[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 997: Sủng Đi, Như Vậy Khá Tốt (1)


Chương 997: Sủng Đi, Như Vậy Khá Tốt (1)
Chương 997: Sủng Đi, Như Vậy Khá Tốt (1)
Chương 997: Sủng Đi, Như Vậy Khá Tốt (1)
Chu Tưởng Dung chớp chớp mắt, ánh mắt thoạt nhìn vô cùng vô tội: "Oan uổng quá phụ thân, vô duyên vô cớ sao con lại khiến muội muội xấu mặt? Rõ ràng chính là muội muội thấy Hoàng Thượng nóng vội mới nhào qua, nữ nhi muốn ngăn cản đều không ngăn cản được."
Chu Nghê Thường vừa nghe, tức giận đến cắn răng: "Ngươi nói bậy, rõ ràng chính là ngươi đẩy ta!"
Chu Tưởng Dung kẽ nhíu mày: "Nhị muội muội, tỷ tỷ ta đồng ý dẫn muội tiến cung cọ công lao, đẩy ngươi ra lại có chỗ tốt gì với ta? Chúng ta đều là nữ nhi phủ Bá An Hầu, bổn tự cùng căn sinh, muội tốt, ta cũng được lợi, muội đó, rốt cuộc là quá nôn nóng."
"Chu Tưởng Dung ngươi tiện nhân này nói bậy, chính là ngươi đẩy ta, ngươi đẩy!" Chu Nghê Thường gần như là thét chói tai, tức giận đến xông thẳng về phía Chu Tưởng Dung muốn đánh nàng.
Chu Tưởng Dung kinh sợ, sợ tới mức liên tục lui về phía sau.
Nhưng Chu Nghê Thường vẫn không tính buông tha cho nàng trực tiếp nhào vào trên người Chu Tưởng Dung, Chu Tưởng Dung nhân cơ hội ở hung hăng cấu vài cái ở trên người nàng ta, Chu Nghê Thường đau đến liên tục thét chói tai.
Ngay từ đầu, Chu Nghê Thường chiếm thượng phong An thị không hé răng, nhưng sau khi bà ta phát hiện không đúng, lập tức để bọn nha hoàn tiến lên kéo hai người ra.
"Chu Tưởng Dung ta muốn đánh chết ngươi!"
"Đủ rồi, đều câm miệng cho ta!"
Bá An Hầu phủ gầm lên một tiếng, đồng thời tức giận này cũng là cho Chu Nghê Thường, ông ta cũng không nghĩ tới nữ nhi ở trước mặt mình yêu kiều nhu mì lại bưu hãn như thế!
"Lão gia, ngài cần phải làm chủ cho nhị tiểu thư, nhị tiểu thư chỉ là muốn cung xem, nàng có làm sai cái gì mà khiến người tính kế như thế, người tính kế này lại là tỷ tỷ nàng tin tưởng nhất!" An thị thấy Bá An Hầu tức giận, cầm khăn lau nước mắt khóc như hoa lê dính hạt mưa.
Bá An Hầu đau đầu.
"Được rồi đừng khóc, có cái gì không thể cẩn thận nói, sao phải động thủ với tỷ tỷ nàng?" Thật ra Bá An Hầu càng thiên vị với cách nói của Chu Tưởng Dung, dù sao Chu Tưởng Dung đều đã đồng ý dẫn Chu Nghê Thường tiến cung, ra tay hại Chu Nghê Thường với nàng mà nói có chỗ tốt gì, như vậy sẽ chỉ làm người ngoài chê cười phủ Bá An Hầu.
"Nghê Thường cũng lớn rồi, quy củ nên học một chút cũng chưa học được, nhìn xem dáng vẻ vừa rồi của nàng kia, nào có nửa điểm rụt rè của tiểu thư khuê các nên có? Trở về lại chép mười lần [Nữ giới], học không được cũng đừng ra cửa mất mặt!"
Chu Nghê Thường thấy chính mình ăn mệt lớn như vậy, Bá An Hầu không giúp đỡ mình thì thôi, lại còn muốn phạt nàng ta, nàng ta tức giận đến khóc lên.
An thị cũng nhìn ra Bá An Hầu là thật sự tức giận, cũng không dám gây sự, nhưng càng hận Chu Tưởng Dung hơn, tiện nhân này, lúc trước ở trước mặt bà ta che dấu cũng đủ sâu, đạo hạnh còn rất cao!
Tuy Bá An Hầu giận Chu Nghê Thường không có bộ dáng khuê tú, nhưng cũng giận Chu Tưởng Dung thái độ không lễ kính với ông ta: "Ngươi và vi phụ đến thư phòng đi." Ông phải biết rốt cuộc Hoàng Hậu nói gì với Chu Tưởng Dung.
Chu Tưởng Dung đi theo Bá An Hầu tới thư phòng, Bá An Hầu quay đầu lại đã thấy Chu Tưởng Dung ngồi xuống ở trên ghế.
Bá An Hầu sửng sốt chớp mắt một cái, nhìn khuôn mặt non nớt kia của Chu Tưởng Dung lại cảm giác được một luồng áp bách khó hiểu.
Chu Tưởng Dung nâng mắt nhìn lại Bá An Hầu, ông ta hắn còn sững sờ ở nơi đó cũng không muốn lãng phí thời gian chậm rãi mở miệng nói: "Phụ thân có gì muốn nói với ta?"
Bá An Hầu vốn chuẩn bị một đống lời răn dạy, nhưng hiện tại lại nói không nên lời.
"Hoàng Hậu nương nương nói với ngươi cái gì?"
Chu Tưởng Dung uống một ngụm trà mới nói: "Nương nương nói, muốn cho ta đi làm một chuyện lớn."
Bá An Hầu kinh ngạc: "Chuyện lớn gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận