Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1591. Ngọc Bài Cửu U Âm Chú


Đánh dấu
Khi đến gần nhìn sẽ phát hiện, trên những ngọn núi này đầy rẫy cây cối xanh ngắt, rất nhiều chức nghiệp giả cường đại canh chừng nơi đây nghiêm ngặt, không cho phép dù chỉ là một con chim đậu xuống những ngọn núi này.
Dựa theo miêu tả trước đây của Giao diện Chiến Thần, lúc phát động “Dạ Du Thần” sẽ không bị ai phát hiện, cho nên Cố Thanh Sơn dứt khoát không ngưng tụ phân thân mà dựa vào ý thức, tiếp tục bay về phía những ngọn núi kia.
Rốt cuộc, hắn thấy được dưới chân núi xuất hiện một cái hang động thật lớn.
Tổng cộng có năm hàng chức nghiệp giả bảo vệ ở đây.
Rốt cuộc hang động này thông đến nơi nào? Có phải dẫn đến ngôi mộ lớn hay không?
Cố Thanh Sơn đang do dự thì thoáng thấy được Vạn Thánh Đao Tôn Lý Xuân Đao.
Vị đại lão lưu phái Sơn Hải này tự mình trấn thủ ở đây.
Cố Thanh Sơn không do dự nữa, trực tiếp vọt vào hang động to lớn kia.
Choáng váng một hồi.
Bốn phía.
Không hề nhìn thấy gì.
Không có gì cả.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình đã xông vào trong một mảnh hư không.
Dù hắn hao tổn bao nhiêu sức mạnh, dù hắn bay về bất kỳ phương hướng nào, cũng không thể rời khỏi mảnh hư không này.
Cố Thanh Sơn trầm tư một lát, bắt đầu ngưng tụ thân thể.
Chỉ thấy trong hư vô, thân hình của hắn đần dần hiện ra.
Một giây kế tiếp.
Dường như cảm ứng được biến hóa này của hắn, hư không bốn phía dần trở nên khác biệt.
Loáng thoáng có tiếng nước chảy vang lên bên tai.
Cảnh sắc từ mờ nhạt dần trở nên rõ ràng.
Cố Thanh Sơn nhìn lại, phát hiện trước mặt mình có một con sông dài.
Ven sông không một bóng người, lại có một chiếc thuyền nhỏ lắc lư trôi đến.
Thuyền nhỏ tấp vào bờ, dừng lại cách hắn không xa.
Cố Thanh Sơn nhìn thuyền nhỏ rồi lại nhìn dòng sông.
Khắp thế giới này, ngoại trừ hắn thì không hề thấy một bóng người nào khác.
Không có manh mối, không có thông tin, không có bất kỳ thứ gì có thể dùng để phân tích.
Cố Thanh Sơn thở dài, lẩm bẩm nói: “Đáng tiếc, ta chỉ là một Thông linh Võ giả dự bị, không có tư cách biết được bí mật của ngôi mộ lớn.”
Hắn nhẹ nhàng lao xuống, rơi trên chiếc thuyền nhỏ.
Bỗng nhiên, chỉ thấy trên thuyền nhỏ xuất hiện một bàn tay người.
Bàn tay này đặt một miếng ngọc bài trên thuyền nhỏ, sau đó lập tức biến mất.
Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn.
Hắn thật sự không ngờ, muốn tiến vào ngôi mộ lại phải ngồi thuyền.
Càng không ngờ rằng trong hư không lại hiện ra một bàn tay, còn thả xuống một miếng ngọc bài điêu khắc lệ quỷ.
Thật sự là quá quỷ dị.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm rồi vẫy nhẹ tay, kẹp ngọc bài giữa hai ngón tay, lật qua lật lại một chút.
Trên Giao diện Chiến Thần nhanh chóng hiện lên dòng chữ nhỏ:
[Ngọc bài Cửu U Âm Chú, có thể phá xuyên thời gian và không gian, chuyên bảo vệ và tiết lộ bí mật.]
[Người sở hữu: Cố Thanh Sơn.]
Trong lòng Cố Thanh Sơn khẽ động, phóng ra linh lực, thúc đẩy ngọc bài.
Lập tức có một âm thanh quen thuộc vang lên:
[Không cần kinh ngạc. Một khi miếng ngọc bài này dao động, ta liền biết, lại có một “ta” khác tiến vào ngôi mộ này.]
[Trong tất cả các thế giới song song, có hai “ta” đã từng tới ngôi mộ này, ngươi là người thứ ba.]
[Có phải ngươi đang nghĩ số lượng quá ít hay không? Đành chịu thôi. Thực ra mỗi một “ta” đều muốn đi đến thế giới Ác Quỷ, tìm hiểu và nghiên cứu về ác quỷ hòng tìm ra cách đánh bại chúng... Đến Hang Sâu Vạn Thú thật sự là do tình cờ.]
[“Ta” thứ nhất đã từng tới đây và khám phá ra ngọc bài Cửu U Âm Chú ở nơi này. Nó có thể xuyên thấu thời không, truyền lại cho ta một ít thông tin ngắn gọn.]
[Sau đây ta sẽ thuật lại cho ngươi một ít tin tức mà hắn đã lưu lại.]
[Nếu như ngươi và ta đều gia tải Trật Tự như nhau thì sẽ phải tận lực tránh xa khỏi thi thể của Quái vật Hư không và Người Chờ Đợi, bằng không ngươi nhất định sẽ rơi vào đường cùng, hơn nữa sẽ phải chịu nhiều đau khổ.]
[Bí mật trong ngôi mộ này quá nhiều và sâu, ta nghi ngờ có liên quan đến sự sụp đổ của Lục Đạo. Đáng tiếc ta không có thân phận trong Lục Đạo, nếu như các ngươi có thì xin hãy thử một chút.]
Âm thanh kia chuyển một cái, tiếp tục nói:
[Được rồi, ngoại trừ “ta” thứ nhất ra, bây giờ ta sẽ nói về phát hiện của “ta” thứ hai, cũng chính là ta. Ngươi hãy nghe cho kỹ.]
[Chúng ta đi vào đây không cùng một lúc, nhưng sau khi đi vào chúng ta lại ở trong trạng thái có thế giao lưu.]
[Cho nên ta muốn nói là... thời gian và không gian trong ngôi mộ rất rối loạn, không nên dùng lẽ thường để suy đoán tất cả những gì mà ngươi thấy.]
[Nếu ngươi giống như ta, cũng mang thân phận Người ở rể của Atula Lục Đạo thì hãy dùng nó đi, chí ít chiếc thuyền này sẽ đưa ngươi đến nghĩa địa của bộ tộc Atula.]
[Hiện tại ta mới vừa bắt đầu thăm dò nghĩa địa Atula, nếu có tin tức gì ngươi có thể nói cho ta và một “ta” khác biết.]
[Tái bút: Khi ngươi ngươi đọc xong nội dung trên ngọc bài này, chỉ cần bỏ ra một điểm hồn lực là có thể ghi chép lại trên đó.]
[Ngươi cần thả nó về với hư không, nó sẽ trở lại nơi của “chúng ta” thứ nhất.]
[Cuối cùng, ta phát hiện, người của Hang Sâu Vạn Thú đi qua con sông này, xa nhất cũng chỉ tới hòn đảo nhỏ bên ngoài ngôi mộ. Bọn chúng căn bản không biết làm sao thâm nhập vào trong mộ.]
Âm thanh biến mất.
Mặc dù Cố Thanh Sơn đã trải qua rất nhiều chuyện kỳ quái, nhưng giờ khắc này vẫn không tránh khỏi có chút kinh ngạc.
Không ngờ, ở chỗ này lại có thể gặp được chính mình.
Trong cùng một thời không, mình không thể gặp “mình”, trừ phi cường đại như Hạt Cát Bất Diệt nữ sĩ.
Nhưng đối với thế giới song song, mình có thể gặp được “mình” của thế giới khác.
Cái gọi là góp gió thành bão, nếu mình cùng với “mình” khác liên hợp lại, như vậy chẳng phải khi vào trong ngôi mộ lớn sẽ thuận lợi hơn nhiều?
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một hồi, toàn thân đột nhiên nổi lên một trận kình phong.
Hồn lực.
Hắn nhập hồn lực vào ngọc bài Cửu U Âm Chú, mở miệng nói: “Nghe đây, hai ‘ta’ khác, ta có một tin tức nói cho các ngươi biết.”
“Ở thời không của ta, người của thế giới Ác Quỷ cũng đến nơi này. Bọn chúng hợp tác với Hang Sâu Vạn Thú, đang khám phá thi thể của một con ác quỷ.”
“Các ngươi có hứng thú hợp tác với ta, cùng giết chết bọn chúng hay không?”
Nói xong, hắn thả ngọc bài vào hư không.
Ngọc bài “xoạt” một tiếng rồi biến mất.
Nó trở lại vị trí của Cố Thanh Sơn thứ nhất, sau đó Cố Thanh Sơn thứ nhất truyền lại cho Cố Thanh Sơn thứ hai, cuối cùng lại đến Cố Thanh Sơn ở đây.
Hắn suy tư một lát, đi tới trước thuyền nhỏ.
“Cần thân phận Lục Đạo sao?”
Hắn đi lên thuyền nhỏ, tiện tay lấy ra Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, cắm ở trên thuyền.
Thuyền nhỏ đột nhiên hơi động đậy.
Nó lui về trong dòng nước, chọn một phương hướng rồi trôi xuôi theo dòng nước cuồn cuộn.
Cố Thanh Sơn đứng trên thuyền, mắt nhìn chằm chằm vào dòng nước cuộn trào mãnh liệt.
Màu nước ngày một đậm hơn.
Vong Xuyên?
Cố Thanh Sơn cẩn thận phân biệt.
Không, cảm giác này không phải là Vong Xuyên.
Vong Xuyên cho người ta cảm giác trong cái chết lại mang theo cuộc sống mới, lãng quên tất cả, sau đó bắt đầu lại từ đầu.
Mà dòng sông này lại vô cùng tuyệt vọng và lạnh lẽo.
Chiếc thuyền nhỏ trôi nổi lênh đênh.
Mặt nước xung quanh dần dần mở rộng, không thấy đâu là bến bờ.
“Đó là cái gì?” Cố Thanh Sơn rù rì nói.
Chỉ thấy phía trước cách đó không xa, ở trung tâm dòng sông có một hòn đảo.
Nói là hòn đảo nhưng thật ra chu vi cũng chỉ có mấy thước.
Trên đảo có một pho tượng đá sừng sững.
Tượng đá trông giống như một loài thú bò sát nào đó, nhưng lại có ba cái đầu.
Một cái đầu giống như mãnh hổ, một cái đầu giống chim ưng, còn một cái đầu trông hơi giống đầu người, nhưng cũng không phải người.
“Đến.” Một giọng nói từ trong đầu Cố Thanh Sơn vang lên: “Đến trên đảo đi, ta muốn trao cho ngươi truyền thừa của ta, như vậy ta chết cũng nhắm mắt.”
Cố Thanh Sơn nhìn pho tượng đá.
Pho tượng này chiếm cứ toàn bộ vị trí trên đảo, bất luận kẻ nào muốn lên đảo cũng không có không gian để mà đặt chân.
“Ta không thể đi lên.” Cố Thanh Sơn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận