Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1576. Lý Thu Sơn


Đánh dấu
Hiển nhiên, nếu như Triệu Quỳnh ở trong một thế giới khoa học kỹ thuật phát triển thì nàng ta có thể tính là một nhân viên nghiên cứu khoa học cấp cao.
Như vậy, ngoài nhân viên nghiên cứu ra, thì người của lưu phái Sơn Hải còn phụ trách những lĩnh vực nào nữa?
Giống như cái tên Đao Thánh gì gì đó, còn cả người phụ nữ kia nữa.
Hai người này thật giống với người trong giang hồ, chỉ nhìn cũng biết không phải là người nghiên cứu rồi.
"Lý Tam."
Cố Thanh Sơn đang nghĩ ngợi thì lại nghe được tiếng gọi của Triệu Quỳnh.
"Hử?"
"Hiện tại đệ nên có một cái tên khác, đợi tới khi gia nhập lưu phái thì cũng dễ nghe hơn nhiều."
"A, đợi ta suy nghĩ một lát..."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lát, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Về phương diện đặt tên này, mình chính là một phế vật. Tổ chức tên là "Không Nghĩ Ra" cũng đã rất kỳ lạ rồi, tên mình thì vẫn phải suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định.
Ừm...
...
"Triệu tỷ, ta không nghĩ ra được, tỷ vẫn nên gọi ta là Lý Tam đi, nghe khá thân thiết đó chứ." Cố Thanh Sơn khá đau khổ mà nói.
Đột nhiên, một giọng nữ truyền tới từ bên cạnh:
"Nhóc con sao mà lười biếng thế, ngay cả tên của mình cũng không nghiêm túc suy nghĩ là thế nào?"
Cả hai người đều nhìn sang bên cạnh.
Ở nơi đó, có một người phụ nữ cầm một chiếc quạt ngồi trên ghế, dáng vẻ rất là lười biếng.
Triệu Quỳnh giật mình, vội vàng hành lễ: "Họa Cốt U Nữ các hạ, ta không chú ý tới ngài, thật sự xin lỗi."
Người phụ nữ cầm quạt này có khuôn mặt rất xinh đẹp, dáng người cũng rất yểu điệu, nhưng khi ngồi đó lại toát lên vẻ ngang tàng bất cần đời.
Nàng ta phất phơ chiếc quạt trong tay, nói: "Không sao, thật ra ta cũng mới tới đây thôi. Lúc đầu là do lưu phái sai ta tới đón hai người trở về, thế nhưng ta lại tới nhà mấy tỷ muội chơi vài ngày, hiện tại mới tới đón hai ngươi... ngươi cũng đừng nói ra ngoài nhé."
"Vâng, các hạ." Triệu Quỳnh nghiêm túc nhận lời.
Họa Cốt U Nữ nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói: "Ngươi tên là Lý Tam, chi bằng hãy đổi lại thành Lý Tam Lang đi."
"Lý Sơn Lang sao?" Cố Thanh Sơn ngơ ngác mà hỏi lại.
Họa Cốt U Nữ thấy sắc mặt của hắn hơi khác thường thì nhấn mạnh lại: "Tức là xếp hàng thứ ba, lang trong từ lang quân, chứ không phải sói núi."
"Đây chắc không phải là tên... mà là biệt danh ở trong nhà thôi chứ?" Cố Thanh Sơn nói.
"Lưu phái Sơn Hải chúng ta có hai cao thủ họ Lý, uy chấn khắp tám động, thiên hạ đều kính phục, cho ngươi xếp hạng thứ ba đã rất tốt rồi. Bình thường thì mọi người gọi ngươi là Lý Tam Lang, còn tên ngươi thì là Lý Thu Sơn, ngươi thấy thế nào?" Họa Cốt U Nữ hơi nhíu mày, nói.
Nàng ta nhìn tới hai cây kem trong tay hai người.
Thực ra nàng ta đã tới từ lâu, quan sát Cố Thanh Sơn đi mua kem, đưa cho Triệu Quỳnh, cũng nghe được mẩu đối thoại giữa hai người.
Trước đó nàng ta còn đi điều tra chuyện về Trương thiếu chủ của lưu phái Phi Vũ, cũng biết được đầu đuôi câu chuyện là như nào.
Thật không ngờ thiếu niên này đã được chứng kiến trận chiến giữa ác quỷ và quái vật, trong hoàn cảnh đó không những có thể sống tới cuối cùng mà còn có thể cứu chủ nhân của mình nữa.
Quan trọng nhất chính là vảy giáp mà hắn thông linh đã được đưa trở về, gây nên tiếng vang rất lớn.
Vật phẩm thông linh từ trong mộ phân tán tới tám động trong thiên hạ đều rất là kỳ dị, nhiều không sao kể hết. Không một ai ngờ rằng, chỉ một mảnh vảy giáp tại một nơi hoang vu hẻo lánh lại có thể dẫn tới một loại tận thế chưa được biết tới.
Mảnh vảy kia đã bị kiểm tra rất nhiều lần, kết quả của mỗi lần đều làm cho người khác kinh sợ.
Có người nói, mấy chục năm sau, lưu phái Sơn Hải sẽ xuất hiện thêm một Quyền thánh thông linh.
Với điều kiện tên nhóc này không chết yểu.
Họa Cốt U Nữ biết được thông tin này thì càng cẩn thận hơn, cũng đã âm thầm quan sát một thời gian rồi.
Mấy ngày này, tên nhóc này đều pha trà, nấu cơm, hầu hạ Triệu Quỳnh rất ân cần, mà chuyện nào làm cũng rất tốt, thật sự là làm cho người khác yêu thích.
Cho tới lúc này, Họa Cốt U Nữ bỗng nhiên nghĩ tới một ý tưởng, cho nên mới tới gặp nhau.
Triệu Quỳnh đương nhiên là không biết những chuyện này, nên nàng ta liên tục nháy mắt cho Cố Thanh Sơn biết.
Cố Thanh Sơn hiểu ý của nàng.
Thật ra hắn cũng không quan tâm tới cái tên giả lắm, lúc này lại được Triệu Quỳnh ám chỉ cho nên cũng nói luôn: "Vậy tên đệ sẽ là Lý Thu Sơn đi."
Họa Cốt U Nữ: "Rất tốt. Hai người hãy ở nơi đây chờ một lát, cách đây bốn trăm năm mươi cây số về hướng nam vừa xuất hiện một loại tận thế đã được ghi chép trong hồ sơ, chờ ta giải quyết xong cái tận thế đó thì chúng ta sẽ trở về."
Sau khi nói xong thì nàng ta lóe lên, biến mất.
Triệu Quỳnh thở nhẹ, vui mừng nói: "Lý Tam... Lý Tam Lang, chúc mừng đệ."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Triệu tỷ, làm sao vậy?"
Triệu Quỳnh vội vàng đáp: "Lưu phái Sơn Hải chúng ta có hai cao thủ họ Lý, chính là Vạn Thánh Đao Tôn - Lý Xuân Đao và Họa Cốt U Nữ - Lý Thu Vũ. Đệ được nàng ta để mắt tới, đặt tên là Lý Thu Sơn, có thể thấy được nàng ta rất coi trọng đệ."
Triệu Quỳnh cầm tay của hắn, vui mừng nói tiếp: "Yên tâm đi, mặc dù hai huynh muội bọn họ có lúc rất kiêu ngạo, thế nhưng lại rất nghĩa khí, chưa từng làm chuyện xấu nào, chính là anh hùng mà chúng ta đều kính trọng. Về sau đệ hãy tu hành thật giỏi, đừng lãng phí loại may mắn này."
Cố Thanh Sơn sững sờ.
Tại sao mình lại bị coi trọng rồi?
Chắc chắn là do mảnh vảy giáp kia.
Thế nhưng theo lời Triệu Quỳnh thì hai người này hơi kiêu ngạo. Bản thạn mình cũng đã thấy hành động của hai người này, họ thuộc loại thẳng thắn thoải mái, thân phận cũng rất cao, chắc chắn sẽ không vì một mảnh vảy mà đi nịnh nọt một thiếu niên còn chưa thành tài.
Hắn suy nghĩ một lát thì cũng hiểu, trong khoảng thời gian này người của lưu phái vẫn không tới liên hệ với Triệu Quỳnh, chắc cũng bởi vì Họa Cốt U Nữ - Lý Thu Vũ đang âm thầm quan sát mình.
Một thiếu niên bình thường như mình, chẳng lẽ còn có điểm nào xuất sắc được đối phương coi trọng hay sao?
Cố Thanh Sơn cảm thấy rất khó hiểu.
Trên thực tế, hắn lại không biết, đời này hắn đã trải qua vô số kiếp nạn, không nói tới việc ra trận chém giết, mà ngay cả lúc bình thường khi nói chuyện và hành động, pha trà nấu cơm đều sẽ có một loại khí chất không tầm thường.
Mặc dù kỹ năng diễn xuất rất tự nhiên, cũng nhập vai thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi một cách cực kỳ xuất sắc, nhưng một vài khí chất vẫn sẽ vô thức thể hiện ra, Khí chất này không nói rõ ra được, cũng khó mà dùng lời diễn tả, thế nhưng lại làm cho người khác cảm thấy rất xuất sắc và yêu mến.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Họa Cốt U Nữ lại có ý nghĩ này.
Lý Thu Vũ đi rồi, Cố Thanh Sơn và Triệu Quỳnh ở lại chờ.
Cố Thanh Sơn suy tư nói: “Triệu tỷ, nàng ấy vừa mới nói đi xử lý một tận thế từng được ghi lại trong hồ sơ nghĩa là sao?”
Triệu Quỳnh nhìn xung quanh, thấy tất cả mọi người đều là người bình thường, liền thì thầm: “Cái gọi là ‘được ghi lại trong hồ sơ’ chính là tận thế cấp thấp nhất đã được tìm hiểu triệt để, và chúng ta có một quy trình cố định có thể tiêu diệt nó. Loại tận thế này có số lượng không nhiều, trên thực tế, hầu hết chúng ta chỉ có thể đối đầu và cầm cự với tận thế, nhưng không thể nào tiêu diệt.”
“Hơn nữa, ngươi chú ý sau khi gia nhập lưu phái không nên hỏi người khác mấy vấn đề này.”
“Vì sao?” Cố Thanh Sơn không hiểu.
“Bởi vì trong đại lưu phái chân chính, ‘bí mật’ đã được tìm ra và ‘tin đồn kỳ lạ’ chưa được chứng thực đều là những thứ đặc thù và có giá trị cao, không thể dùng tiền để ước lượng được. Ngươi phải có tư cách nhất định mới được phép giao dịch và thu hoạch ‘bí mật’ hoặc ‘tin đồn kỳ lạ’ có đẳng cấp tương ứng.” Triệu Quỳnh nói.
Cố Thanh Sơn lập tức cảm kích, nói: “Đa tạ Triệu tỷ đã cho ta biết một bí mật.”
Triệu Quỳnh mỉm cười, giơ que kem trên tay: “Trả cho cây kem này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận