Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1821. Đuổi Theo Và Trốn Tránh (2)


Đánh dấu
Gấu lớn vồ tới, nàng ta cũng không thèm nhìn, chỉ là nói một câu:
"Súc sinh."
Ngay lập tức, gấu lớn biến thành một bãi sương máu, bị thổi ngược trở về.
Rồi bãi sương máu đó hoàn toàn biến mất.
Cảnh tượng này cực kỳ kinh khủng, dọa cho con Sương Đao hổ màu trắng ở bên sợ gần chết.
"Ử... ử..."
Sương Đao hổ rên vài tiếng, rồi cụp đuôi lại, chạy thục mạng.
Đương nhiên Reneedol sẽ không quan tâm tới con thú hoang bình thường kia.
Khi nàng ta phát hiện mình không thể tìm được Cố Thanh Sơn, thì lại rút ra một tấm bùa.
Phù lục màu đỏ máu.
"Mệnh lệnh, thế giới Ác Quỷ, thế giới Hoàng Tuyền, tất cả mọi người đều phải tham gia hành động lần này!"
Reneedol nói nhỏ.
...
Thế giới Ác Quỷ.
Tại Quỷ Miếu.
Ba bức tượng dần dần sống lại.
"Loại lực lượng truyền tống kia..."
"Đã biến mất."
Ba Quỷ chủ Mệnh Chướng, Cự Thân, Nghiệp Hỏa vẫn đứng tại chỗ, nhìn lẫn nhau.
"Mặc dù đã biến mất, thế nhưng lần này thực sự quá kỳ lạ, tại sao lại chọn trúng cả ba chúng ta cùng một lúc chứ?" Quỷ chủ Mệnh Chướng hỏi.
Quỷ chủ Cự Thân nói: "Ta cảm thấy điều này không phải là sự trùng hợp, có cần bẩm báo lên trên hay không?"
Quỷ chủ Nghiệp Hỏa nói: "Phải bẩm báo, dù sao... chuyện này cực kỳ kỳ lạ, lại có quan hệ với di tích, ngài ấy chắc chắn sẽ có hứng thú."
"Vậy hãy bẩm báo trước, rồi sau đó nói chuyện với Phi Nguyệt sau." Quỷ chủ Mệnh Chướng lấy một chiếc phù lục màu đỏ máu ra, chuẩn bị kích hoạt.
Bỗng nhiên, từ hư không bay tới một luồng sáng đỏ, biến thành hình tượng của Reneedol, xuất hiện trước mặt ba Quỷ chủ.
"Nữ Đế!"
Ba Quỷ chủ giật mình, cùng quỳ xuống hành lễ.
"Phát động tất cả mọi người, cùng nhau đi tới vạch thứ tư, thế giới mang số hiệu 977." Reneedol nói với giọng lạnh lùng.
"Rõ!" Ba Quỷ chủ cùng nói.
Quỷ chủ Cự Thân nói thêm: "Bệ hạ, chiến tranh giữa chúng ta và Vực Sâu Vĩnh Hằng đang trong giai đoạn giằng co, ngài..."
Reneedol liếc hắn ta, nói: "Quỷ chủ Cự Thân ở lại chủ trì cuộc chiến tranh này, Mệnh Chướng và Nghiệp Hỏa đi tới thế giới mà ta đã nói, chuẩn bị hành động!"
"Vâng!" Ba Quỷ chủ đồng thanh nói.
Bóng người Reneedol biến mất, lại biến trở về một tấm phù, phá vỡ hư không mà rời đi.
Ba Quỷ chủ đứng yên tại chỗ.
"Ngài ấy đã đi rồi." Quỷ chủ Nghiệp Hỏa nói.
"Ừ, nhìn phương hướng rời đi, có lẽ ngài ấy lại tới thế giới Hoàng Tuyền." Quỷ chủ Mệnh Chướng nói.
Quỷ chủ Cự Thân ôm quyền với hai Quỷ chủ còn lại: "Nơi này còn nhờ hai vị, ta phải tới dòng chảy hư không hỗn loạn xem xem tình hình hiện tại là như nào, sau đó về Quỷ Miếu để bài binh bố trận, nhanh chóng chiến thắng Vực Sâu Vĩnh Hằng."
"Yên tâm đi đi, à mà đúng rồi. Ta nghe nói Dạ Ma Thiên Cảnh - nơi quản lý của con trai ngươi xuất hiện vấn đề gì thì phải?" Quỷ chủ Nghiệp Hỏa nói.
"Đúng vậy, Dạ Ma Thiên, Tự Tại Tu Di Sơn cần phải giám sát chặt chẽ hơn, nhất là gần đây bệ hạ không thể quan tâm tới mấy nơi này, chúng ta càng phải cố gắng không thể để chúng xuất hiện vấn đề." Quỷ chủ Mệnh Chướng nói.
Quỷ chủ Cự Thân thì không để ý lắm, nói: "Hai địa phương kia bị chúng ta thống trị đã quá lâu rồi, không có vấn đề gì lớn, Vô Chương con ta có thể xử lý chúng."
Lão ta nói một cách tự tin, cho nên hai Quỷ chủ khác cũng không tiện nói thêm cái gì.
Sau khi nói xong, cả ba Quỷ chủ đều biến mất khỏi Quỷ Miếu.
...
Trong cánh rừng, một con Sương Đao hổ đang chạy cực nhanh, giống như đang chạy trốn vậy.
Thỉnh thoảng nó còn liếc nhìn chân trước của mình nữa.
Trừ nó ra, không ai có thể thấy được sợi tơ màu đen đang quấn lên chân trái của nó.
Kỹ năng vận mệnh.
Chỉ có kỹ năng vận mệnh này mới có thể tìm tới Phong Ấn Chương thứ hai của Chúa tể Nguyên Lực Vô Tận.
Sương Đao hổ chạy đi theo hướng chỉ của sợi tơ, thế nhưng chỉ đi tới một nửa, nó lại chuyển sang hướng khác, không tiếp tục theo hướng chỉ dẫn nữa mà đi về phía một hang núi.
Trong bán kính mười dặm quanh đây, chỉ có cái hang này là có khí tức của đồng loại, có lẽ đó chính là nhà của con Sương Đao hổ bị mình giết chết kia.
Reneedol quá mạnh, quá kinh khủng, Cố Thanh Sơn không đủ tự tin để khẳng định mình có lừa được đối phương hay không.
Hiện tại, hắn không thể đi tìm Phong Ấn Chương được, nếu không sẽ bị lộ tẩy.
Tới lúc đó, co dù mình có thể chạy mất, thế nhưng Reneedol chắc chắn sẽ biết được là mình có thể biến thành sinh linh khác.
Nàng ta chắc chắn sẽ nghĩ ra cách để xử lý mình.
Nếu vậy, mình sẽ không còn cơ hội để tìm tới Phong Ấn Chương kế tiếp nữa.
Cố Thanh Sơn vừa nghĩ, vừa lao vào trong hang.
Nó vừa đi vào, hai con hổ trắng khác ra đón.
"Gừ..."
Một con hổ hỏi thăm.
"Gào." Cố Thanh Sơn trả lời một cách tùy ý.
Hiện tại hắn đang rất đói bụng, cho nên tìm tới một góc hang nằm xuống nghỉ ngơi.
Giống như một con Sương Đao hổ chân chính vậy.
Hai con hổ kia thấy vậy bèn đi theo tới, dựa vào người Cố Thanh Sơn, liếm láp hắn.
Cố Thanh Sơn giật mình.
Chuyện gì vậy?
"Ô...ô..."
Một con hổ gầm một cách nhẹ nhàng, hình như có ý gì đó.
"Ô..."
Con còn lại cũng vậy, giống như đang muốn cái gì đó.
Cố Thanh Sơn chầm chậm ngồi dậy, hơi ngẩn người.
Hiện tại hắn chính là Sương Đao hổ, đương nhiên hiểu được mấy con hổ này muốn gì.
Hai con hổ bên cạnh này là hổ cái.
Bọn chúng đang uy hiếp mình, nếu như vẫn không thể săn được con mồi thì ngày mai bọn chúng sẽ rời khỏi nơi này.
Về sau cũng đừng nghĩ tới việc tìm hai con hổ này sinh con.
"Gào!"
Cố Thanh Sơn gầm gừ.
Hắn vừa gầm về phía hai con hổ cái này, vừa đung đưa đuôi của mình, chỉ về phía cửa hang.
Hai con hổ cái kia cứng người lại.
Chúng nó không thể tưởng tượng được, phản ứng của con hổ đực này sẽ là như vậy.
Không khí nơi này trở nên nặng nề.
Từ trong đôi mắt của Cố Thanh Sơn bắn ra sự hung ác, trừng mắt nhìn về phía hai con hổ cái.
Hai con hổ cái lùi về sau một bước.
Mặc dù cả hai con hổ này đều là Sương Đao hổ, thế nhưng nếu muốn so với con hổ đực trước mặt thì vẫn yếu hơn nhiều.
Với lại, tiếng gầm vừa rồi của đối phương, mặc dù rất giống với trước kia, thế nhưng lại có thêm một luồng khí thế làm cho hai con hổ cái này cảm thấy hơi sợ hãi.
Từ lúc nào mà con hổ đực này trở nên oai phong như vậy chứ?
Cố Thanh Sơn cũng không quan tâm tới hai con hổ cái kia, quay về hướng khác, đi tới một góc của sơn động mà nằm xuống.
Hắn đặt hai chân trước lên mặt đất, gối đầu lên đó, nhắm mắt lại.
Thái độ đã rất rõ ràng!
Đã đói rồi lại còn phải diễn kịch, các ngươi còn muốn thế nào nữa?
Ta sẽ không tìm thức ăn cho các ngươi, thích đi thì cứ đi đi.
Khi thấy hổ đực nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi mà hai con hổ cái kia vẫn cảm thấy hơi sợ.
Vài giây sau, hai con hổ này nhìn nhau, rồi đi ra khỏi hang động này.
Cố Thanh Sơn hơi mở mắt ra, rồi lại nhắm lại.
Đùa chứ, Reneedol còn đang ở trong rừng, làm sao mình dám làm cái gì chứ?
Hiện tại hai con hổ cái kia đã đi rồi, hắn cũng không cần phải đóng giả làm hổ đực, thực hiện các động tác và việc giao lưu của loài hổ nữa.
Chỉ cần nằm một chỗ chờ đợi là được rồi.
Cố Thanh Sơn nằm yên một lát.
Bỗng nhiên, hắn mở mắt ra.
Bên ngoài xuất hiện rất nhiều ác quỷ.
Càng ngày càng nhiều người tu hành, toàn bộ quỳ trước mặt Reneedol, nghe theo mệnh lệnh của nàng ta.
Ngay sau đó, toàn bộ giải tán, bay về mọi hướng của thế giới này.
Có vẻ như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Đã không thể để mình lộ tẩy, lại không thể tìm kiếm Phong Ấn Chương, lần này phiền phức lớn rồi...
Ánh mắt Cố Thanh Sơn lóe lên, suy nghĩ xem nên làm cái gì bây giờ.
Là một con Sương Đao hổ, điều duy nhất mà mình có thể làm hiện tại chính là trốn đi.
Sau đó, nên làm gì nữa?
Bỗng nhiên, giọng nói của Reneedol vang vọng toàn thế giới. "Các ngươi cẩn thận hơn đi, nếu món đồ kia ở thế giới này, vậy nếu phá hủy thế giới thì món đồ đó cũng sẽ bị hỏng hoàn toàn."
"Ngoài ra, hãy tuyển ra một vài nhân viên theo ta đi tìm kiếm 75 thế giới xung quanh thế giới này nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận