Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1734. Mệnh Phù VS Thuật Pháp Của Tứ Thần (3)


Đánh dấu
Người vừa nói chính là hắn.
“Tử Tinh, chuyện gì đây?” Một quái vật tám tay hỏi.
Bọ cánh cứng to lớn nói: “Hắn từ trên trời rơi xuống, đã cứu ta một mạng, sau đó thì ngủ thiếp đi.”
Dường như nhớ ra gì đó, nó còn nói thêm: “Bây giờ hắn là bạn của ta, à phải, hắn tên là Tội Ngục Long Vương.”
Quái vật tám tay cười nói: “Tội Ngục Long Vương? Mạnh miệng thật đấy, một nhân loại mà cũng dám tự xưng như vậy.”
Bọ cánh cứng khổng lồ nói: “Chớ xem thường người khác, hắn vừa mới nói cho chúng ta biết biện pháp đối phó ôn dịch thứ ba mươi bảy.”
Bọn quái vật xì xào bàn tán.
Quái vật tám tay suy nghĩ một chút, quay về phía đáy biển, quát lên: “Jegad, ngươi nói thế nào.”
Từ dưới biển sâu truyền đến một âm thanh uy nghiêm: “Ta nhớ chúng ta đã từng nói với nhân loại, rằng không một kẻ nào được tiến vào thế giới của chúng ta. Cho dù ở bên ngoài hắn được gọi là Tội Ngục Long Vương, nhưng ở chỗ chúng ta, kết cục của hắn chỉ có một... Đó chính là chết!”
Bọ cánh cứng khổng lồ liên tục lui về phía sau, kêu lên: “Không đến mức như vậy chứ, hắn chưa làm gì mà.”
Cố Thanh Sơn bị động tác của nó làm cho liên tục lung lay, rốt cuộc ngồi dậy, mơ màng lẩm bẩm: “Ai... đang gọi ta?”
Quái vật tám cánh tay không để ý tới hắn, quát lên một tiếng: “Đã như vậy, để ta đến hành hình đi.”
Sát khí khắp người nó bắt đầu dâng lên, lập tức ra tay...
Chỉ nghe tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Đáy biển bắt đầu cuộn sóng, xông lên mặt biển, tạo thành sóng thần cao mấy chục thước.
Một thi thể khổng lồ trôi nổi trong nước biển, dập dờn theo sóng.
Đây là thi thể của quái vật tám tay.
Các quái vật: “...”
Nhất thời, toàn bộ quái vật đều không phản ứng kịp.
Quái vật A nói nhỏ: “Không phải nó muốn giết nhân loại kia sao? Sao lại đột nhiên tự sát chứ?”
Quái vật B thấp giọng nói: “Ta cũng không biết, cũng không dám hỏi, dù sao nó cũng chết rồi.”
Dưới biển sâu, âm thanh uy nghiêm kia vang lên lần nữa: “Nhân tộc, ngươi đã chọc giận ta.”
Dòng nước ngầm bắt đầu dâng trào.
Biển khơi không ngừng nhấp nhô.
Một con rắn biển hai đầu từ dưới biển sâu bay lên.
Cả người nó toàn là ký hiệu thiên nhiên kỳ dị, trong lúc chúng dao động phát ra vô số thần quang lượn lờ quanh thân.
“Dựa vào yêu cầu nghiêm khắc của Pháp Điển Quái Vật, chỉ có quái vật đặc thù độc nhất vô nhị trong hư không mới có thể tiến vào thế giới của chúng ta, bằng không đều phải chết!”
Rắn biển hai đầu từ từ uốn éo đứng lên, nói bằng giọng điệu tràn ngập quyền uy.
Cả người bọ cánh cứng run rẩy, lại gắng gượng nói: “Ngươi như vậy là không nói đạo lý, rõ ràng pháp điển nói quái vật muốn ở lại thế giới của chúng ta thì mới nhất định phải là quái vật độc nhất vô nhị, nhưng hắn đâu có muốn ở lại thế giới của chúng ta.”
Rắn biển hai đầu căn bản không để ý tới bọ cánh cứng, đồng tử dựng thẳng nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, tiếp tục nói:
“Ta, Jegad, người ủng hộ trung thành của Pháp Điển Quái Vật, hôm nay nhất định phải giết chết nhân loại này!”
Cố Thanh Sơn vẫn vô tri vô giác.
Nhưng âm thanh của rắn biển quá lớn làm cho hắn không thể ngủ được.
Hắn loạng choạng đứng lên, lầu bầu: “Ngươi tên là Jegad?”
“Là ta! Tội Ngục Long Vương, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!”
“Ngày chết của ta?”
Cố Thanh Sơn đột nhiên cười ha hả.
“Như ngươi mà cũng dám quấy rầy giấc ngủ của ta, không thể tha thứ! Không thể tha thứ!”
Thân thể hắn hơi di chuyển, nhảy ra khỏi lưng bọ cánh cứng, thân hình đột nhiên biến hóa thành vô số bóng đen.
Bóng đen ngưng tụ thành hình, là một con rồng khổng lồ lớn vài trăm thước!
Sau khi hợp nhất lực lượng của rồng thứ tư, thân hình Hắc Long lại thu nhỏ lại một chút, nhưng khí thế ác độc trên người lại tăng lên gấp mấy lần!
Grào!
Rồng khổng lồ gào thét xông về phía rắn biển.
Rắn biển hai đầu đang muốn nghênh đón, lại phát hiện mình bị giam cầm tại chỗ, không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.
Trong lòng nó cả kinh, sau đó lập tức tỉnh táo lại, phát động lực lượng mạnh nhất của chính mình...
Trước mắt bao người, rắn biển hai đầu chợt phun ra từng ngọn lửa cháy mạnh đầy màu sắc lên người mình.
“A... Đây là chuyện gì!”
Rắn biển hai đầu kêu lên thảm thiết.
Hắc Long xông lên, dùng một chân ấn nó vào trong nước biển, há mồm hung hăng cắn xé.
Máu tươi nhuộm đỏ đại dương.
Thực lực của Hắc Long này đủ để chống lại cả bốn con rồng bự!
Rắn biển hai đầu không nhúc nhích được, vừa trúng một chiêu của chính mình, lại còn bị hắc long liên tục công kích, chẳng mấy chốc đã thoi thóp.
“Máu tươi ngon tuyệt!” Hắc Long cười như điên, nói.
Mắt thấy rắn biển hai đầu sắp bị giết chết, đột nhiên, một màn sáng rực rỡ từ bầu trời bắn vào biển rộng, hóa thành hai cánh tay ánh sáng.
Hai cánh tay này dường như có sức mạnh vô tận, có thể tách Hắc Long và rắn biển hai đầu ra xa nhau một cách dễ dàng.
Bất luận là rắn biển khổng lồ hay là Hắc Long, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng không thể chống lại sức mạnh trước mặt này.
“Tội Ngục Long Vương, ngươi không thể giết nó, tội của nó không đáng chết.”
Giọng nói ôn hòa vang lên.
Một vầng sáng thần thánh rọi sáng nước biển, chiếu xuống người Hắc Long.
“Tùy tiện... Đừng có... tự tìm cái chết.”
Hắc Long bất mãn lầu bầu, sau đó dần dần thoải mái nheo mắt lại, cứ trôi nổi trong nước mà ngủ thiếp đi.
Rắn biển hai đầu nghe xong âm thanh nhu hòa kia, lập tức mừng rỡ kêu lên: “Vương của ta, xin hãy làm chủ cho ta, giết con rồng ác độc khinh nhờn Pháp Điển Quái Vật này!”
Âm thanh nhu hòa nói: “Nó vẫn chưa khinh nhờn Pháp Điển Quái Vật!”
Rắn biển khổng lồ giật mình, không thể tin nói: “Vương, tuy hắn không phải nhân loại, nhưng là một Long tộc phổ thông. Chỉ có quái vật mới có thể vào thế giới của chúng ta, Long tộc không có tư cách đến đây.”
Âm thanh nhu hòa nói: “Ngươi sai rồi, ta vừa mới kiểm tra, nó không phải Long tộc chân chính, mà là một hồn khí sinh mệnh siêu cấp dùng cho chiến tranh, hiếm thấy trên đời.”
“Thậm chí ta có thể nói, trong hàng tỷ hư không cũng chỉ có một con rồng loại hồn khí như hắn mà thôi.”
“Cho nên, hắn phù hợp quy tắc, có thể ở lại thế giới của chúng ta.”
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống đại dương sâu thẳm, khiến cho nước biển tối màu biến thành một màu lam nhạt.
Âm thanh nhu hòa vang lên lần nữa:
“Hắc Long này nhìn có vẻ là sinh mệnh loài rồng, nhưng thật ra là hồn khí siêu cấp được tạo ra vì chiến tranh... Người chế tạo ra hắn nhất định đã bỏ rất nhiều công sức.”
“Nó là tồn tại có một không hai.”
“Thế nhưng ta cảm giác được trên người nó có một loại chú thuật cực kỳ ác độc.”
“Hiện tại ta đang bận việc chỉ huy đối phó với các loại ôn dịch, tạm thời không có thời gian quan tâm tới chuyện các ngươi ở bên này, các ngươi hãy dẫn Tội Ngục Long Vương đến vùng đất phong ấn tìm ta.”
Âm thanh từ từ biến mất.
Vầng sáng từ dưới lòng biển bay vụt lên, thoáng cái chẳng biết đi đâu.
Chỉ có một tầng ánh sáng trắng liên tục lượn lờ trên thân Hắc Long.
Trong ánh sáng trắng đó, Hắc Long đang ngủ một cách thoải mái.
Nếu như lúc này ý thức của Cố Thanh Sơn thanh tỉnh thì hắn sẽ thấy trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện mấy hàng chữ nhỏ nhấp nháy:
[Ngài chiếm được lời chúc phúc của Xà Vương.]
[Phù chú Ác Niệm Đốt Thần mà ngài phải chịu đựng đã được loại trừ một chút, thời gian ngài chịu đựng bùa chú này được rút ngắn đi một giờ.]
Ánh sáng trắng bám ở trên người Hắc Long dần dần thu lại, trở nên ảm đạm.
Hắc Long dường như cảm giác được, thân thể theo đó mà thu nhỏ lại, một lần nữa hóa thành nhân loại, cơ thể vẫn được bao phủ trong vầng sáng như cũ.
Sau vài hơi thở.
Ánh sáng cuối cùng cũng biến mất triệt để.
Cố Thanh Sơn bất mãn lẩm bẩm hai câu, lại rơi vào ngủ say thêm một lần nữa.
Bọ cánh cứng khổng lồ bơi tới, thận trọng nâng hắn lên.
“Bây giờ ta sẽ dẫn hắn đi gặp Vương, ai trong các ngươi đi cùng không?” Bọ cánh cứng khổng lồ hỏi bằng giọng hết sức oai phong.
“Ta đi!”
“Tính thêm ta.”
“Còn có ta.”
“Ta!”
Bọn quái vật đổ xô chen lấn giành giật nhau, nhao nhao cất tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận