Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1568. Lưu Phái Sơn Hải


Đánh dấu
Thật ra Trương thiếu chủ đã hoàn thành cộng minh từ lâu, đã thông linh thành công, chỉ có điều còn chưa chính thức gia nhập lưu phái, tạm thời vẫn đang tu luyện cung thuật cơ bản.
Y vốn không cần nóng vội đến thế.
Cho nên...
Cố Thanh Sơn nhìn cô gái đứng phía sau thiếu chủ không xa.
Cô ta có tướng mạo tầm thường, nhưng trên người lại mang một loại khí thế bề trên, vừa nhìn đã biết là người quanh năm sống trong an nhàn sung sướng.
Dựa vào ký ức của Trương thiếu chủ, Cố Thanh Sơn nhớ lại thân phận của cô gái này.
Từ động Tây Hải vượt đường xa mà đến.
Người thừa kế của một lưu phái khổng lồ.
Thiên hạ có tám hang động, Đông Hoang yếu nhất, Tây Hải mạnh hơn Đông Hoang rất nhiều, gần như là hang động mạnh nhất. Cho nên sau khi cô gái này đến, từ thành chủ cho tới các gia tộc đều chiêu đãi nồng hậu.
Trong lòng Cố Thanh Sơn lạnh đi ba phần.
Trương thiếu chủ vì để người ngoài thu được tin tức mà phải làm đến nước này?
Phải biết rằng mình vừa mới cứu mạng y, lại còn giúp y giải vây.
Hơn nữa...
Nếu như ngươi có tin tức gì có thể trao đổi với ta, ta cho ngươi biết cũng được, nhưng những gì ngươi biết ta cũng biết, vậy ta cần gì phải nói với ngươi nhiều như vậy?
Nhưng quả thực mình là thường tùy của y, nếu dưới tình huống như vậy mà còn không nói sẽ chọc y tức lên, sẽ xảy ra vấn đề.
Cố Thanh Sơn không muốn nghĩ nữa, dứt khoát nhìn về phía Giao diện Chiến Thần, tự trang bị cho mình danh hiệu mới được cấp lúc trước.
“Người đàn ông lẳng lơ nhất.”
“Thiếu chủ, ngài đi theo tôi.” Cố Thanh Sơn đứng lên nói.
Trương thiếu chủ giật mình.
Mắt thấy Cố Thanh Sơn đã đi về phía cô gái kia, y không thể làm gì khác hơn là đuổi theo sát.
Cố Thanh Sơn mang theo Trương thiếu chủ đi tới bên cạnh cô gái kia, nói với hai người: “Chuyện này rất nguy hiểm, nếu như tôi nói ra sẽ càng dẫn tới nhiều côn trùng hơn nữa, cho nên tôi không dám nói. Xin thiếu chủ chớ trách.”
Kỹ năng danh hiệu phát động!
Trương thiếu chủ và cô gái kia đều ngẩn ra.
“Hắn nói... rất có lý.” Trương thiếu chủ lẩm bẩm.
“Đúng thế, nếu như thật sự như vậy thì nhất định không thể nói, còn phải chờ sau khi phong ba này qua đi, nghĩ cách làm cho bất cứ ai cũng không thể đến hỏi hắn.” Cô gái kia nghiêm mặt nói.
Nhưng ánh mắt của nàng lại đột nhiên linh hoạt, không còn vẻ lãnh đạm không quan tâm hơn thua như trước đây.
Cố Thanh Sơn nở một nụ cười, gật đầu nói: “Đúng là như vậy.”
Cô gái chỉ suy nghĩ chốc lát, tựa như đưa ra quyết định nào đó, bỗng nhiên nói: “Ngươi đi trước, ta có việc cần nói với Lý Tam.”
Trương thiếu chủ nhìn Cố Thanh Sơn, lại nhìn nàng.
“Yên tâm, những thứ ta đồng ý với ngươi, một món cũng không thiếu.” Cô gái nói.
Lúc này Trương thiếu chủ mới xoay người, đi theo hướng ban nãy.
Lần này đến phiên Cố Thanh Sơn nhìn nàng, lại nhìn Trương thiếu chủ đã đi xa.
Đây là có ý gì?
Chẳng lẽ mình xóa bỏ ý định trong đầu Trương thiếu chủ lại khiến cho cô gái này nổi lên tâm niệm khác?
Chỉ thấy cô gái phất tay bày ra một lá chắn cách âm, mở miệng nói: “Lý Tam, ngươi tạm thời còn chưa có tên, ta tạm xưng hô với ngươi như vậy.”
Cố Thanh Sơn nói: “Được, chẳng hay các hạ là...”
“Ta đến từ động Tây Hải, là Triệu Quỳnh của lưu phái Sơn Hải.”
Cố Thanh Sơn gật đầu, chờ đối phương nói tiếp.
Triệu Huỳnh nói: “Động Đông Hoang có tổng cộng bảy mươi hai thành, tòa thành bây giờ chúng ta đang ở là thành trì có thực lực hạng hai từ dưới lên trong số bảy mươi hai thành trì.”
“Đông Hoang bảy mươi hai thành, thực lực của tất cả hợp lại đều thua kém lưu phái Sơn Hải ta.”
Cố Thanh Sơn khẽ run.
Triệu Quỳnh cười nói: “Ta nói như vậy là muốn cho ngươi có nhận thức khách quan. Thật ra rất nhiều người có thể khởi động cộng minh với tận thế trong quá trình thông linh, nhưng rất ít người có thể dẫn động tận thế giáng lâm.”
Lời này Cố Thanh Sơn khó mà nhận.
Nhưng mà hắn đã hiểu được phần nào rồi.
Hóa ra cô gái này thật sự tưởng rằng mình chỉ cần nói vài câu là có thể dẫn động tận thế giáng lâm.
Thực ra mình chỉ là trang bị danh hào “Người đàn ông lẳng lơ nhất” và phát động kỹ năng “Rất Có Lý” mà thôi.
Cho nên đối phương mới tin là thật.
Nhưng đối phương lại nói: “Rất ít người có thể dẫn động tận thế giáng lâm.”
Rất ít, vậy có nghĩa là có.
Có người như vậy thật sao?
Trong lòng Cố Thanh Sơn nổi lên hàn ý.
Triệu Quỳnh thấy sắc mặt hắn nghiêm nghị, tự cho rằng mình đã đạt được mục đích, tiếp tục nói: “Lý Tam, kỳ thực ngươi không biết mình có loại năng lực thế nào, mà nếu như ngươi muốn biến loại sức mạnh nắm giữ tận thế này thành vật của mình, toàn bộ Đông Hoang không có mấy người có thể giúp được ngươi.”
“Lý Tam, ngươi cần sức mạnh của lưu phái Sơn Hải chúng ta.”
“Gia nhập với chúng ta đi.”
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt chần chừ, nói: “Nhưng ta sắp gia nhập lưu phái Phi Vũ rồi.”
“Chuyện này không cần ngươi quan tâm. Từ xưa đến nay, lưu phái Phi Vũ có rất nhiều người thử cộng minh với vảy giáp, kết quả không một ai sống sót. Ngươi là người đầu tiên, cũng là nhân tài mà bọn họ không cách nào bồi dưỡng nổi.”
Triệu Quỳnh nói với giọng đầy thâm ý: “Tin tưởng ta, không lâu sau, miếng vảy giáp kia sẽ rời khỏi lưu phái Phi Vũ.”
“Các ngươi định làm gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Trực tiếp mua, dù sao trả tiền là phương thức đơn giản nhất.” Triệu Quỳnh thản nhiên nói.
Cố Thanh Sơn âm thầm chậc lưỡi.
Bối cảnh lẫn thực lực của người này đều thực sâu.
Kỳ thực, nơi càng phát triển càng cường đại thì càng thuận tiện cho việc thu thập tin tức và quyền thế.
Nói cách khác, mình tiêu tốn thời gian dài để trở thành một tên thành chủ ở đây thì có ích lợi gì?
Ở trong toàn bộ Hang Sâu Vạn Thú, một thành chủ của động Đông Hoang nho nhỏ đi ra ngoài còn không bằng một cọng lông.
Đáng tiếc mình không có cách nào thật sự dẫn động tận thế.
Khoan đã.
Thực ra cũng không phải là không được...
Ánh mắt Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào Giao diện Chiến Thần, nhìn chăm chú vào một danh hiệu.
Tinh Hỏa Chiến Thần.
Lại suy nghĩ một hồi, trong lòng Cố Thanh Sơn có vài phần chắc chắn.
Hắn do dự nói: “Trong tộc bồi dưỡng ta nhiều năm như vậy...”
Triệu Quỳnh ngắt lời hắn: “Tinh lực và tiền bạc bọn họ tiêu tốn trên người ngươi không đáng là bao, ta có thể cho bọn họ thù lao gấp nghìn lần, đảm bảo bọn họ khóc lóc cầu xin ta mang ngươi đi.”
Cố Thanh Sơn ngẩn người.
Chẳng biết tại sao, hắn chợt nhớ đến Laura.
Điệu bộ như vậy...
Chẳng lẽ là một bắp đùi vàng của Thú vương đang đặt trước mặt mình?
Triệu Quỳnh quan sát ánh mắt của hắn, tiếp tục nói: “Trước khi ngươi đưa ra quyết định, ta có thể trả lời ngươi hai vấn đề.”
Nàng cười nói: “Dù sao bí mật chính là thứ có giá trị cao nhất trong thế giới Hang Sâu chúng ta, mà thiếu niên ở lứa tuổi như các ngươi đều khát vọng biết được chân tướng của thế giới.”
“Cho nên ngươi hỏi đi, tất cả những gì liên quan đến thế giới này, bất cứ vấn đề gì ta cũng có thể trả lời ngươi... Đây coi như là một trong những lễ gặp mặt dành cho ngươi.”
Cố Thanh Sơn không do dự nữa.
Hắn hoàn toàn tin tưởng mình vẫn chưa để lộ một chút nào về ý đồ của bản thân, cũng không hề biểu hiện ra ham muốn thu hoạch tin tức.
Triệu Quỳnh này hoàn toàn dựa vào giác quan thứ sáu trong lúc trò chuyện mà đưa ra phán đoán.
Thật là một nhân vật lợi hại.
Có điều, chuyện như vậy, Cố Thanh Sơn rất hoan nghênh.
Ác Quỷ đạo đã dung hợp bảy phần mảnh vỡ của thế giới Ác Quỷ.
Hang Sâu Vạn Thú dung hợp bao nhiêu?
Tâm tư Cố Thanh Sơn chuyển một cái.
Không được, vấn đề này đã dính dáng đến bí mật dung hợp thế giới, không thể hỏi.
Lý Tam chỉ là một thường tùy cho công tử xuất thân từ một trấn nhỏ ở nông thôn, làm sao có thể hỏi ra vấn đề như vậy?
Một hơi thở, hai hơi thở, Cố Thanh Sơn nhanh chóng nghĩ đến một chuyện khác.
Chuyện này rất quan trọng, hơn nữa cũng rất thích hợp cho Lý Tam hỏi.
Cố Thanh Sơn liền lộ ra sắc mặt hiếu kỳ, nói: “Triệu tỷ, tất cả mọi người đều nói trên mặt đất quá nguy hiểm, cho nên chúng ta vẫn luôn ở trong thế giới Hang Sâu, chỉ đến đêm mới có thể đi ra ngoài hoạt động... Ta chỉ muốn biết, rốt cuộc trên mặt đất có cái gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận