Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1797. Kỹ Năng Thời Gian


Đánh dấu
"Thế nhưng vào đêm trước ngày hủy diệt, sẽ có một thứ đặc biệt rơi vào trong thế giới Côn Luân."
Ánh mắt của cả hai người đều rơi vào trên mảnh vỡ Lục Đạo Định Giới thần kiếm.
"Ý của ngươi là, thứ này có thể cứu thế giới Côn Luân sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không..." Tăng lữ nói: "Nó chỉ là một cơ hội."
"Cơ hội?"
"Đúng vậy, ngươi xem, nó dẫn ngươi tới thế giới Côn Luân, đồng thời làm cho một người trong thế giới này thoát khỏi biển khổ sau vô số năm tháng."
Cố Thanh Sơn biết người mà đối phương nói là Tô Tình, nên hỏi luôn: "Ngươi muốn ta giúp ngươi sao?"
Tăng lữ giơ mảnh vỡ lên, hỏi ngược: "Thí chủ, ngươi muốn lấy nó sao?"
Tăng lữ cong ngón tay, bắn ra.
Mảnh vỡ Lục Đạo Định Giới Thần kiếm bay ra, rơi xuống tay của Cố Thanh Sơn.
"Cám ơn." Cố Thanh Sơn cất mảnh vỡ đi.
Sợi tơ trên tay hắn biến mất hoàn toàn.
Điều này cũng đại biểu trong thế giới Côn Luân, chỉ có hai mảnh vỡ Lục Đạo Định Giới Thần kiếm mà thôi.
Cố Thanh Sơn cảm thấy điều này, nên muốn rời khỏi thế giới này ngay lập tức.
Thế nhưng hiện tại hắn đang thay thế Tô Tình, ở trong thế giới này trải qua vô số năm tháng, làm sao mới có thể thoát khỏi tình trạng này đây?
Hắn đang suy nghĩ thì tăng lữ kia lại nói: "Đám ác quỷ sắp đuổi tới đây, ngươi phải phi thăng nhanh lên, chạy tới Dao Trì Tiên Cung ngay lập tức."
Cố Thanh Sơn cúi đầu quan sát.
Cũng chẳng biết khi nào, một sợi tơ màu đen bay ra ngoài, lao tới chân trời, kéo dài vượt ra bên ngoài thành Côn Luân.
Đối phương nói không sai, thật sự là có thứ gì đó, đang đuổi tới nơi đây.
Bóng ma tử vong bao phủ khắp linh giác Cố Thanh Sơn, một cảm giác gấp gáp sinh ra.
Cố Thanh Sơn nói: "Các hạ vừa rồi còn muốn ta trợ giúp cứu Côn Luân giới mà? Tại sao bây giờ lại bảo ta phi thăng?"
Tăng lữ không vui không buồn, nói với giọng bình tĩnh: "Ngươi phải chạy càng nhanh càng tốt, với lại phải mang theo cả Côn Luân giới chạy trốn."
"Ngươi cảm thấy ta không phải là đối thủ của đám ác quỷ sao?" Cố Thanh Sơn cười hỏi.
Tăng lữ cười cười, chắp tay trước ngực nói: "A di đà phật, sát khí của thí chủ quá nặng, tiểu tăng rất thích."
Cố Thanh Sơn quan sát tăng lữ.
Sau khi rũ bỏ bụi bẩn, có thể thấy hắn ta đang mặc một bộ áo tăng mộc mạc, thế nhưng trên chân lại có một bộ xiềng chân đen nhánh, chân chôn dưới đất, cả người bị xích tại nơi đó, không thể động đậy.
Cố Thanh Sơn chưa bao giờ thấy qua tình huống này, cho nên hắn trở nên rất cẩn thận.
Cái tên này rất không đơn giản.
"A di đà phật, đám ác quỷ sắp tới rồi, thí chủ phải phi thăng thật nhanh, mới có hi vọng mang theo Côn Luân giới chạy trốn." Tăng lữ nói.
Cố Thanh Sơn nhìn về sợi tơ đen trên tay.
Sợi tơ bắn về hư không đang rung động, giống như đang nhắc nhở điều gì đó vậy.
Truy binh sắp tới.
Cố Thanh Sơn gật đầu với đối phương: "Ta sẽ suy nghĩ làm sao để phi thăng, tạm biệt."
Tăng lữ nói: "Chờ đã!"
"Còn có chuyện gì nữa sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Tăng lữ nói: "Bảy đạo viện lớn đều có cách để phi thăng, thế nhưng cần phải vượt qua chín chín tám mươi mốt cửa ải, sau khi vượt qua được mới có thể leo lên đài phi thăng, đi tới Dao Trì Tiên Cung. Thế nhưng truy binh sắp tới, ngươi đã không còn thời gian để vượt những cửa ải kia."
"Vậy thì phải làm sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Tăng lữ nói: "Ta chính là sự chuẩn bị của những vị tiên nhân năm đó, chuyên môn đối phó với những tình huống nguy hiểm. Thí chủ, hiện tại ta sẽ đưa ngươi phi thăng ngay lập tức."
Cố Thanh Sơn kinh ngạc, hỏi lại: "Ta nghe nói phi thăng là một chuyện rất khó khăn, phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm, độ khó cũng không kém thiên kiếp. Ngươi bị nhốt tại đây, làm sao có thể đưa ta lên Thiên cung?"
Cũng không trách Cố Thanh Sơn, dù sao đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau, mà đối phương lại bị khóa trong điện lớn, không thể di chuyển.
Tăng lữ cũng không để ý, chắp tay trước ngực, nói: "Thí chủ, khi trước tại hạ từng gặp được kỳ nhân, người đó nhận ta làm đồ đệ."
"Sư phụ ta nói Côn Luân giới sẽ gặp kiếp nạn lớn, cho nên truyền cho ta một vài pháp thuật để chống địch, cũng bắt ta phải hoàn thành một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Nếu có một ngày, ta bị nhốt trong một chùa miếu, tay cầm một thứ bay từ ngoài thế giới tới, đứng trước mặt người ngoài thế giới, ta cần niệm một đoạn chú ngữ, chứng minh ta là bạn mà không phải kẻ địch."
Cố Thanh Sơn gật đầu, nói: "Để cho ta nhìn xem."
Tăng lữ niệm chú: "Thời gian, người là chúa tể của chúng sinh, nhưng cũng là bạn thân nhất của ta."
Khi chú ngữ kết thúc, từng đợt cát từ hư không xuất hiện, bay xung quanh người tăng lữ, rồi hóa thành một người phụ nữ rất uy nghiêm.
Cố Thanh Sơn cảm nhận loại lực lượng quen thuộc này từ trong hư không, ôm quyền hành lễ: "Phức Tự nữ sĩ, thật sự không nghĩ tới lại được gặp người ở nơi này."
Người này chính là Người chờ đợi của trận doanh Trật Tự, Người khống chế thời gian, Hạt Cát Bất Diệt, nữ sĩ trong truyền thuyết, Vua Tinh Linh Nguyên Tố, tên thật chính là Tinh linh thời gian - Phức Tự.
Bà liếc nhìn Cố Thanh Sơn, mỉm cười: "Khi ác quỷ và Vực sâu Vĩnh Hằng Chiến Đấu, ta đã từng nhìn xuyên sông thời gian để nhìn trộm thế giới Ác Quỷ, thế nhưng thế giới của bọn chúng lại có một tầng che chở đặc biệt, ngay cả ta cũng không thể nhìn rõ ràng."
"Có điều, trong lúc vô tình, trong một góc của dòng sông thời gian, ta phát hiện người tu hành này, hắn ta có được thiên phú thời gian - là một loại thiên phú cực kỳ hiếm thấy."
"Hiện tại, hắn đã là truyền nhân của ta, cũng là lực lượng mới của một phương chúng ta, ngươi có thể tin tưởng hắn ta."
Cố Thanh Sơn nói: "Ừm, ta hiểu."
Phức Tự nói tiếp: "Người chờ đợi sắp tỉnh lại, ta phải canh gác ở nơi đó, bảo vệ bọn họ."
"Ác quỷ rất thần bí, ngươi phải cẩn thận hơn nữa."
Sau khi nói xong, bà gật đầu với Cố Thanh Sơn, rồi biến thành bão cát, biến mất hoàn toàn.
Cố Thanh Sơn lại nhìn về phía tên tăng lữ kia.
"Thì ra là vậy, thảo nào ta cảm nhận được một loại lực lượng quen thuộc trên người ngươi, thế nhưng tại sao ngươi lại bị nhốt tại nơi này?" Trong giọng nói của hắn có thêm một sự thân thiết.
"Thời gian đang gấp rút, ta phải đưa ngươi tới Dao Trì trước, chuyện của chúng ta sau này hãy nói." Tăng lữ nói.
Cố Thanh Sơn ôm quyền, nói: "Cám ơn."
Bỗng nhiên, mặt đất chấn động dữ dội.
Giống như có một lực lượng khổng lồ nào đó đang đẩy toàn bộ Côn Luân giới vậy.
Bầu trời trở nên âm u, từ đây có thể thấy được một bóng đen khổng lồ dần dần xuất hiện ở phía cực bắc Côn Luân giới.
Đó là một chiến thuyền cực kỳ khổng lồ, toàn bộ con thuyền có màu đen nhánh, đầu thuyền là một khuôn mặt ác quỷ dữ tợn hung ác.
Ánh mắt Tăng lữ thay đổi, nói: "Không tốt rồi, đám ác quỷ đã tới."
Hai tay hắn ta sử dụng pháp quyết.
Tro bụi trên mặt đất hoàn toàn biến mất, một pháp trận khổng lồ xuất hiện dưới chân Tăng lữ.
Vô số phù văn màu vàng dâng lên, xoay tròn quanh người Tăng lữ, một luồng lực lượng khổng lồ tỏa ra, ngay cả Cố Thanh Sơn đều cảm thấy hồi hộp.
"Thời gian quay ngược!" Tăng lữ quát lên.
Một luồng sáng màu vàng kim từ trên tay hắn ta bắn ra, xông thẳng tới chân trời.
Ngay sau đó, chiến thuyền khổng lồ che phủ bầu trời bị luồng sáng màu vàng kim bắn trúng, rồi biến mất hoàn toàn.
Sau khi bắn ra một luồng sáng này, thì trận pháp xung quanh Tăng lữ nổ nát tan.
Thế nhưng có thể dùng một chiêu mà tiêu diệt chiến thuyền thì cũng quá mạnh đi!
"Ngươi tiêu diệt chiến thuyền kia rồi sao?" Cố Thanh Sơn không nhịn được mà hỏi.
Tăng lữ xoa mồ hôi trên trán, nói: "Cũng không phải, với sự giúp đỡ của pháp trận mà các tiên nhân để lại, uy lực kỹ năng thời gian của ta được tăng lên rất nhiều lần, có thể để chiến thuyền kia trở về mười lăm phút trước. Sau mười lăm phút nữa, đám ác quỷ lại có thể tới Côn Luân giới."
Trái tim Cố Thanh Sơn bỗng nhảy mạnh hơn.
Kỹ năng Thời Gian!
Tên Tăng lữ này lại có thể có được năng lực liên quan tới thời gian, thật sự không hổ danh là truyền nhân của Phức Tự nữ sĩ.
Có lẽ tên này hiểu rất rõ về Côn Luân giới rồi.
Cũng may, hắn ta là người phe mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận