnh cũng được." Chu Tưởng Dung nói xong thì đi trở lại bên cạnh xe ngựa với vẻ mặt áy náy: "Xin lỗi mấy vị cấm quân đại ca, quý phủ xảy ra chút chuyện, e là tiểu nữ không về ngay được. Hay là mấy vị cứ trở về phục mệnh cho nương nương trước đi, tiểu nữ chờ phụ thân trở về, sẽ lại cầu xin phụ thân cho tiểu nữ hồi phủ."
Giọng nói của Chu Tưởng Dung hết sức êm ái, đôi mắt ẩn chứa nước mắt trong veo, thật sự nhìn mà thấy thương.
Tô Oanh yêu cầu cấm quân đưa Chu Tưởng Dung về phủ Bá An Hầu, hiện giờ nàng ta còn ở bên ngoài, bọn họ cũng không tính là hoàn thành nhiệm vụ. Thêm nữa, vừa rồi cuộc đối thoại giữa nàng ta và hộ vệ cũng đã bị bọn họ nghe thấy, nên không khỏi sinh lòng thương hại.
Chu Tưởng Dung chính là đại công thần chữa khỏi dịch bệnh, trở về nương nương khẳng định sẽ thưởng. Phủ Bá An Hầu này thật sự là to gan, lại dám hà khắc với công thần của nước Sở như thế.
"Chu tiểu thư đừng nóng vội, nương nương đã nói là muốn chúng ta phải thấy Chu tiểu thư vào phủ mới có thể rời đi. Chu tiểu thư muốn chờ Bá An Hầu thì cứ vào xe ngựa để chờ, khi nào người trở về, chúng ta sẽ báo cho Chu tiểu thư."
Chu Tưởng Dung lộ vẻ mặt cảm kích: "Thật sự đa tạ các vị cấm quân đại ca."
Hân Duyệt đỡ Chu Tưởng Dung trở lại xe ngựa chờ Bá An Hầu trở về.
Ở trong trí nhớ của nàng ta, mỗi bữa trưa người phụ thân rẻ tiền của nàng ta đều sẽ trở về phủ để dùng bữa, bây giờ cũng gần đến giờ rồi.
Quả nhiên, không đợi quá lâu đã có một chiếc xe ngựa dừng lại ở ngoài cửa của Hầu, một nam nhân trung niên mặc áo choàng màu xanh đen đi xuống xe ngựa, người này chính là Bá An Hầu.
Cấm quân quá quen thuộc với thế gia quan viên lớn nhỏ ở trong kinh, thấy người trở về thì tiến lên ngăn cả.
"Bá An Hầu."
Chu Phái dừng bước quay đầu lại với vẻ nghi hoặc, thấy đối phương là cấm quân, không khỏi căng thẳng: "Chư vị đây là..."
Chu Tưởng Dung đi xuống xe ngựa.
Chu Phái nhìn thấy thì lập tức mở ra trí tưởng tượng vô hạn: "Là nghịch nữ này làm sai chuyện gì sao? Hay lắm Chu Tưởng Dung, vi phụ cho ngươi đến miếu ở ngoài thành để hối lỗi cho tốt, ngươi lại dám gây họa cho vi phụ. Mấy vị chớ trách, nếu muốn trách phạt nàng ta thì cứ mang đi." Thái độ này là hoàn toàn không để ý đến sống chết của nữ tử này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận