[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 993: Tiến Cung Chung (3)


Chương 993: Tiến Cung Chung (3)
Chương 993: Tiến Cung Chung (3)
Chương 993: Tiến Cung Chung (3)
Khi Chu Tưởng Dung tiến cung thay váy áo An thị đưa, váy áo này xác thật là kiểu dáng lưu hành nhất đương thời, dùng nguyên liệu cũng đều tốt, nhưng khi nàng ấy đi đến ngoài cửa gặp phải Chu Nghê Thường, trang phục trên người hai người đã hiện ra khác biệt.
Chu Nghê Thường một thân váy nghê thường, vừa đứng dưới ánh mặt trời, khiến quanh thân nàng ta đều mang một vầng sáng hoa mỹ, hiện ra kiều nhu và xinh đẹp mông lung của nữ tử.
Chu nghê thường nhìn thoáng qua trên người Chu Tưởng Dung, thấy nàng hoàn toàn bị mình hạ thấp xuống, trên mặt lộ ra một nụ cười đắc ý.
Một tiện loại cũng muốn so với nàng, kiếp sau đi!
Bá An Hầu vô cùng coi trọng với chuyện hai người tiến cung, sớm cho xe ngựa chờ ở ngoài cửa.
"Các con tiến cung nhất định phải chú ý quy củ, ngàn vạn không thể làm phủ Bá An Hầu chúng ta mất mặt biết không?"
Chu Nghê Thường ngoan ngoãn lên tiếng: "Yên tâm đi phụ thân, Thường Nhi nhất định sẽ không làm phụ thân thất vọng."
Bá An Hầu vừa lòng gật đầu, để hai người tỷ muội lên xe ngựa.
Lấy chức vị của Bá An Hầu là không có tư cách vào triều sớm, cũng chỉ có thể đưa hai người đến ngoài cửa cung, sau khi luôn mãi dặn dò, thì nhìn theo hai người tiến cung.
"Bá An Hầu xin dừng bước." Cấm quân ngăn Bá An Hầu ở ngoài cửa cung.
Chu Tưởng Dung nhìn hoàng cung hùng vĩ tráng lệ trước mắt, đáy mắt lóe ra tia sáng kiên định.
Tiêu Tẫn mới vừa hạ triều đến ăn cơm sáng với Tô Oanh bọn họ.
Hiện tại một ngày ba bữa cơm, một nhà bốn người gần như đều ăn chung, trừ phi Tiêu Tẫn có quốc sự không đi được, bằng không một bữa cơm đều không bỏ qua.
Hôm nay Nhị Bảo muốn đi học cưỡi ngựa bắn cung với lão sư, Đại Bảo muốn đến Ngự Thư Phòng học với Tiêu Tẫn.
Tô Oanh rất tò mò Đại Bảo còn nhỏ như vậy, để cậu bé đi theo đến Ngự Thư Phòng cậu bé có thể nghe hiểu được sao?
"Nương, Tễ Nhi nghe hiểu được." Đại Bảo trả lời vô cùng chắc chắn.
Tô Oanh nhai xíu mại mới mẻ, cân nhắc thật lâu lại hỏi câu: "Tễ Nhi, con vui vẻ không?"
Nhận được chính là ánh mắt như nhìn tên ngốc của Đại Bảo, nhưng rốt cuộc mình yêu nương, Đại Bảo vô cùng có kiên nhẫn nói: "Nương, Tễ Nhi vui vẻ."
Tô Oanh nhìn ánh mắt trong veo lại vô cùng kiên định của cậu bé, bỗng nhiên phát hiện, thì ra là vai hề của mình.
"Tễ Nhi thông tuệ từ nhỏ, có bản lĩnh từng xem là nhớ, đừng coi khinh nó." Cuối cùng vẫn là đau lòng tức phụ lão phụ thân mở miệng giảng hòa.
"Chỉ là sợ hài tử quá áp lực." Tâm lý dễ dàng biến thái.
"Nương, Tễ Nhi thích đọc sách, đọc sách khiến con vui vẻ!"
"Được." Con vui vẻ là được.
Tô Oanh chậm rãi chuyển tầm mắt tới trên người Nhị Bảo, cái miệng nhỏ nhai bánh bao của Nhị Bảo ngừng lại, khuôn mặt nhỏ buồn bã nói: "Nương, Linh Nhi cũng không vui vẻ chút nào, không thể thời khắc ở bên nương nên không vui!"
Học khinh công có thể lên cây đào trứng chim, còn có thể hái quả ăn, quả thật cô bé không cần quá vui sướng!
Tô Oanh nhíu mày: "Linh Nhi, con đừng giả vờ, một miệng bánh bao cũng không cản được vui sướng."
Tô Oanh cảm thấy hai đứa bé càng thêm sẽ lừa nàng, điểm này cực kỳ giống lão phụ thân của bọn họ.
Sau khi ăn no, các cung nữ dẫn theo Nhị Bảo đi học, Tiêu Tẫn cũng chuẩn bị dẫn theo Đại Bảo đi Ngự Thư Phòng học tập.
Hai người mới vừa đứng lên đã có cung nữ tới báo nói Chu Tưởng Dung tiến cung.
Tô Oanh cho người dẫn bọn họ vào.
Chu Tưởng Dung đi vào Phượng Loan Cung đã thấy Tiêu Tẫn và Đại Bảo đối diện đi tới, nàng ấy chỉ nhìn thoáng qua đã khom người lui đến một bên quy củ hành lễ.
"Thần nữ Chu Tưởng Dung tham kiến Hoàng Thượng, tham kiến Đại hoàng tử điện hạ."
Chu Nghê Thường căn bản là chưa thấy qua Tiêu Tẫn, hiện giờ có thể tiếp xúc gần gũi cả người nàng ta đều nhìn đến ngây người, thậm chí đều quên hành lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận