Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1823. Hội Họp


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn vươn móng vuốt, vỗ xuống trán hai con hổ.
Cả hai đồng loạt ngây người tại chỗ.
Trong đầu bọn chúng xuất hiện rất nhiều tri thức chưa bao giờ được nghe.
Trong tri thức đến từ các thế giới trong quá khứ có một chút pháp môn yêu tu, rất hợp với hai con hổ này.
Bọn họ đi săn cho mình, bản thân còn tu hành pháp môn.
Đây lại là nơi bảo vệ Thủy Thần, rất dễ tu hành nhập đạo.
Cố Thanh Sơn làm xong hết thảy những thứ này, liền bỏ con thỏ rừng và con nai vào túi trữ vật.
Đây chính là món ăn dân dã nguyên sinh, sau khi được mình chế biến thì mùi vị nhất định sẽ rất thơm ngon.
Chờ cuộc đại chiến này kết thúc là có thể thưởng thức những món ăn thơm ngon này rồi.
Một giây kế tiếp.
Sợi tơ màu đen trên móng vuốt của Cố Thanh Sơn bỗng nhiên biến lớn, từng dòng kí hiệu di chuyển liên tục bên trên.
Màn sáng lóe lên.
Hắn biến mất tại chỗ.
Thật lâu sau khi hắn rời đi, hai con hổ cái mới chậm chạp hoàn hồn.
Thấy anh bạn uy phong biến mất rồi, chúng nó nằm sấp trên mặt đất, cúi đầu kêu gào.
...
Tầng ngoài thế giới Ác Quỷ.
Một con hổ từ nơi truyền tống hối hả mà đến, nhanh chóng biến về hình người.
Cố Thanh Sơn.
Hắn đưa tay lấy ra Lục Giới Thần Sơn kiếm, để ở trước ngực mình.
Giây lát.
Lục Giới Thần Sơn kiếm giống như đụng phải cái gì, trực tiếp chém ra một khe hở.
Cố Thanh Sơn theo đó biến mất.
Sau khi hắn tiến vào thế giới Ác Quỷ, khe hở kia lập tức khép lại.
Cung điện.
Thân hình Cố Thanh Sơn đột nhiên hiện ra.
Tất cả mọi người đều có mặt.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tiểu Điệp hỏi.
Cố Thanh Sơn đang định nói, bên ngoài cung điện bỗng nhiên truyền đến một giọng nữ:
“Người đâu, mở tất cả bức vách luật nhân quả.”
“Phi Nguyệt, ta đến đây là muốn nói với ngươi một việc!”
Mọi người đồng loạt ngẩn ra, lập tức lấy binh khí ra.
Phi Nguyệt nói: “Thời điểm quyết một trận tử chiến cuối cùng đã tới.”
“Đừng!”
Cố Thanh Sơn nói nhanh: “Vị này chính là Vạn Thần Nữ Đế... Không ai trong chúng ta có thể đánh lại nàng ta, thực ra bức vách luật nhân quả là do thủ hạ của nàng ta bố trí.”
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Cố Thanh Sơn đã tự biến mình thành dáng vẻ ma quỷ, trà trộn vào trong đám đông, nói: “Phi Nguyệt, cô đồng ý với nàng ta một tiếng, kéo dài thời gian. Quạ, rốt cuộc ngươi đang đóng giả Phi Nguyệt như thế nào? Nếu như là giả gái thì không cần nữa, nhất định sẽ bị nàng ta nhìn ra.”
Ở đây đều là cường giả trong hư không, cuộc đời đã trải qua bao nhiêu sóng gió, Cố Thanh Sơn vừa mở miệng bọn họ đã nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc.
Mọi người thu binh khí, áp chế sát khí trên người.
Phi Nguyệt cao giọng nói: “Bên ngoài là ai? Vì sao đến danh hào cũng không báo mà đã đến đây đòi gặp ta?”
Quạ quay sang nói nhanh với Cố Thanh Sơn: “Không phải giả gái mà là một loại thần kỹ vận mệnh của Phi Nguyệt, có thể để ta tạm thời tiếp nhận vận mệnh của nàng, như vậy bất cứ ai cũng sẽ xem ta là nàng.”
Thần kỹ vận mệnh.
Ai có thể đảm bảo Reneedol không nhìn ra thần kỹ vận mệnh?
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên thay đổi suy nghĩ, chi bằng thử một chút, biết đâu ngay cả Reneedol cũng không thể phá vỡ thần kỹ vận mệnh?
Nếu là như vậy thì thực sự quá tốt.
Quạ lại đột nhiên mở miệng, nói tiếp: “Nếu cô gái kia là Vạn Thần Nữ Đế trong truyền thuyết thì thần kỹ vận mệnh trên người ta không lừa được nàng ta.”
Cố Thanh Sơn biến sắc.
Kỹ năng của Quạ phát động.
Quạ cũng ý thức được không ổn, vội nói tiếp một câu: “Nhưng ta có biện pháp làm nhiễu sóng nàng.”
Vừa dứt lời, toàn bộ màn sáng bên ngoài cung điện hoàn toàn biến mất.
Một cô gái người đầy ánh sao từ trong hư không bước ra.
Reneedol xuất hiện trước mặt mọi người.
Mọi người không kìm chế được mà lui về sau một bước.
“Cảm giác này, đơn giản là...” Tháp chủ tháp Hung Ma lẩm bẩm.
Đơn giản là sức mạnh to lớn làm cho người ta tuyệt vọng.
Chỉ là nhìn cô gái này, có thể nhận thấy sức mạnh của nàng ta mạnh đến mức không thể nào vượt qua, trong lòng không thể sinh ra một chút ý chí chiến đấu nào.
Reneedol không nhìn Quạ mà nhìn thẳng vào Phi Nguyệt, nói:
“Bây giờ ta không có thời gian để chơi mấy trò vặt vãnh.”
“Phi Nguyệt, ngươi phải dốc sức vì ta, hoặc là lập tức hoàn thành hôn lễ.”
Mọi người không lên tiếng, vẫn bị sức mạnh của đối phương làm cho chấn động như cũ.
Phi Nguyệt cười khổ một tiếng, lắc đầu nói: “Đương nhiên là ta vẫn luôn muốn tranh đấu với tồn tại như ngươi.”
Trông nàng có vẻ hơi chán nản thất vọng.
Thái độ này làm cho trên gương mặt của Reneedol xuất hiện một nụ cười.
“Ta bề bộn nhiều việc, mà trước kia ngươi vẫn còn nhỏ, cho nên vẫn luôn không để tâm chuyện của ngươi.”
“Nhưng bây giờ thì khác, Phi Nguyệt, ta cần ngươi.”
Reneedol thản nhiên nói.
Nàng ta nhẹ giọng tiếp tục: “Phi Nguyệt, ta lệnh cho ngươi, từ nay phải dốc sức vì ta, hoặc là gả cho Quỷ chủ.”
Phi Nguyệt không nói câu nào.
Tất cả mọi người đều không nói gì.
Vạn Thần Nữ Đế ngay trước mặt, ai dám cự tuyệt?
Thế nhưng Phi Nguyệt đã trao lại thần kỹ vận mệnh cho Cố Thanh Sơn, bây giờ có làm thế nào cũng không giúp được Vạn Thần Nữ Đế.
Căn bản nàng cũng không muốn giúp.
“Ngươi bức chết mẫu thân ta, bây giờ lại còn muốn ta làm việc cho ngươi?”
Phi Nguyệt chất vấn.
Vẻ mặt nàng vẫn bình tĩnh, nhưng thân thể lại không kìm chế được mà run rẩy.
Reneedol chú ý thấy, lại mỉm cười nói:
“Không, kẻ thực sự bức chết mẹ ngươi là cha của ngươi... Hắn bị lợi ích sai khiến, muốn dùng ngươi để đổi lấy một ít quyền lực có giá trị.”
Nói đến đây, Reneedol tùy ý đưa tay ra hiệu.
Một thân hình từ trên trời rơi xuống, đáp xuống trước mặt mọi người.
Hồng Nghĩa Quyết.
Thành chủ tiền nhiệm của thành Hư Không, cha của Phi Nguyệt, hiện đang bị sức mạnh vô hình trói lại giữa không trung, không hề nhúc nhích.
Lão vạn phần hoảng sợ, nhìn Reneedol.
Lúc này.
Rốt cuộc mọi người cũng hiểu rõ vì sao khi ở thành Hư Không, lúc nói chuyện Hồng Nghĩa Quyết lại lộ ra dáng vẻ kia.
Thì ra sau lưng ông ta có một vị Vạn Thần Nữ Đế không ai địch nổi!
Reneedol nét mặt bất biến, nói với Phi Nguyệt: “Nếu như ngươi hận ông ta thấu xương, giờ ta giúp ngươi giết, giúp ngươi xả mối hận trong lòng.”
Phi Nguyệt không trả lời.
Hồng Nghĩa Quyết liều mạng kêu lên: “Bệ hạ, ta một lòng thần phục ngài, thay ngài chinh phục vô số thế giới, khẩn cầu ngài giơ cao đánh khẽ.”
Reneedol không nhìn ông ta, hờ hững nói: “Phi Nguyệt, ta thậm chí có thể đưa cả thế giới Ác Quỷ cho ngươi quản, nếu muốn, ngươi có thể giết chết toàn bộ ác quỷ bất kính đối với ngươi.”
“Chỉ cần bây giờ ngươi lập tức dốc sức làm việc cho ta.”
Phi Nguyệt lộ ra biểu cảm hoang mang, nói: “Kỳ thực hiện tại có một việc ta vẫn nghĩ không thông.”
“Việc gì?” Reneedol hỏi.
“Ngươi mạnh như vậy, nhất định có vô số biện pháp có thể hoàn toàn cướp đi sức mạnh của ta.” Phi Nguyệt nói.
Chuyện này quả thực nghĩ mãi không thông.
Reneedol do dự một lúc, nói rằng: “Nói cho ngươi biết cũng không sao, trước khi chết mẹ ngươi đã phát động một loại thần kỹ vận mệnh rất phiền toái, người khác không thể ép ngươi sử dụng kỹ năng đó.”
Phi Nguyệt gật đầu.
Nàng biết điều này, nhưng không biết ngay cả Reneedol cũng kiêng kỵ lực lượng vận mệnh này.
Reneedol tiếp tục nói: “Nếu ngươi chủ động cho người khác mượn dùng, thì người sử dụng Quyến Luyến kia tương lai nhất định sẽ có con với ngươi. Đây là vận mệnh an bài, là vận mệnh mà ta phải kính nể!”
“Cái gì!” Phi Nguyệt há miệng nhỏ, cả kinh đến mất hồn.
Tất cả mọi người đều bất ngờ.
Nhưng chuyện như thế này cũng chẳng là gì, tất cả mọi người chỉ hơi giật mình mà thôi.
Kỳ thực không có ai biết Phi Nguyệt đã trao lại thần kỹ vận mệnh tên là Quyến Luyến kia cho Cố Thanh Sơn.
Tất cả mọi người đều cho rằng Phi Nguyệt chỉ cho Cố Thanh Sơn một loại thần kỹ vận mệnh dùng để liên lạc.
Thực sự hồn bay phách lạc, chỉ có Phi Nguyệt và Cố Thanh Sơn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn đã rối như tơ vò.
Phi Nguyệt không quay đâu lại, truyền âm với mọi người: “Ban nãy nàng ta nói không thể vi phạm vận mệnh... Điều này chứng tỏ nàng ta cũng là người của hệ vận mệnh, bằng không nàng ta không cách nào hiểu biết về hậu quả của vận mệnh nhiều hơn ta được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận