Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1698. Điều Chỉnh Ngoại Hình (1)


Đánh dấu
[Biện pháp duy nhất là ngài phóng ra hồn lực của mình, không ngừng tặng nó cho thế giới sau dung hợp để hình thành một cơ chế bồi thường, từ đó đạt được sự công nhận của pháp tắc thế giới.]
[Chỉ có như vậy, các ngài mới có thể sống sót.]
Cố Thanh Sơn thầm hỏi: “Ta phải làm sao?”
Giao diện Chiến Thần nói: [Hãy liên tục rót sức mạnh linh hồn bản nguyên vào thế giới mới, như vậy mới có thể khiến cho các pháp tắc của thế giới mới coi ngài là một người tiến nhập thân thiện.]
“Cần bao nhiêu?”
[Ba người các ngài, mỗi giây ba trăm điểm hồn lực, duy trì liên tục cho tới khi pháp tắc thế giới xác nhận các ngài không uy hiếp đến sự tồn tại của thế giới mới thì mới thôi.]
[Xin bắt đầu công việc ngay lập tức, bằng không pháp tắc thế giới sẽ xử lý các ngài.]
Cố Thanh Sơn lại hỏi: “Ta phải làm sao?”
[Ngài không cần làm gì cả, ta sẽ trừ thẳng vào điểm tích lũy hồn lực của ngài. Tuy nhiên, trên người ngài sẽ sản sinh ra dao động hồn lực đặc thù, kéo dài chừng ba phút, xin hãy giải thích rõ ràng cho đồng đội của ngài.] Giao diện Chiến Thần nói.
“Hiểu rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhìn Quạ và Ngự Quyển, nghiêm mặt nói: “Nghe cho kỹ, bây giờ ta sẽ phóng ra một loại thuật pháp, có thể bảo đảm cho chúng ta không bị thế giới này trực tiếp giết chết. Loại thuật pháp này tiêu hao vô cùng lớn, hy vọng lát nữa các ngươi có gặp phải một vài quái vật thì đừng giết chúng nó, mà để cho ta giết. Ta cần sức mạnh linh hồn của chúng nó để bổ sung.”
Theo lời giải thích của hắn, Giao diện Chiến Thần bắt đầu làm việc:
[Chú ý, từ giờ trở đi, bổn giao diện sẽ bắt đầu khấu trừ giá trị hồn lực của ngài, để pháp tắc của thế giới mới sau khi dung hợp xác định thân phận của ba người.]
Một khung chữ số nhỏ hiện ra, xuất hiện ở bên trái giao diện.
[Hồn lực cống hiến cho pháp tắc thế giới: +300.]
[+300.]
[+300.]
...
Cố Thanh Sơn im lặng nhẩm tính.
Mỗi giây ba trăm điểm hồn lực.
Như vậy một giờ cần 1.080.000 điểm hồn lực.
Mỗi ngày cần gần 26 triệu điểm hồn lực.
Quá đắt!
Nhưng đây là biện pháp duy nhất để sống tiếp.
Cố Thanh Sơn nhìn sang giá trị hồn lực còn lại của mình.
Hồn lực đoạt được từ việc ăn cá muối đã dùng hết, chỉ còn lại ba trăm triệu hồn lực làm nền tảng.
Miệng ăn núi lở, phải mau mau đạt được sự công nhận của pháp tắc thế giới!
Khi hắn bắt đầu chi trả hồn lực, quanh thân lập tức dâng lên dao động đặc thù.
Dao động này như nước gợn vô hình, cũng bao vây hai người kia lại.
Ngự Quyển cảm nhận được, sắc mặt phức tạp, nói: “Đây là sức mạnh linh hồn bản nguyên! Ma quỷ, ngươi vậy mà lại biết dùng thuật pháp loại bản nguyên!”
Quạ thấp giọng nói: “Ta cảm giác vận rủi hung hiểm nào đó đã đi xa chúng ta, xem ra thuật pháp này của ngươi quả nhiên có tác dụng.”
Ba người đứng bất động, bốn phía dần dần xuất hiện các loại các loại cảnh tượng.
Có đôi khi là một đám người đang chiến đấu, có đôi khi là quái vật, thể ôn dịch.
Các loại cảnh tượng biến hóa liên tục, tựa như biểu thị sự dung hợp đang thâm nhập từng bước.
Đột nhiên, trên Giao diện Chiến Thần Nắng Maiện lên một hàng chữ nhỏ.
[Các pháp tắc thế giới đã nhận quà tặng của ngài.]
[Các ngài đã được thế giới mới thu nhận.]
[Kế tiếp, pháp tắc thế giới sẽ tiến hành một ít điều chỉnh đối với các ngài, để các ngài dung nhập thế giới mới một cách triệt để.]
[Người điều chỉnh đầu tiên: Quạ.]
“Điều chỉnh là chỉ cái gì?” Cố Thanh Sơn thầm hỏi.
[Một loại ưu hóa hay biến hóa nào đó, yên tâm, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.] Giao diện Chiến Thần đáp.
Một giây kế tiếp.
Quạ đột nhiên la hoảng lên:
"Ây ây ây ây ta bị cái gì vậy nè!"
Cố Thanh Sơn và Ngự Quyển cùng nhìn về phía hắn.
Chỉ thấy Quạ vốn dĩ đẹp đến mức yêu nghiệt, thân hình lại dần dần rút nhỏ lại một chút, sau đó trở nên ngực to mông cong, quyến rũ động lòng người.
“Sao ta lại biến thành con gái!” Đầu Quạ sắp hỏng đến nơi rồi.
Ngự Quyển nhìn đến sủng sốt.
Thật sự là...
Quá đẹp!!!
Vẻ đẹp này vượt xa tất cả những đại mỹ nhân các đời của chư giới mà Ngự Quyển từng được xem trong thư viện!!!!!!
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên giật mình.
Dao động bốn phía đã hoàn toàn dừng lại.
Những cảnh tượng lạ cũng biến mất toàn bộ.
Tháp truyền tống bình yên vô sự, tất cả như thường.
“Chẳng lẽ là...” Cố Thanh Sơn nhìn Ngự Quyển.
Lúc này Ngự Quyển mới lưu luyến dời ánh mắt khỏi người Quạ, cúi đầu nhìn dụng cụ tinh vi trong tay.
“Không, đây là một quá trình cần thiết trong dung hợp. Chúng ta chỉ tạm thời trở lại thế giới nguyên bản, chỉ vài phút là sẽ...”
Vẻ mặt ba người đột nhiên biến đổi.
Chỉ thấy trong tháp truyền tống đột nhiên xuất hiện một cậu bé.
Đây là một cậu bé khoảng chừng năm tuổi, trên người dán đầy ký hiệu huyền ảo, chỉ chừa ra cái đầu đang tò mò nhìn ba người.
Phía sau cậu bé có một dây xích màu tím thật dài, không chỉ nối với cậu mà còn tỏa ra từng quầng sáng màu tím bao phủ lấy cậu.
“À, là người một nhà.” Cố Thanh Sơn vội vàng nói.
Đây là con của Tiểu Điệp, không ngờ lại xuất hiện ở đây.
Cậu bé kéo kéo dây xích đằng sau, quay đầu lại kêu lên: “Mẹ, chú không chết!”
Nói xong, nó lại dòm Cố Thanh Sơn, nói:
“Chú, thì ra chú không chết, mất công mẹ con còn khẩn trương như vậy, huy động quá trời hung ma góp sức, còn muốn con dùng năng lực của mình đến thăm dò.”
Cố Thanh Sơn nghe xong, vừa cảm động vừa lo lắng.
“Đi mau, chỗ này sẽ lập tức dung hợp thành một thế giới khác, con không thể bị kéo vào. Ra ngoài bảo mẹ con yên tâm, ta ở đây không sao.” Hắn nói thật nhanh.
Cậu bé nói: “Thật ra con ở một không gian khác bị ngăn cách khỏi chỗ này, con cũng không cứu được chú.”
Nó lại kéo dây xích đằng sau lưng, lớn tiếng nói: “Mẹ, ở đây rất nguy hiểm, chú bảo con trở lại, hẳn là chú ứng phó được.”
Đợi một hơi thở.
Cậu bé giống như nghe được tin tức gì, gật đầu với Cố Thanh Sơn, nói: “Vậy cứ thế đi, nếu chú mạng lớn như vậy thì cứ tiếp tục bảo trọng.”
Nó xoay người định rời đi.
“Chậm đã!” Quạ đột nhiên đi tới.
Hắn ta cũng biết thời gian có hạn, nói thật nhanh: “Hung Ma tháp các ngươi có thuật hoán đổi nam nữ, có thể truyền lại cho ta không? Ta có thể trả giá cao, ta cần năng lực này!”
Cậu bé liếc mắt một cái, lập tức sửng sốt.
Cô gái này quá đẹp, nói một cách đơn giản là mị hoặc chúng sinh.
Cố Thanh Sơn cũng ngẩn người.
Có điều hung ma có thể tự sinh con, cho nên có thuật chuyển hoán nam nữ... cũng không tính là chuyện lạ.
“Ngươi muốn cùng ta học thuật chuyển hoán nam nữ?” Cậu bé hỏi.
“Đúng.” Trong đôi mắt tuyệt đẹp lộ ra vẻ khát vọng.
“Ngươi bằng lòng trả bất kỳ giá nào?” Cậu bé lại hỏi.
“Đúng vậy.” Cái miệng nhỏ nhắn nhẹ mấp máy.
Cậu bé trầm tư một chút, thình lình kéo dây xích lần nữa, la lên: “Mẹ ơi, có cô này tán tỉnh con!”
Chỉ một chốc, xích sắt lôi cậu bé, nhanh như chớp biến mất trong hư không.
Một giọng nữ gấp gáp vang lên:
“Chờ...”
Từ này vừa bật ra, đứa bé kia đã bị xích sắt lôi kéo vào trong hư không, biến mất trong nháy mắt.
Quạ đứng hình tại chỗ.
“Khốn nạn! Sao lại bị biến thành cái dạng này!”
Nàng ta (Hắn ta) đột nhiên bạo phát.
Nhưng âm thanh này vừa trong trẻo, lại lộ ra một tia quyến rũ, nghe vào làm cho lòng người ngứa ngáy, căn bản không cảm giác được sự phẫn nộ trong đó.
Cố Thanh Sơn vội vã khuyên nhủ: “Bình tĩnh một chút, đây chỉ là cải tạo tạm thời của pháp tắc thế giới đối với chúng ta mà thôi. Biết đâu khi chúng ta rời khỏi thế giới này, trở về thế giới ban đầu, biến hóa trên thân thể sẽ biến mất.”
“Không! Ông đây không tin, ông đây muốn đi liều mạng với cái thế giới mới này! Hừ!”
Quạ giận dữ nói.
Cố Thanh Sơn đứng hình.
Liều mạng thì liều mạng đi, lại còn hừ với hiếc cái gì!
Thực ra thì ngươi đã bắt đầu nhập vai rồi phải không!
Lại thấy Quạ rút thanh kiếm bên hông ra, vung nhẹ vài cái.
“Cũng còn may, sức mạnh của ta vẫn còn.”
Hắn ta thở phào nhẹ nhõm.
Cố Thanh Sơn đang muốn nói gì, lại bị dòng chữ nhỏ vừa hiện lên trong hư không hấp dẫn:
[Ngài vẫn luôn cống hiến sức mạnh linh hồn bản nguyên liên tục, nên đã đạt được sự công nhận của thế giới mới.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận