Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1820. Đuổi Theo Và Trốn Tránh (1)


Đánh dấu
Ngay sau đó, trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện vài dòng chữ nhỏ:
[Ngài nhận được Phong Ấn Chương đầu tiên.]
[Găng tay Phong Ấn Chương của ngài lại được kích hoạt lần nữa.]
[Xin chú ý.]
[Ngài sắp tiến tới thế giới phế tích tiếp theo.]
[Năm...]
[Bốn....]
[Ba...]
[Hai...]
Bỗng nhiên, trước mặt Cố Thanh Sơn xuất hiện một người phụ nữ.
Người này cực kỳ xinh đẹp, nàng ta được vô số sao trời xoay quanh, lực lượng mênh mông quấn quanh nàng ta, sức mạnh của nàng ta đã vượt qua phạm trù nhận biết của Cố Thanh Sơn.
Reneedol!
Nàng ta nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn, quát. "Ngươi là ai? Tại sao có thể tìm ra Phong Ấn Chương?"
Khi thấy nàng ta định ra tay, Cố Thanh Sơn bỗng nhiên ôm quyền, nói: "Chào chị dâu!"
Sắc mặt Reneedol hơi cứng lại.
Thừa dịp đoạn thời gian này, trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện một dòng chữ cuối cùng.
[Một, truyền tống!]
Ngay sau đó, Cố Thanh Sơn biến mất khỏi thế giới này.
Khi Reneedol xuất hiện, Cố Thanh Sơn đã cảm nhận được cái chết.
Hắn chưa từng nghĩ tới, mình sẽ xuất hiện suy nghĩ không thể chống cự.
Mọi loại thủ đoạn xuất hiện trong đầu hắn, thế nhưng lại vẫn không thể tìm ra cách có thể chiến thắng đối phương.
Quá mạnh!
Người này thực sự là quá mạnh!
Hoàn toàn không thể chiến thắng, cho nên mới có câu chào hỏi chị dâu kia.
Sát ý của Reneedol bị một câu chào này kiềm chế lại, khuôn mặt hơi cứng lại.
Đại khái là nàng ta không thể tin được, có người lại chào mình với xưng hô như vậy.
Cuối cùng Cố Thanh Sơn cũng có thể rời đi.
Trời đất quay cuồng.
Ầm!
Cố Thanh Sơn rơi xuống một khu rừng rậm rạp.
Tầm mắt nhìn tới đều là thảm thực vật, từng tiếng kêu của các loại mãnh thú và côn trùng vang lên liên tục, Cố Thanh Sơn tựa vào một cái cây lớn, thở dốc.
Vừa rồi hắn chân chính nhìn thấy chân thân của Reneedol, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được lực lượng khủng khiếp trên người nàng ta.
Trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện từng dòng chữ nhỏ:
[Hiện tại, ngài đã tới thời cổ đại của văn minh Man Hoang.]
[Đây là thời đại lịch sử thứ hai trong sáu vạch.]
[Thế giới văn minh Man Hoang được sự bảo vệ của Thủy Thần, phần lớn chúng sinh đều ỷ lại vào lực lượng của tự nhiên, dùng điều đó để phát triển văn minh.]
[Lực lượng siêu phàm ở nơi này được tăng cường cực lớn.]
[Xin hãy cẩn thận.]
Cố Thanh Sơn liếc mắt nhìn xung quanh, rồi rơi vào một vị trí không xa nơi này.
Một con Sương Đao Hổ có lớp da màu trắng đang trợn mắt nhìn hắn.
Khi Cố Thanh Sơn xuất hiện, đã dọa cho một đám hươu nhát gan chạy trốn.
Bởi vì vậy, cuộc đi săn của Sương Đao Hổ bị phá hỏng.
"Xin lỗi, thực sự là ta không cố ý." Cố Thanh Sơn giải thích.
Từng dòng suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn, hắn đang tìm kiếm cách bảo vệ tính mạng cho lần này.
Nếu Reneedol đuổi tới nơi đây, thì mình không thể chống lại nàng ta được.
Làm sao bây giờ?
Có ai mạnh hơn Reneedol hay không?
Nếu như không có, thì ai có thể giúp đỡ che giấu mình khỏi sự dò xét của nàng ta?
Ý nghĩ của Cố Thanh Sơn hơi đổi.
"Ta cần tìm tới một nơi mà Reneedol không thể phát hiện."
Hắn yên lặng suy nghĩ.
Cúi đầu nhìn xuống, trên tay trái cũng không có sợi tơ nào xuất hiện cả.
Điều này mang ý nghĩa chính là...
Trong thế giới này, dù cho mình đi tới bất kỳ nơi nào, đều không thể lừa gạt được Reneedol.
Mà ngay sau đó, từ hư không bỗng nhiên xuất hiện một sợi tơ màu đỏ bay tới, quấn quanh tay trái của hắn.
Dựa vào kỹ năng vận mệnh, Cố Thanh Sơn hiểu được ý nghĩa của sợi tơ này.
Đây là sợi tơ báo hiệu cái chết xuất hiện!
Đối phương sắp đuổi tới nơi đây rồi!
Dùng năng lực của Reneedol, trong những năm qua, đã điều tra đường hầm tăm tối rất kỹ càng rồi.
Mặc dù mình đã nhảy qua một vạch, vượt qua vô số thế giới trong đó, thế nhưng Reneedol sẽ đuổi tới nơi đây nhanh thôi.
Gào!!!
Sương Đao Hổ vồ tới.
Cố Thanh Sơn thở dài, vỗ nhẹ tới hư không.
Muốn giết con hổ này, ngay cả kiếm hay quyền pháp gì hắn cũng không cần dùng, chỉ cần lực lượng của bàn tay cộng với nguyên lực Hoàng Tuyền là đủ rồi.
Nếu có người ở cạnh quan sát thấy tình cảnh này thì sẽ phát hiện, Cố Thanh Sơn đặt tay lên trên đầu Sương Đao Hổ rồi nhấn nhẹ xuống, thế là nó nằm luôn xuống đất, đã chết rồi.
Cố Thanh Sơn đưa tay đặt lên người hổ, sử dụng Chúng Sinh Đồng Điệu.
Hiện tại hắn đã không còn cách nào khác.
Mọi pháp thuật, lực lượng mà hắn đã biết đều không thể đấu lại được Reneedol.
Chỉ có Chúng Sinh Đồng Điệu huyền bí nhận được từ Xác chết khổng lồ trong thế giới tối tăm là có thể giúp hắn, hơn nữa kỹ năng này đã tiến hóa một lần rồi.
Mặc dù Reneedol cực mạnh, thế nhưng ít nhiều gì Cố Thanh Sơn vẫn còn có thể cảm nhận được nàng ta mạnh cỡ nào.
Trong tất cả tồn tại mà Cố Thanh Sơn đã từng gặp, chỉ có cái xác khổng lồ kia mới là tồn tại mà Cố Thanh Sơn không thể cảm nhận được thực lực của hắn ta là như nào!
Cho nên, cũng chỉ có loại huyền bí mà cái xác khổng lồ kia cho, mới có khả năng lừa gạt được Reneedol!
Cố Thanh Sơn hóa thành Sương Đao hổ màu trắng, rồi thu lại cái xác hổ trên mặt đất, sau đó trốn vào trong bụi cỏ.
Thế nhưng nếu muốn lừa gạt Reneedol, chỉ dựa vào suy đoán của mình vẫn không được.
Cố Thanh Sơn nhìn lên cánh tay trái của mình - hiện tại nó là chân trước, thử kích hoạt kỹ năng vận mệnh: Quyến Luyến.
"Ta cần một nơi mà Reneedol không thể phát hiện ra."
Cố Thanh Sơn nói thầm.
Trên móng vuốt, sợi tơ màu đen không hề xuất hiện.
Thế nhưng ngay sau đó, sợi tơ màu đỏ khi trước lại bị đứt.
Sợi tơ màu đỏ này lượn lờ xung quanh hắn, giống như đang tìm kiếm hắn vậy, thế nhưng lại không thể tìm ra.
Một giây sau, sợi tơ màu đỏ biến mất.
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi mình biến thành Sương Đao hổ, Reneedol đã không thể phát hiện mình nữa rồi.
Điều này đã nói lên rằng, Chúng Sinh Đồng Điệu huyền bí đã tiến hóa, có thể lừa gạt được cả Reneedol.
Cố Thanh Sơn chuẩn bị rời khỏi nơi đây.
Khi trước, con Sương Đao hổ kia đã bị đói cả một ngày rồi, khi thấy sắp bắt được một con mồi thì lại bị mình phá hỏng chuyến săn mồi.
Hiện tại mình biến thành nó, bụng cũng trở nên rất đói.
Thế nhưng đói khát có thể nhịn, hiện tại, việc quan trọng nhất chính là phải tìm được một nơi an toàn mà ẩn nấp!
Sau khi nghĩ xong, Sương Đao hổ thu lại tất cả khí tức, chuẩn bị chạy khỏi nơi đây.
Bỗng nhiên, tại bụi cỏ cách nơi đây không xa, có một con thú hoang với cơ thể khổng lồ dần dần xuất hiện.
Đó là một con gấu lớn.
Nó nhìn chằm chằm vào Sương Đao hổ, nước bọt liên tục nhỏ xuống mặt đất.
Nó cũng đói bụng.
Sương Đao hổ còn chưa kịp cử động thì lại có một bóng người từ trên trời rơi xuống.
Reneedol!
Người phụ nữ được bao phủ bởi ánh sao vô tận này đứng giữa hai con thú hoang, quan sát toàn bộ thế giới trước mắt.
"Kỳ lạ, thần thuật theo dõi đã biểu hiện hắn ta biến mất hoàn toàn... Chẳng lẽ lại truyền tống một lần nữa hay sao?"
Reneedol nói thầm.
Nàng ta cũng đã thấy được hai con thú hoang này, thế nhưng trong khu rừng rậm này có vô số thú hoang đang chiến đấu, cướp đoạt, săn mồi.
Một gấu một hổ trước mắt, thật sự là quá bình thường.
Con ngươi Sương Đao hổ hơi lóe lên, bắn ra sự cảnh giác, nhe răng gầm gừ với Reneedol.
Con hổ này cũng là động vật họ mèo, cho nên nó có sự cảnh giác cực cao.
Thế nhưng con gấu lớn kia lại khác.
Gấu lớn nhìn Reneedol, lại nhìn về phía Sương Đao hổ mà hơi do dự, gãi đầu.
Thật sự là nó không biết nên làm gì tiếp theo.
Sương Đao hổ là một con mồi ngon, có thể làm cho nó no bụng.
Thế nhưng thứ đồ ăn phát sáng trước mắt này, là thứ gì cơ chứ?
Với trí tuệ của nó thì không thể quyết định được trong hai thứ đồ ăn trước mặt, thứ nào càng ngon hơn, cho nên nó cảm thấy rất do dự.
Thế nhưng, sau đó nó lại nghĩ thông.
Gấu nhỏ, dạ dày cũng nhỏ đi, mới phải lựa chọn.
Còn nó, chính là gấu lớn, nó muốn ăn cả hai thứ!
Gào!
Gấu lớn gào thét chấn động tứ phương, rồi lao về phía Reneedol - con mồi cách nó gần nhất.
Vào lúc này, Reneedol cũng đã quan sát hết toàn bộ thế giới này, lại không phát hiện ra người tu hành vừa rồi ở đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận