Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1732. Mệnh Phù VS Thuật Pháp Của Tứ Thần (1)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn ghì chặt kiếm vào cổ nàng ta, thản nhiên trả lời: "Ngươi và ta còn chưa ký khế ước, theo lời của ngươi thì tuổi tác của chúng ta không đủ, không thể đi vào trong không gian Đoạn Tầng, điều này là điều thứ nhất."
"Thứ hai, vừa nãy ngươi sử dụng pháp thuật không gian thì ta phát hiện, ngươi sử dụng lực lượng thuật pháp của giới tu hành."
Thị nữ thở dài, nói: "Ta không thể đợi thêm nữa, Rod, ta phải dùng tốc độ nhanh nhất, dù phải hủy diệt quân cờ thị nữ đã chôn giấu vô số năm này cũng phải giết chết ngươi."
Trên người nàng ta xuất hiện một bóng người mang theo mặt nạ màu đỏ.
Quỷ Đỏ.
Thế mà lại là lão ta!
Thật không nghĩ tới, trong hoàng cung của đế quốc Roland cũng bị ác quỷ sắp xếp quân cờ!
"Ta thật sự không thể hiểu được..." Cố Thanh Sơn trầm giọng nói: "Mỗi người trong hoàng cung đều đã bị kiểm tra một lần, không có ai trúng thuật pháp của các ngươi cả."
"Đương nhiên là không có, mấy thị nữ này đều rất sạch sẽ, các nàng được ta nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, tới tận khi hoàng cung bị kiểm tra xong rồi mới bắt đầu liên hệ với ta." Quỷ Đỏ nói.
Cố Thanh Sơn nói: "Quân cờ quý giá như vậy, ngươi lại cam lòng mà dùng lên người của ta..."
Quỷ Đỏ nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, sắc mặt rất phức tạp: "Ta cũng không muốn, thế nhưng càng tiếp xúc với ngươi thì ta càng cảm thấy kinh khủng, cuối cùng ta quyết định không thể chờ đợi thêm nữa."
"Rod, ngươi có thể tự hào rồi, bởi vì cạm bẫy này vốn là dành cho quốc vương của Roland."
"Chết đi."
Sau khi nói xong, cái bóng của Quỷ Đỏ cũng biến mất trước mặt Cố Thanh Sơn.
Thi nữ kia đọc lên một đoạn chú ngữ rất kỳ lạ.
Ầm!
Cơ thể của nàng ta nổ tan thành một làn sương mù máu, vẽ lên hư không một tấm phù lục màu đỏ máu.
Cố Thanh Sơn nhìn tấm phù kia, cũng biết được tình hình hiện tại rất không tốt.
Bóng ma tử vong đã bao phủ toàn bộ linh giác của hắn.
Thế nhưng nơi này trên không chạm trời, dưới không chạm đất, trước mặt có một thế giới đang lao tới, giữa không trung còn có một tấm phù chú do máu tươi của ác quỷ vẽ lên.
Trong khoảnh khắc này, trong đầu Cố Thanh Sơn xẹt qua vô số ý nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn không biết thế giới mà mình sắp tới là thế giới nào, cũng không biết được hiệu quả của tấm phù chú màu đỏ máu kia là gì.
Như vậy phải làm sao đây?
Ai có thể nghĩ tới, ngay cả hoàng cung của đế quốc Roland mà vẫn ẩn giấu một âm mưu mưu sát như này?
Cố Thanh Sơn không nghĩ ra được cách nào thoát khỏi chuyện này cả, trong lòng đành phải nghĩ đến một thứ cuối cùng.
Ngay sau đó, ánh sáng hai màu vàng và bạc từ trong cơ thể hắn bắn ra, thuận cánh tay của hắn đi tới lòng bàn tay.
Hình ảnh của một đồng tiền xuất hiện trên tay của hắn.
Đồng Tiền của Địa Thần!
Sau khi đồng tiền kia xuất hiện thì phù chú màu đỏ máu cũng di động.
Ánh sáng đỏ lóe lên, rồi nhập vào trong cơ thể Cố Thanh Sơn.
Ý thức của Cố Thanh Sơn trở nên mơ hồ, hắn lợi dụng những giây cuối cùng mà nói: "Có lẽ là ta cần một chút may mắn."
Ong...
Đồng tiền cũng đồng ý với điều này.
May Mắn Chân Thực, kích hoạt!
Một luồng sáng vàng kim từ trong đồng tiền bay ra ngoài, bao phủ toàn thân Cố Thanh Sơn, rồi dần dần nhập vào trong cơ thể hắn.
Một giây sau, thế giới ở xa tít kia bỗng xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn, cuốn theo hắn vào bên trong.
Hắn ngã trên mặt đất, ngất đi.
Tiếng chuông vang lên.
Công chúa Maria và Quạ xuất hiện trong khu vườn trên không.
Rất nhanh sau đó, quốc vương Roland đột nhiên xuất hiện.
Càng ngày càng nhiều cường giả tập trung lại, khiến cho khu vườn trên không chật như nêm cối.
Mười phút sau.
Chân tướng đã rõ ràng.
Rất nhiều năm trước, ác quỷ đã chôn giấu mấy quân cờ thân thế sạch sẽ ngay trong hoàng cung Roland, mọi người vừa nghĩ đến đây liền không khỏi cảm thấy kinh hãi.
Quạ không nhịn được nói: “Rod đâu? Rốt cuộc hắn bị đưa đi đâu rồi?”
Quốc vương Roland suy nghĩ một chút, nói: “Chắc chắn không phải là không gian Đoạn Tầng. Tuổi Rod không đủ, căn bản không vào được.”
Lão nông đột nhiên biến mất, lại nhanh chóng hiện ra: “Ta nhớ rất rõ dao động sinh mệnh của Rod, ta vừa mới nhìn một vòng rồi nhưng hắn cũng không có ở địa bàn của ác quỷ.”
Cô gái tóc đỏ nói: “Hình như gần đây thế giới của chúng ta bị lực lượng của chúng thần phong cấm rồi, không có cách nào liên hệ với những thế giới khác, ác quỷ cũng đừng hòng làm được chuyện này.”
Quạ lập tức nói: “Nói như vậy, chắc cậu ta còn ở thế giới của chúng ta!”
“Kỳ lạ ở chỗ... Ta không cảm ứng được hắn.” Công chúa Maria từ từ nhắm hai mắt rồi nói.
Lão nông phụ họa: “Quả thực như vậy, dao động của hắn không ở thế giới này, nếu không ta nhất định có thể tìm ra hắn.”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Không bị truyền tống rời đi, lại không có cách nào tiến vào thế giới Đoạn Tầng, rốt cuộc Rod đã đi đâu?
Quốc vương Roland nghiêm túc nói: “Maria không cảm giác được, nghĩa là thực sự không tồn tại, vậy thì khả năng duy nhất là...”
Sắc mặt mấy cường giả đều nặng nề.
“Khả năng duy nhất là gì?” Quạ hỏi.
Cô gái tóc đỏ chậc một tiếng, đưa tay quét một cái trên không trung, thì thầm: “Lấy uy nghiêm của nữ thần, lệnh cho thuật quá khứ hiện hình.”
Một luồng ánh sáng đủ mọi màu sắc ngưng tụ lại, xoay tròn liên tục quanh người nàng.
Cô gái tóc đỏ nhìn chăm chú vào luồng ánh sáng này, giải thích cho mọi người: “Ở đây vừa mới xuất hiện Hồng Long Bản Chú, thuật ăn mòn không gian, thuật ép buộc di chuyển, thuật chuyển tầng bí ẩn. Để ta xem thử tọa độ chút nào... Không sai, đúng là chỗ đó.”
Công chúa Maria thở dài, nói với Quạ: “Chúng ta chế tạo thế giới Đoạn Tầng, cưỡng chế cách ly khu vực ôn dịch khỏi thế giới của chúng ta. Lúc đang làm chuyện này, chúng ta phát hiện khu ôn dịch đang giao chiến với một thế giới Đoạn Tầng khác... Đó là thế giới quái vật tuyệt chủng.”
“Ý cô là Rod đã bị truyền tống đến thế giới quái vật kia?” Quạ trầm giọng nói.
“Đúng, những quái vật kia vừa cường đại vừa cảnh giác, chỉ lộ ra ý niệm tiếp xúc với chúng ta, ước định đôi bên không xâm phạm lẫn nhau. Nếu ai tự ý tiến vào thế giới của đối phương, chỉ có một kết quả duy nhất đó là bị tiêu diệt.” Quốc vương Roland nói.
Quạ rút kiếm ra nói: “Xin đưa ta qua đó, ta phải cứu Rod.”
“Vô dụng thôi, cô bé.”
Cô gái tóc đỏ đầy thương hại nhìn Quạ mà nói: “Vừa rồi còn có một thuật pháp mà ta chưa nói ra.”
Trước mặt tất cả mọi người, cô gái tóc đỏ đưa ngón tay khẽ di chuyển, thu lại toàn bộ luồng ánh sáng hư ảo, chỉ để lại một luồng sáng màu đỏ.
“Ban nãy còn có thuật này chưa nói... Đây là một thuật pháp cực kỳ khó phá giải, chỉ khi hy sinh tính mạng người thi hành thuật mới có thể kích phát. Trong các trận chiến bình thường thì không thể thi triển, nhưng nếu thực sự được thi triển ra thì ngay cả chúng ta cũng khó mà chống lại.”
“Mệnh phù: Ác Niệm Đốt Thần.”
“Người ở trong thuật này sẽ rơi vào trạng thái vô ý thức, thỉnh thoảng sẽ làm ra hành vi cực kỳ có tính công kích, duy trì liên tục trong suốt mười hai tiếng đồng hồ.”
Cô gái tóc đỏ không nói tiếp.
Thế nhưng tất cả mọi người đều đã hiểu được đáp án.
Tự tiện xông vào lãnh địa của quái vật, lại vô cùng có tính công kích, kết cục thế nào hoàn toàn có thể đoán trước.
“Ác quỷ...”
Quạ siết chặt thanh kiếm trong tay.
...
Thế giới quái vật tuyệt chủng.
Đây là một thế giới đẫm máu, từ bầu trời cho đến mặt đất toàn là các loại quái vật chưa vao giờ nghe đến đang điên cuồng chiến đấu.
Chúng nó liều mạng chiến đấu, cắn xé lẫn nhau, phát động thuật pháp, thậm chí bất chấp tất cả kéo nhau vào chỗ chết.
Nhìn qua thì ôn dịch đã bắt đầu lan tràn rồi.
Ngay vào lúc này.
Trên bầu trời nứt ra một khe hở, một chấm đen nhỏ từ trong khe hở phun ra.
Cố Thanh Sơn.
Hắn mất đi ý thức, theo sức gió không ngừng rơi xuống ngay giữa trận chiến của vô số quái vật.
Trong thức hải của hắn, mấy thanh kiếm đang cãi vã kịch liệt.
“Bây giờ công tử không thể nhúc nhích, ta phải đi ra ngoài cứu hắn!” Sơn Nữ dứt khoát nói.
“Đừng nhúc nhích.” Địa kiếm trầm giọng quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận