Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1625. Cố Thanh Sơn Chiến Đấu


Đánh dấu
Ầm ầm!
Cả vùng đất đều rung chuyển!
Có thứ gì đó ngã xuống đất.
Màn sương đen cũng không cuồn cuộn tản ra nữa, toàn bộ trời đất đều trở nên yên lặng.
Cố Thanh Sơn thấy một kiếm này thì mới thả lỏng, nói: "Kiếm thuật rất mạnh, vậy ta đi đây!"
"Ừ, đi đi!" Cá ướp muối Cố Thanh Sơn nói.
Cố Thanh Sơn bay về phía màn sương đen, nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.
"Nhìn kìa, con rồng kia muốn vào trong màn sương đen!"
"Nó muốn chiến đấu với những quái vật kia!"
"Ha ha ha, con rồng này thật sự là thần thủ hộ của thế giới chúng ta rồi!"
"Loài rồng thật sự là tuyệt vời!"
Đám người hưng phấn hét lên.
Mà ở trong thành, Cá ướp muối Cố Thanh Sơn cũng thu lại ngón tay, tiếp tục chơi trò chơi.
"Ê, dù sao cô cũng không làm gì, mà trò chơi này có thể điều chỉnh thành hai người cùng chơi, có muốn tới chơi cùng hay không?"
Hắn hỏi Sơn Hải Tê Hà.
"Không được, hiện giờ tình hình đang rất khốc liệt, ta không có tâm trạng để chơi trò chơi." Sơn Hải Tê Hà lạnh lùng trả lời.
Tại sao hắn ta chỉ chơi đùa, ăn rồi ngủ, lại có được kiếm thuật mạnh mẽ như vậy chứ?
"Thế giới này thật sự không công bằng." Sơn Hải Tê Hà tức giận nói.
"Ồ? Không công bằng chỗ nào?" Cá ướp muối Cố Thanh Sơn vẫn nhìn chằm chằm vào trò chơi, thuận miệng hỏi.
Con ngươi Sơn Hải Tê Hà đảo quanh, bỗng nhiên nói: "Trật Tự của ngươi rất mạnh, có thể nào để nó gia tải luôn trên người ta được hay không?"
Cá ướp muối Cố Thanh Sơn hơi khó xử, nói: "Khụ, điều này sao... chỉ sợ nó không thèm thôi!"
Sơn Hải Tê Hà yên lặng.
"Tại sao? Chẳng lẽ bởi vì ta chưa đủ lười à?" Nàng ta hỏi.
"Không phải, chỉ có những người có tâm trí cứng cỏi nhất mới có thể dùng nó mà không bị điên... Xin lỗi, thật sự là ta không có ý tự khen mình đâu, thế nhưng sự thật là vậy đó." Cá ướp muối Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Hải Tê Hà hừ lạnh, đang muốn nói gì đó thế nhưng lại đột nhiên im lặng.
Nàng ta yên lặng quan sát bóng lưng của Cá ướp muối Cố Thanh Sơn.
Từ phía sau lưng mà nhìn, thì thấy Cá ướp muối Cố Thanh Sơn vẫn luôn yên lành ngồi nơi đó, bình tĩnh mà chơi trò chơi.
Thế nhưng nàng ta luôn cảm thấy có điều gì đó là lạ...
Nàng ta bỗng nhiên cầm lấy chiếc chuông nhỏ màu tím của mình ra, đặt trong lòng bàn tay, rồi hướng nó về phía Cá ướp muối Cố Thanh Sơn.
Leng keng.
Chuông nhỏ màu tím này bỗng nhiên nhúc nhích, phát ra những tiếng kêu dễ nghe, rồi sau đó lại bình tĩnh trở lại.
Vài giây sau...
Leng keng.
Chuông nhỏ màu tím lại nhúc nhích lần nữa.
Lại qua vài giây nữa...
Leng keng.
Chuông nhỏ này lại kêu lên một lần nữa.
Sơn Hải Tê Hà lui về phía sau một bước, sợ hãi nói: "Chuyện gì vậy, tại sao chỉ qua vài giây, mà ngươi đã chết ba lần rồi?"
Cá ướp muối Cố Thanh Sơn kinh ngạc quay đầu lại liếc nhìn nàng ta: "Hả? Đó là tác dụng của chiếc chuông nhỏ kia sao? Lại bị cô nhận ra rồi."
Đúng lúc này, từ trên quang não xuất hiện một loạt tiếng chúc mừng.
"Chờ đã, ta vượt ải thành công rồi." Cá ướp muối Cố Thanh Sơn nói.
Sau khi nói xong, chuông nhỏ trong tay Sơn Hải Tê Hà lại vang lên một lần nữa.
Bốn lần!
Trong một thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn đã chết bốn lần rồi!
"Chuyện này là sao chứ?" Sơn Hải Tê Hà hỏi lần nữa.
"Không có gì, chỉ là mỗi khi hoàn thành một loại nhiệm vụ mà Cá ướp muối giao cho, ta sẽ bị Trật Tự ném vào một thời không khác." Cá ướp muối Cố Thanh Sơn nói.
"Một thời không khác?" Sơn Hải Tê Hà không hiểu, hỏi lại.
"Đúng, Trật Tự sẽ chọn một loại tận thế mà ta làm cách nào cũng không thể sống sót được, rồi ném ta vào trong đó chiến đấu, cho tới chết." Cá ướp muối Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Hải Tê Hà ngẩn người, lẩm bẩm: "Cho nên ngươi vẫn luôn chiến đấu cùng với tận thế sao?"
Cá ướp muối Cố Thanh Sơn nói: "Cũng không có gì, dù sao sau khi chết thì ta vẫn sẽ trở về hiện thực."
Sơn Hải Tê Hà lắc đầu liên tục, nói: "Cho nên ngươi cũng không phải lười biếng như biểu hiện, mà là lúc nào cũng đều cố gắng để lấy được cơ hội tiến vào tận thế, sau đó ở nơi đó chiến đấu tới chết?"
"Điều này rất bình thường, kiên trì khiêu chiến không ngừng chỉ là điều kiện cơ bản để mạnh lên. Trên thực tế, không có chuyện gì có thể để đó đợi mai mới làm. Nếu như cô cần lực lượng để thay đổi điều gì đó, vậy thì phải dùng toàn lực để đi chiến đấu..."
"Từng phút từng giây, ngay trong ngày hôm nay."
Sau khi Cá ướp muối Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói xong, thì lại chọn một trò chơi khác trên quang não.
Âm nhạc lại vang lên.
Một trò chơi mới đã bắt đầu.
...
Một bên khác.
Cơ thể khổng lồ của rồng đen vừa xông vào trong sương mù đã biến ngay thành một con mèo quýt, lóe lên trong hư không rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Hóa thân Quất Hoàng, Dạ Mị Quỷ Ảnh, Ngọc Vô Hà...
Từng năng lực liên tiếp được sử dụng!
Mèo quýt rơi trên mặt đất, nhanh chóng chạy về phía trước.
Những làn sóng năng lượng bạo phát ra từ tên quái vật kia thật sự là quá kinh khủng, cơ bản là không thể che giấu được.
Trong sương mù đen, rất nhiều quái vật lần lượt đứng dậy từ trong mộ của chúng, chầm chậm đi về phía tòa thành.
"Hủy diệt... tất cả..."
Bọn quái vật vừa đi, vừa lẩm bẩm những câu nói này.
Mèo quýt đón đầu lũ quái vật này rồi chui vào giữa chúng, ngược hướng của chúng mà nhanh chóng tiến lên.
Hiện tại, nó đã không có thời gian quan tâm tới những quái vật tận thế này.
Nó muốn tìm được Kẻ phán xử Vận mệnh Chúng sinh, rồi giết chết đối phương!
Động tác của Mèo quýt cực nhanh, chỉ trong vài giây đã vượt qua một khoảng cách rất xa, dần dần đã bỏ lại vô số quái vật đằng sau lưng mình.
Bỗng nhiên, trước mắt của nó sáng lên!
Mèo quýt đi xuyên qua sương mù đen, lần nữa trở về nơi hoang dã hoang vu kia.
"Quái vật hư không, tại sao ngươi lại đầu hàng và làm việc cho tận thế?"
Tiếng Thần Thú Vương gào thét rất vang dội.
Mèo quýt nhìn xung quanh.
Có một con quái vật xuất hiện, trên người có vô số gai nhọn rất dữ tợn, nó đang đứng trên một ngôi mộ cao lớn...
Đó chính là Kẻ phán xử Vận mệnh Chúng sinh!
Ở đối diện nó là bọn quái vật hoán đổi linh hồn thoát khỏi mộ lớn, có khé nhiều tên chỉ còn lại cái xác, đang nằm yên trên mặt đất.
Mà Thần Thú Vương thì đứng phía trước nhất, giằng co với Kẻ phán xử Vận mệnh Chúng sinh!
Mèo quýt vểnh đuôi lên, yên lặng lướt vào trong chiến trường.
Nó bò lên trên ngôi mộ kia, yên lặng ngồi xổm sau lưng quái vật hư không, yên lặng chờ đợi.
Chỉ cần có cơ hội, nó sẽ giết chết con quái vật trước mắt này.
Con quái vật hình người được bao trùm bởi lớp giáp xác màu xám và đầy gai nhọn đang đứng trên ngôi mộ, giằng co với đám người Thần Thú Vương.
Quái vật hư không: Kẻ phán xử Vận mệnh Chúng sinh!
Mèo quýt ngồi sau lưng nó, cũng không vội vã ra tay mà khá hứng thú lắng nghe đoạn đối thoại của hai bên.
Dù sao một phe là quái vật hư không, một phe là quái vật bị phong ấn trong mộ, nghe hai bên nói chuyện với nhau sẽ có được một vài bí mật có giá trị.
Mắt Thần Thú Vương lóe sáng, nói: "Ta biết các ngươi... khi ngôi mộ vừa mới xuất hiện, ta ở trong mộ cảm nhận được có một vài tồn tại cực kỳ mạnh mẽ đã tới, đó chính là các ngươi."
"Đáng tiếc rằng các ngươi chỉ biết trong mộ xuất hiện vô số bảo vật, mà lại không biết trong mộ nguy hiểm như thế nào!"
Kẻ phán xử Vận mệnh Chúng sinh nói:
"Cái loại bị phong ấn ở trong mộ như các ngươi, làm sao có thể biết được tình trạng của chúng ta?"
Thần Thú Vương nói: "Thẳng thắn mà nói thì sở dĩ cái tận thế này có thể giữ chân chúng ta chủ yếu nhờ vào lực lượng lấy được từ ngươi. Chỉ cần ngươi không đối địch với ta thì ta có thể cứu ngươi ra ngoài, thậm chí dẫn các ngươi tới nơi cất bảo bối ở trong mộ."
Kẻ phán xử Vận mệnh Chúng sinh đứng yên tại chỗ, suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu: "Quá chậm rồi, ta đã bị cái tận thế này ăn mòn quá lâu, vì không để cho bản thân biến mất trong hỗn độn nên ta đã dung hợp cùng với cái tận thế này rồi."
Mèo quýt mở to mắt, yên lặng ngồi xổm bên trên ngôi mộ mà trầm tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận