Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1758. Mời Ăn


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn nghĩ nghĩ, vỗ tay rồi nói: "Ngươi xem, thế giới này thật sự tốt đẹp nha."
"Có gì tốt đẹp?" Quạ liếc mắt nhìn hắn.
Cố Thanh Sơn chỉ chỉ đám người đối diện, nói: "Tại thời đại tận thế này, mỗi một người đàn ông mạnh mẽ đều muốn chăm sóc vài cô gái, không để cho các cô ấy gặp nguy hiểm. Mà những cô gái kia cũng rất lương thiện và hiền lành, sau khi biết ngươi bị tàn phế, sợ sẽ mang tới phiền phức cho ngươi nên đã tự bỏ ngươi mà đi."
Quạ im lặng một lúc lâu mới lẩm bẩm: "Ta rất cảm động."
"Cho nên hãy đi theo ta đi, đi gặp con gái của thành chủ. Ta thề là ngươi chắc chắn chưa từng gặp một người phụ nữ nào đẹp như cô ấy." Cố Thanh Sơn nói.
"Chờ đã, chúng ta gặp cô ấy để làm gì?" Quạ nghiêm túc nói.
"Ta muốn ngươi đóng giả cô ấy, thay cô ấy đối mặt với rất nhiều lần bắt cóc và ám sát. Tóm lại, ngươi sẽ phải đóng giả một cô gái cực kỳ xinh đẹp có quyền thế ngập trời." Cố Thanh Sơn nói.
"Phần thưởng là gì?" Quạ hỏi.
"Cô ấy chính là người lãnh đạo chân chính của toàn bộ thành Hư Không, ngươi muốn cái gì đều có thể nói với cô ấy." Cố Thanh Sơn đáp.
Quạ hừ khẽ rồi nói: "Việc đóng giả phụ nữ là một chuyện rất gian khổ, người bình thường không thể làm được, cho nên ta muốn phần thưởng phải có giá trị cao."
Cố Thanh Sơn yên lặng nhìn vào tay Quạ.
Bàn tay này khi nãy đang cầm chai rượu, vậy mà hiện tại không tự chủ được mà nhếch lên ngón út.
Cố Thanh Sơn và Quạ đứng dậy.
"Ngươi muốn có thứ gì từ cô ấy?" Cố Thanh Sơn thuận miệng hỏi.
"Hôn lễ lần thứ một trăm của ta đã bị hủy, chuyện này thật sự là nhục hơn con trùng trục. Ta muốn người cao quý như cô ấy trở thành người chủ trì hôn lễ lần thứ một trăm của ta, để bù đắp cho lần thất bại này."
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào Quạ, hỏi:
"Lần thứ một trăm?"
"Đúng vậy." Quạ nói.
"Vợ trước của anh đâu?"
"Tình cảm tan vỡ."
"Tình cảm của các người tan vỡ quá nhanh đi?"
Quạ thở dài, nói: "Các nàng đều yêu dung mạo xuất sắc và thực lực cao thâm của ta mà thôi, không ai yêu con người thật của ta cả."
Cố Thanh Sơn yên lặng thật lâu.
"Quạ."
"Cái gì?"
"Lần sau ngươi muốn kết hôn, thì đừng nói gì với tôi."
Đóng giả con gái của thành chủ, đi tới thế giới Ác Quỷ du lịch, chuyện này thật sự là kích thích mà.
Còn có phần thưởng cực kỳ lớn nữa chứ.
Không có lý do nào để từ chối nha!
"Như vậy, ta cũng phải nói trước, ta sẽ không thật sự gả cho một tên ác quỷ nào cả." Quạ tiếp tục truyền âm.
Cố Thanh Sơn nhún vai, nói: "Đương nhiên rồi, người kia... à, là con gái thành chủ nói, thuật ngụy trang trên người ngươi lúc nào cũng có thể loại bỏ. Ta tin tưởng sau khi ngươi loại bỏ thuật ngụy trang thì sẽ không có ác quỷ nào muốn cưới ngươi đâu."
Hai người đồng thời yên lặng.
Quạ đưa tay lên mặt mình, nói với giọng suy tư: "Chẳng may bị nữ quỷ nhìn trúng thì..."
"Đúng, đó cũng là một vấn đề." Cố Thanh Sơn đồng ý.
"Tóm lại, chuyện này rất nguy hiểm, đầu tiên chúng ta phải đi gặp con gái thành chủ để bàn bạc kỹ hơn." Cố Thanh Sơn lại nói.
"Ừ, đi thôi." Quạ nói.
Vào lúc này, đám người của tên vạm vỡ kia lại tới nơi đây lần nữa.
"Ta sực nhớ ra, mặc dù bây giờ ngươi đã mất đi tất cả lực lượng, thế nhưng qua nhiều năm như vậy chắc là tiết kiệm được rất nhiều tiền chứ hả?" Một người trong đám đó hỏi.
Quạ trả lời: "Đúng vậy, ta có rất nhiều tiền."
"Ngươi hoàn toàn có thể về hưu, sống hạnh phúc trong quãng đời còn lại." Một người khác nói.
"Đúng." Quạ cũng gật đầu.
Những người kia nhìn nhau, dần dần xuất hiện một nụ cười dữ tợn.
Trong hư không có một cơn gió lướt qua.
Tất cả những người này đều biến thành cái xác không đầu.
Mấy cô gái kia thì hét toáng lên một cách sợ hãi, chạy trốn trở về quán bar.
Quạ nhìn đám thi thể trên mặt đất, rồi nhìn Cố Thanh Sơn.
"Ta rất cảm động, thế nhưng giết bọn chúng làm cho phong cách của chúng ta bị hạ thấp xuống rất nhiều." Quạ nói.
"Vừa rồi ta đã thuận tiện kiểm tra bảng truy nã, thì thấy được bọn chúng là bọn buôn người." Cố Thanh Sơn nói.
"Trong thời đại tận thế này, dù là nơi nào thì cũng cần sức lao động và nhân khẩu. Những kẻ buôn người như chúng có thể tồn tại trong thành Hư Không cũng là nhờ sự cho phép ngầm của các đại lão kia." Quạ nói.
"Quạ, ta là người không thích giết chóc, trừ khi có lý do chính đáng." Cố Thanh Sơn nói.
Quạ ngừng một lát, rồi dùng giọng đầy ẩn ý nói với Cố Thanh Sơn: "Long Vương, hiện tại ngươi đã là một thích khách cấp bậc Danh Hiệu, mỗi lần ra tay đều rất đắt giá. Những tên rác rưởi này thật sự không đáng để ngươi động một ngón út."
"Gặp nhau là duyên phận, bỏ lỡ sẽ rất hối hận." Cố Thanh Sơn nói.
Rồi hắn cầm huy hiệu thích khách ra, nói nhỏ vài câu.
Rất nhanh, từ trên bầu trời xuất hiện một nam một nữ, đều là nhân viên công tác của Công hội Thích Khách.
Một trong số đó là người khi trước đã tiếp đón Cố Thanh Sơn, Cầm.
"Long Vương các hạ, ngài gọi chúng ta đến đấy à?" Nàng ta vừa cười vừa nói.
Cố Thanh Sơn chỉ chỉ mấy cái xác trên mặt đất rồi nói: "Hôm nay là ngày ta tăng lên thành thích khách cấp bậc Danh Hiệu, hãy mang đầu những tên buôn người này đi đổi tiền thưởng, rồi mời mỗi người uống một chén."
Ánh mắt của hai nhân viên này đều sáng lên.
Nhân viên nam kia nói: "Long Vương các hạ, ngài thật sự là..."
"Hào phóng." Cầm khen.
Bọn họ vừa cười vừa nói, dùng thái độ cực kỳ chuyên nghiệp của mình để thu dọn mặt đất.
Quạ lắc đầu, thở dài rồi nói: "Những người này chắc chắn còn có đồng bọn, có lẽ bọn chúng sẽ tới làm phiền ngươi..."
Cố Thanh Sơn hỏi lại với giọng ngạc nhiên: "Ngươi bị đánh một trận rồi lại còn phát động tiên đoán thay người ta sao?"
Quạ hơi ngẩn người, sau đó tỉnh lại, nói nốt câu cuối cùng: "Thế nhưng thực lực của bọn chúng thật sự quá kém."
Ngay sau đó, mấy cô gái vừa chạy trốn đã dẫn một đám người từ quán bar đi ra.
"Chính là bọn chúng!"
Cô gái tên Lise kia chỉ vào Quạ và Cố Thanh Sơn rồi nói.
Đám người này theo hướng chỉ mà nhìn vào đám người Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nghiêng đầu, hỏi Cầm: "Dùng huy chương tra tìm rất phiền phức, cô có thể giúp ta xem xem trong đám người kia, có ai đang ở trên bảng truy nã hay không?"
Cầm nhìn lướt qua, nói: "Bọn chúng đều là thành viên của một băng đảng, tất cả đều có tên trên bảng truy nã, nhưng không ai tới giết bọn chúng cả. Bởi vì bọn họ có thể tồn tại là do mấy đại lão ngầm đồng ý."
Cố Thanh Sơn cười nhẹ.
"Xem ra lại có thêm tiền rồi." Hắn nhỏ giọng nói.
"Ê..."
Người cầm đầu phía đối phương vừa nói một tiếng thì đầu đã bị chém bay đi.
Gió lại thổi qua.
Bọn buôn người bị truy nã đều đã biến thành xác không đầu.
Một thanh kiếm sắc bén lơ lửng giữa không trung, vạch ra từng đường cong xinh đẹp, có vẻ còn chưa thỏa mãn.
"Thích khách cấp bậc Danh Hiệu lại đi giết bọn buôn người nhãi nhép, thật sự là dùng dao mổ trâu để giết gà mà." Quạ lắc đầu, nói.
"Hôm nay ta mời các ngươi ăn bữa khuya." Cố Thanh Sơn nói với Cầm.
"Tốt, số tiền này cũng vừa đủ." Cầm mỉm cười, nói.
Nàng ta nhìn tên ma quỷ trước mắt.
Hắn đúng là một ma quỷ khủng bố mà.
Khi trước hắn vừa nhập hội, mình còn lo lắng ma quỷ luôn thích lừa gạt người khác, sẽ làm loạn trật tự công hội nữa.
Thế mà chính là hắn đã cứu mình một lần, rồi lại có thể dùng tốc độ cực nhanh trở thành thích khách cấp bậc Danh Hiệu.
Tiếng tăm chấn động cả một vùng hư không.
Cũng không biết là... chủng tộc của mình có cho phép thông hôn với ma quỷ hay không nữa?
Sau khi trở về phải tìm hiểu mới được.
Cầm yên lặng suy nghĩ.
Đúng lúc này, Quạ lại bồi thêm một câu: "A, vừa rồi ta quên mất, bọn chúng có một lão đại, thật sự khá lợi hại."
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào hắn ta.
Quạ ngượng ngùng: "Xin lỗi, dự cảm vừa tới, ta cũng không ngăn được nha."
Từ trong quán rượu truyền ra một tiếng gầm thét rất hung tàn:
"Là kẻ nào, lại dám giết người của ta?"
Cửa bị đẩy ra, một người đàn ông có hình xăm khắp người đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận