Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1599. Ta Tin Tưởng Các Ngươi


Đánh dấu
"Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả không sợ tan biến trong Hỗn Độn, thế nhưng lại không dám chiến đấu với ta, chắc chắn là đang sợ điều gì đó."
"Ta suy nghĩ rất lâu mới nghĩ ra được tình huống này – một tình huống còn khủng bố hơn cả việc biến mất mãi mãi."
Cố Thanh Sơn nói đến đây, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện.
"Lúc ta ở động Đông Hoang, trong phòng nghị sự lưu phái Phi Vũ, đã từng có một u linh lang thang xuất hiện trong linh giác của ta."
"Lúc ấy ta tưởng là sát khí của lưu phái Phi Vũ, sức mạnh của nó rất mạnh mẽ, chắc có thể trực tiếp giết chết ta."
"Hiện tại nghĩ lại, nếu như suy đoán của ta là đúng..."
"Tộc trưởng lưu phái Phi Vũ đó không phải là nguyên bản.”
Nói xong chuyện này, chính Cố Thanh Sơn cũng sợ hãi.
Truyền thừa.
Truyền thừa của Lục Đạo.
Trong những năm tháng tận thế, đây là thứ hấp dẫn con người tới mức nào.
Thông linh Võ giả , Binh khí sư, Cốt sư.
Bọn họ đều dựa vào truyền thừa để chống lại tận thế!
Thật không biết, rốt cuộc trong khắp Hang Sâu Vạn Thú này đã có bao nhiêu người bị thay thế.
Giao diện Chiến Thần im lặng thật lâu.
Hồi lâu sau.
Giao diện Chiến Thần phát ra âm thanh: [Truyền thừa cũng tương tự như một quán đỉnh, theo những quy tắc đã có, ta sẽ không từ chối ngay.]
[Căn cứ vào những gì ngài suy đoán, bản giao diện hiện đang tiến hành sửa chữa quy tắc tương ứng sau đây: ]
[Kể từ bây giờ, bất luận truyền thừa nào muốn ghi vào thân thể của ngài, nhất định phải được ngài đồng ý trước, nếu không không tiếp nhận.]
Cố Thanh Sơn gật gật đầu.
Một giây giau, bên trên hệ thống Chiến Thần hiện ra từng hàng chữ nhỏ lấp lánh:
[Ngài đã cộng minh thành công, trở thành một Thông linh Võ giả.]
[Nếu ngài bỏ ra mười nghìn điểm hồn lực, hệ thống sẽ xóa truyền thừa này ra khỏi người ngài.]
[Xin hỏi, ngài có trả từng ấy hồn lực để loại bỏ nó không?]
Cố Thanh Sơn đang định đồng ý, nhưng miệng há ra giữa chừng lại dừng lại, không lên tiếng.
Khoan đã.
Ánh mắt của hắn xoay chuyển, sau đó hắn yên lặng đi dạo trong thế giới đêm tối đã bị hủy diệt.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Bên trong hư không, từng hàng chữ nhỏ lấp lánh vẫn hiện lên trước mặt Cố Thanh Sơn mà hắn vẫn không ra lệnh.
[Loại trừ truyền thừa cũng không phải là chuyện quá khó, vì sao ngài còn chưa đồng ý?] Hệ thống Chiến Thần đặt câu hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Tất cả mọi chuyện từ đầu đến giờ đều chỉ là suy đoán của ta, ta không có chứng cứ thật sự để chứng minh chuyện này."
[An toàn vẫn hơn.] Giao diện Chiến Thần nói.
"Để ta nghĩ lại một chút."
Cố Thanh Sơn im lặng lần nữa.
Hắn tiến lên đứng trên một cột trụ kim loại bên trong phế tích, nhìn cảnh hủy diệt vô biên, vẻ mặt hơi phức tạp.
[Ngài còn do dự cái gì? Phải biết rằng, nếu như suy đoán của ngài là đúng, như vậy mỗi một giây thời gian trôi qua, ngài càng gần với nguy hiểm hơn.] Giao diện Chiến Thần nói.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: "Phỏng đoán vĩnh viễn không thể xem như là thật, ta cần tận mắt thấy sự thật."
"Vả lại, nếu như tên thân rắn đầu người kia đã có ý đồ với ta, vậy thì ta cũng nên thể hiện ra một chút... Nếu không nó sẽ có ấn tượng là ta rất dễ ức hiếp."
Giao diện Chiến Thần nói: [Hệ thống có thể giúp ngài xóa đi truyền thừa của nó.]
"Không đủ." Cố Thanh Sơn bật ra hai chữ.
Hắn nhẹ nhàng phất tay.
Hai cây kiếm dài hiện ra từ sau lưng hắn.
"Ta nhớ vừa rồi ngươi đã giải thích, truyền thừa là một loại thuật pháp đặc biệt tựa như quán đỉnh."
"Đúng." Hệ thống Chiến Thần nói chắn chắn.
Cố Thanh Sơn đăm chiêu suy nghĩ, chậm rãi nói: "Nếu ta dùng Dạ Du Thần, chắc chắn sẽ hóa thành phân thân và bị đưa đi. Cho dù để Sơn Nữ lại ở đây, cũng không dám chắc là cô ấy sẽ đánh thắng được nó."
Nhớ lại tồn tại thân rắn đầu người kia, không hiểu sao Cố Thanh Sơn thấy tim đập rất nhanh.
Nó chỉ nhìn mình thôi mà mình đã bị cố định, không động đậy được.
Sức mạnh kinh khủng như thế, rốt cuộc phải đánh như thế nào?
Cố Thanh Sơn nghiêng đầu một lát, lẩm bẩm:
"Vậy... Không thể cho nó có cơ hội ra tay..."
Một tay hắn cầm Lục Giới Thần Sơn kiếm, một tay cầm Địa kiếm, đột nhiên đâm vào ngực của mình.
"Công tử!"
"Cố Thanh Sơn!"
Hai kiếm linh nghẹn ngào kêu lên.
Máu đã chảy ra.
Cố Thanh Sơn nhíu nhíu mày, chịu đựng đau đớn, nói ra: "Yên tâm, ta là tu sĩ, chỉ cần các ngươi không dùng lực, ta sẽ không chết nhanh như vậy."
"Rốt cuộc ngươi đang làm gì?" Địa kiếm nặng nề hỏi.
Triều Âm kiếm hiện ra từ hư không, nóng nảy vòng quanh Cố Thanh Sơn, phát ra tiếng kêu sợ hãi.
"Ta đoán lúc ta dùng 'Dạ Du Thần' phân thân, sẽ có một thứ khác xuất hiện, tiến vào bản thể của ta."
"Chờ sau khi ta ngủ, một khi hóa thành phân thân và rời đi, các ngươi đừng làm gì cả, cứ tiếp tục cắm ở trong ngực ta."
"Sơn Nữ, cô hãy cắt hết tất cả thuật pháp; Địa kiếm, ta muốn ngươi dùng tất cả hồn lực của ta. Các ngươi đều đã đâm vào ngực ta, đối phương không còn bất cứ cơ hội nào để chống cự lại..."
Cố Thanh Sơn chịu đựng đau đớn, hít một hơi thật sâu, nói tiếp:
"Nếu có thứ gì muốn điều khiển thân thể của ta, giết nó."
Ba cây kiếm yên lặng nghe, giờ mới hiểu được ý hắn.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên cười một tiếng, lại nói: "Nhất định phải xác định được mục tiêu, nhất là Địa kiếm, ngươi đừng dùng 'Địa Quyết' trên người ta đấy —— Ngươi phải canh đúng thời cơ, trong nháy mắt nó chui vào cơ thể ta, ngươi nhất định phải phát hiện ra nó!"
"Nếu làm vậy, nguy hiểm lắm." Địa kiếm nặng nề nói.
"Cứ giết." Cố Thanh Sơn dứt khoát nói.
Máu tươi chảy ào ạt, tiếng khóc của Sơn Nữ truyền đến từ trên cây kiếm: "Công tử, tôi sợ tôi không cẩn thận làm ngài bị thương."
"Không có gì đâu, sau khi ta ngủ, thân thể của ta sẽ không thi triển bất cứ thuật pháp nào, cô cứ dốc toàn bộ sức mạnh đâm một kiếm vào thứ đột nhiên chui vào cơ thể ta là được rồi —— Ta nhớ là cô có năng lực cắt đứt mọi thuật pháp mà, thứ đó không ngăn cản được cô đâu."
Hắn cổ vũ tiếp, cười cười và nói: "Các ngươi là kiếm của ta, ta tin tưởng các ngươi."
Hai cây kiếm nghe xong, thấy hắn đã quyết tâm thì không phát ra tiếng gì nữa, chỉ lặng lẽ chuẩn bị.
Cố Thanh Sơn nhắm hai mắt lại, bắt đầu nghĩ biện pháp khởi động "Dạ Du Thần" .
Mặc dù trên ngực nhói đau từng cơn dữ dội, nhưng hắn là người tu hành, dưới tình hướng cực kỳ ác liệt cũng vẫn có thể nhập thiền, huống chi là điều khiển cơ thể tiến vào trạng thái ngủ?
Cố Thanh Sơn đã có thể sử dụng thành thạo "Dạ Du Thần" từ lâu, ở thời điểm cảm giác như nửa mê nửa tỉnh thì lập tức khởi động thuật pháp phân thân.
Vào ——
Ý thức của hắn mang theo Triều Âm kiếm, vượt qua vô số cản trở, bay về phía bầu trời rộng lớn.
Hắn khống chế ý thức của mình, không còn rơi xuống đất, mà là bay thẳng lên trời.
Xuyên qua bầu trời đêm tối đen, không ngừng bay lên, bay lên trên.
Đêm tối tản đi, bầu trời xanh thẳm.
Vượt qua biển, xông lên trên mây, tìm cửa hang động nằm khuất dưới những ngọn núi treo lủng lẳng trên bầu trời, lặng lẽ chui vào.
Xem ra những đỉnh núi này chắc là đến từ thế giới mặt đất, chính là một phần dưới đất của ngôi mộ lớn kia.
—— Trong khi đó, hai cây kiếm ở nhà đang chờ quái vật tự chui đầu vào lưới.
Tranh thủ khoảng thời gian ấy, Cố Thanh Sơn dùng Dạ Du Thần một lần cuối cùng, chui vào trong mộ lớn, tìm kiếm nơi để xác chết của ác quỷ kia.
Càng đi vào sâu bên trong thì càng có nhiều người.
Người người nhốn nháo.
Bây giờ Cố Thanh Sơn đã nhận ra được ai là Cốt sư, ai là Thông linh Võ giả, ai là Binh khí sư.
Hắn theo dòng người bay về một hướng.
Chỉ chốc lát sau.
Hắn thấy được một vùng nham thạch đỏ rực, đi sâu vào bên trong hơn chính là biển lửa dung nham nhìn không thấy bờ.
Tất cả mọi người vây quanh biển dung nham.
Bên trong có thứ gì đó đang nổi lềnh bềnh.
Đó chính là xác chết của ác quỷ?
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, bỗng nhiên trong lòng rung lên một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận