Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1657. Trùng Phùng Sau Khi Cửu Biệt (1)


Đánh dấu
Vụ Ca hừ lạnh, quay người rời khỏi.
Cố Thanh Sơn lại đợi một lát, đợi tới khi tất cả thích khách đều rời khỏi thì mới hỏi: "Cầm, nhiệm vụ lần này thất bại là do ta có được tình báo sai lầm. Cô xem, ngay cả thích khách mạnh mẽ như 'Ong Độc' đều chết ở đấy, ta có thể trốn trở về đã rất may mắn rồi, cho nên..."
Hắn cười cười, nói tiếp: "Lần thất bại này có thể không tính vào trong thành tích hay không?"
Cầm lắc đầu, nói: "Rất xin lỗi, thất bại chính là thất bại, nếu như ngươi muốn tăng lên tới 'Vô Sách', thì chỉ có thể hoàn thành năm lần liên tục với mỗi lần đều được ba điểm tích lũy mới được."
Khi thấy vẻ thất vọng của Cố Thanh Sơn thì Cầm lại bổ sung thêm một câu: "Thế nhưng điểm tích lũy khi trước ngươi có được sẽ không bị trừ, ngươi có thể dùng điểm tích lũy đi đổi đồ."
"Tiếp tục chọn nhiệm vụ khác cho ta đi." Cố Thanh Sơn nói.
"Không thể, ngươi nhìn lên người mình đi." Cầm chỉ vào người hắn rồi nói.
Cố Thanh Sơn nhìn lại, thấy trên người mình vẫn còn bốn tầng "Tước Đoạt" sáng long lanh.
"A, thứ này tới bao giờ mới biến mất đây?" Cố Thanh Sơn nói.
"Nếu như bốn con Phệ Não Ma Trùng kia không rút lại năng lực thì cần phải chờ ít nhất một ngày." Cầm nói.
Rồi sắc mặt của Cầm trở nên nghiêm túc: "Hiện tại ngươi đã mất đi bốn cách thức chiến đấu, cần phải chú ý an toàn của bản thân, không thể rời khỏi công hội được."
Cố Thanh Sơn thở dài.
Vốn còn định tăng cấp nhanh nhanh, để còn có thể nhận nhiệm vụ đi tới thế giới Ác Quỷ mà. Thế nhưng hiện tại đành phải chờ thêm một ngày nữa vậy.
"Được rồi, ta về phòng đi ngủ đây, mai gặp lại."
"Ừ, mai gặp lại."
Cố Thanh Sơn đi ra ngoài, được nửa đường thì Cầm bỗng nhiên phát ra tiếng kêu kinh ngạc.
"Làm sao vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không có gì... Ta chuẩn bị liên hệ với người giao nhiệm vụ Phệ Não Ma Trùng, hỏi thăm xem có muốn nâng giá tiền thưởng hay không... Thế mà người nọ còn chưa chờ ta nói thì đã tự động nâng phần thưởng nhiệm vụ lên gấp ba mươi lần hiện tại." Cầm nói với giọng kinh ngạc.
"Ba mươi lần?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Đúng vậy, ba mươi lần, vừa đủ giá tiền mời một thích khách cấp bậc Danh Hiệu ra tay. Xem ra phải thay đổi nhiệm vụ này lên tới cấp mười mới được..."
Cầm vừa nói, vừa nhấn vào giao diện nhiệm vụ ở trong hư không.
Nhiệm vụ cấp mười tới cấp mười hai, chính là nhiệm vụ mà chỉ có thích khách cấp bậc Danh Hiệu mới có thể nhận.
Cố Thanh Sơn yên lặng một lát, rồi quay người rời khỏi nơi này.
Hắn cũng không trở về phòng nghỉ ngơi, mà là đi tới phòng tình báo.
"Ta muốn mua tình báo." Hắn nói với nhân viên trực nơi đó.
Nhân viên công tác xác nhận lại huy hiệu của hắn, đưa cho hắn một cây pháp trượng, rồi đưa hắn vào một căn phòng nhỏ.
"Ngài chỉ cần dùng tâm linh liên lạc, đưa thông tin tình báo mà ngài muốn biết vào trong pháp trượng, nó sẽ trả lời những vấn đề liên quan tới câu hỏi của ngài." Nhân viên công tác giải thích.
"Cảm ơn." Cố Thanh Sơn nói.
Rồi nhân viên công tác đóng cửa lại, rời khỏi nơi này.
Cố Thanh Sơn cầm pháp trượng, suy nghĩ về hình dạng của quái vật xuất hiện trong động Bão Táp Hư Không kia.
Sáu chiếc chân dài sắc nhọn, cơ thể lực lưỡng, tóc như những chiếc sừng, và có hình dạng của loài người.
"Nói cho ta biết, thứ này là gì?"
Cố Thanh Sơn dùng tâm linh gửi tới pháp trượng hình ảnh đó.
Ngay sau đó, từ trong pháp trượng phát ra một luồng ý niệm:
[Tình báo này cần những điều kiện sau mới có thể đọc: ]
[Thích khách cấp bậc ‘Danh Hiệu’, điểm tích lũy: ba trăm, giấy phép đồng ý của hội trưởng.]
[ 'Ma Vương Nỗi Sợ', ngài không có quyền được biết về tình báo này.]
Yêu cầu cao như vậy sao!
Cố Thanh Sơn thở dài.
Điều này đã nói rõ hai chuyện, thứ nhất, lai lịch của quái vật kia thật sự không đơn giản, tuyệt đối không phải người thường có thể biết được. Thứ hai, Quạ là người thông minh.
Thích khách tới cấp bậc Danh Hiệu chắc chắn thiếu cảnh giác trong các nhiệm vụ, nên tất nhiên sẽ đi tìm hiểu tất cả tư liệu về động Bão Táp Hư Không rồi mới tới.
Nói cách khác, Quạ rất có thể đã biết được con quái vật kia là gì.
Thế nhưng Quạ lại không biết quái vật kia sẽ xuất hiện tại đó, cho nên mới định đi xem xét tình hình nơi đó.
Mà sau khi được lời nhắc nhở từ mình thì Quạ lập tức cảnh giác.
Phản ứng của Quạ rất nhanh, ngay lập tức xem xét phán đoán của mình có đáng tin hay không, rồi sau đó không đi nữa, mà lại mời mình uống một ly rượu.
Điều này đã nói rõ...
Nếu như Quạ gặp được quái vật kia, thì cũng chỉ có chết mà thôi.
Quạ rất rõ ràng điều này.
Cho nên Quạ rời khỏi rất dứt khoát, thuận tiện còn giải quyết luôn cái chết của Ong Độc, coi như là lời cảm ơn dành cho Cố Thanh Sơn khi đã nhắc nhở hắn ta.
Cố Thanh Sơn cảm thấy khá tẻ nhạt.
Thực ra thì chuyện của Công hội Thích Khách đều không quan trọng lắm.
Quan trọng nhất chính là, mình phải có được cách chui vào trong thế giới Ác Quỷ.
Đúng lúc này, từ trên pháp trượng truyền tới ý niệm mới:
[Liên quan tới động Bão Táp Hư Không, ngài còn cần biết thứ gì khác nữa không?]
[Không cần, có tình báo về thế giới Ác Quỷ hay không?]
[Có, những tin tức tình báo về thế giới Ác Quỷ được chia làm bốn cấp. Tình báo sơ cấp cần bốn điểm tích lũy, trung cấp cần mười điểm tích lũy, cao cấp cần năm mươi điểm tích lũy, tình báo tuyệt mật cần một trăm điểm tích lũy.]
Đắt như vậy sao...
Hiện tại mình lại không thể chiến đấu và nhận nhiệm vụ được nữa chứ.
Cố Thanh Sơn đứng dậy, ra ngoài.
Hắn đi từ từ tới phòng nghỉ của thích khách, thế nhưng tới nửa đường thì dừng lại.
Chậc...
Thời gian rất quý giá, nếu lãng phí như vậy thì thật sự không tốt.
Hắn hơi do dự, rồi chuyển đổi mục đích của mình, đi tới phòng tiếp khách lớn của Công hội Thích Khách.
"Công tử, ngài muốn ra ngoài sao?" Sơn Nữ truyền âm hỏi.
"Nơi này được các loại quái vật cùng chủng tộc ở trong dòng chảy hư không hỗn loạn công nhận là thành phố buôn bán nên chắc chắn sẽ rất phồn hoa. Ta muốn đi dạo xem có được tình báo về thế giới Ác Quỷ hay không." Cố Thanh Sơn nói.
"Thế nhưng các cách chiến đấu của công tử đều bị phong ấn, nếu đi ra ngoài sẽ rất nguy hiểm." Sơn Nữ nói với giọng lo lắng.
"Không sao, dù sao hiện tại cũng đã tối, ta có thể dùng thần thông Tu Di rồi." Cố Thanh Sơn cười nói.
Tiếng nói của Lạc Băng Ly bỗng vang lên: "Đừng khinh thường, cho dù ngươi biến thành Mèo quýt, thế nhưng nếu gặp phải chiến đấu thì ngươi không thể dùng kiếm ngăn cản, khi bị tác động tới thì sẽ có vấn đề lớn đó."
Địa kiếm cũng nói: "Đúng vậy, trong thành Hư Không này có rất nhiều tên mạnh mẽ, trong vòng một ngày tới ngươi không thể chiến đấu, nên cứ cẩn thận thì hơn."
Triều Âm cũng kêu lên một tiếng để ủng hộ.
Cố Thanh Sơn nhún vai, nói: "Thế nhưng ta không muốn về ngủ."
"Công tử, nếu không thì để ta đi theo bảo vệ công tử?" Sơn Nữ nói.
"Ngươi vẫn luôn đi theo ta mà, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"An toàn là nhất (ong)!" Bốn thanh kiếm đồng thanh nói.
Một lát sau...
Hai con Mèo quýt chạy ra khỏi Công hội Thích Khách.
Trong màn đêm u ám, không ai có thể phát hiện hai con Mèo quýt này, chỉ có thỉnh thoảng mới có thể nghe được tiếng "vù vù" khá hài lòng vang lên trong hư không.
Quất Hoàng.
Dạ Mị Quỷ Ảnh.
Ngọc Vô Hà.
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ đều hóa thành Mèo quýt, một trước một sau chạy nhanh trên con đường, rồi bò lên một tòa kiến trúc rất cao.
Từ trên cao nhìn xuống.
Toàn bộ thành thị rất phồn hoa, ồn ào náo nhiệt, giống như một kinh đô ánh sáng vậy.
Tường thành khổng lồ đứng sừng sững tại nơi xa xa cuối chân trời, thỉnh thoảng có vài phi thuyền cỡ lớn đi vào, vận chuyển các loại hàng hóa.
Thỉnh thoảng ra vào cũng không chỉ là phi thuyền.
Cố Thanh Sơn đã từng thấy một móng vuốt khổng lồ như một dãy núi từ bên ngoài cẩn thận đưa một vài đồ vật đặt lên trên tường thành.
Cũng may là cơ thể loài người được công nhận là hình dạng dành cho việc giao lưu liên lạc, tất cả quái vật hư không và các chủng tộc khác nhau đều tôn trọng quy tắc này, nếu không thì trong tòa thành thị này sẽ xuất hiện vô số sinh vật kỳ lạ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận