Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1843. Hóa Thành Pháp Tắc (2)


Đánh dấu
Mạc nghe vậy thì gật đầu.
"Ta cũng đoán như vậy... Tóm lại, gần đây ta đã cảm nhận được một loại nguy hiểm nào đó..." Cậu ta lẩm bẩm.
"Giờ đừng nói về chuyện của ta nữa, chữa trị cho Mạc quan trọng hơn." Cố Thanh Sơn thúc giục.
Cô bé trong nhóm lấy lại tinh thần, đứng dậy, đi tới cạnh Mạc rồi sử dụng pháp thuật chữa trị.
"Lực lượng đã khôi phục thật rồi... ta có thể đảm bảo chỉ cần mấy ngày nữa là có thể chữa trị hoàn toàn cho Mạc." Cô bé nói với giọng mừng rỡ.
Một nam một nữ khác cũng phát hiện lực lượng của mình đang dần dần khôi phục.
Mạc được chữa trị, vẻ đau đớn trên mặt cậu ta đã biến mất. Cậu ta dần dần nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ một giấc.
Những người khác thấy vậy, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đề phòng mọi động tĩnh xung quanh.
Bỗng nhiên, Mạc mở mắt ra, nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Rod, ngươi có thể đi vào thế giới pháp tắc, chắc chắn đã được đám thú pháp tắc chú ý. Theo lý mà nói thì chắc chắn sẽ có thú pháp tắc tới ký khế ước với ngươi mới đúng, tại sao tới bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu nào cả?" Mạc nói với giọng hoang mang.
"Ha ha, ta cũng không ôm nhiều hi vọng lắm đâu." Cố Thanh Sơn giả vờ ngớ ngẩn.
Ban nãy cái xác khổng lồ đã kéo thẳng mình vào trong thế giới tối tăm kia, mình vốn chẳng không ở trong thế giới pháp tắc bao lâu.
Có lẽ bởi vì vậy, cho nên đám thú pháp tắc cũng không chú ý mình đã tới?
Mạc lại nói: "Không đúng, chỉ cần ngươi đã từng vào trong thế giới pháp tắc thì đám thú pháp tắc sẽ cảm ứng được, quan trọng nhất là... rốt cuộc pháp tắc nào sẽ chú ý ngươi."
Nói tới đề tài này, Cố Thanh Sơn cũng cảm thấy hứng thú.
"Mạc, ngươi ký khế ước với loại pháp tắc nào?" Hắn hỏi.
"Ta ký kết với một thú pháp tắc do pháp tắc Ánh Sáng ngưng tụ thành. Nó cảm ứng được rằng lực lượng của ta phù hợp với nó, cho nên nó đã chọn ta." Mạc nói.
"Phù hợp sao..." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
"Đúng, chắc chắn sẽ có một loại pháp tắc nào đó phù hợp với ngươi, thế nhưng ta cũng không biết nó là loại nào." Mạc nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: "Ta biết."
Ngay sau đó, một cột lửa màu đen cháy hừng hực từ trên trời hạ xuống, rơi vào trên người Cố Thanh Sơn.
Luồng lửa đen lượn lờ xung quanh cơ thể Cố Thanh Sơn.
Hắn đứng trong ngọn lửa, nhìn về phía hư không, giống như đang nhìn một thứ gì đó.
Trên mặt hắn là vẻ ngơ ngẩn.
"Thế nào?" Mạc hỏi.
Khóe miệng Cố Thanh Sơn giật giật, rồi nói: "Hình thái của thú pháp tắc là như nào?"
Mạc trả lời: "Có đủ loại, hình người, thú hoang, hoa cỏ, sao trời, nguyên tố,... Thế nhưng dị tượng trên người của ngươi là lửa đen, bình thường thì nó sẽ đại biểu cho ba loại pháp tắc."
"Ba loại nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Mạc nói với vẻ hứng thú: "Hắc Ám, Hủy Diệt Và Tử Vong. Hiện tại ta bị thương nặng, cho nên không thể giúp ngươi đi tới thế giới pháp tắc xem là ai tới. Thế nhưng ngươi phải nhớ kỹ, khi đối phương tới, ngươi buộc phải tôn xưng đối phương là Chúa tể Pháp Tắc. Dù sao những thú pháp tắc này vốn chính là thể sinh mệnh của pháp tắc do nguyên lực thế giới sinh ra khi thức tỉnh."
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, nói: "Chúa tể Pháp Tắc sao? Ta sẽ nhớ."
Mạc nói tiếp: "Ta đã gặp hai trong ba Chúa tể Pháp Tắc, đó là Chúa tể Pháp Tắc Hắc Ám - một người đàn ông có thể biến thành sư tử, và Chúa tể Pháp Tắc Hủy Diệt - là một thể sinh mệnh dạng nguyên tố. Đợi lát nữa nếu ngươi trông thấy một ngọn núi lửa đang hoạt động, mà lửa lại là lửa đen thì chính là nó đó."
Cố Thanh Sơn hỏi tiếp: "Vậy pháp tắc Tử Vong thì sao?"
Mạc hơi ngừng lại, nói tiếp: "Chúng sinh không thể nhìn thẳng vào Tử Vong, trừ khi Chúa tể Pháp Tắc tự mình xuất hiện, nếu không ngươi không thể tìm kiếm nó. Đây là quy tắc mà người sống không thể làm trái."
"Thế nhưng ta đã từng nghe những thú pháp tắc khác nhắc tới, nghe đâu pháp tắc Tử Vong là một sinh vật hình người mặc một chiếc áo choàng đen."
Cố Thanh Sơn yên lặng một thoáng rồi nói: "Ta đi đây."
Ngay sau đó, hắn biến mất khỏi nơi đây.
Cậu bé trong nhóm nói với giọng hâm mộ: "Aiz, không biết tới khi nào ta mới có thể đi vào trong thế giới pháp tắc, ký khế ước với các Chúa tể Pháp Tắc đây."
Mạc cười cười, nói: "Atley, hiện tại pháp tắc đã khôi phục, tại sao cậu không bắt đầu rèn luyện khả năng liên hệ với thế giới pháp tắc chứ?"
Atley gật đầu, nói: "Cậu nói đúng, ta phải cố gắng mạnh mẽ hơn, nếu như lần sau Reneedol lại đi chiến đấu bảo vệ chúng ta, ta không muốn nấp ở phía sau nữa."
Mạc giật mình, hỏi: "Reneedol thế nào cơ?"
Atley nói: "Khi cậu ngất đi thì có người tới tấn công chúng ta, mà Reneedol đã xung phong dẫn bọn chúng rời đi."
"Cái gì!?" Mạc thốt lên một tiếng thất thanh.
Bỗng nhiên, một trong hai cô gái nói: "Vừa rồi ta đã chú ý tới, nơi này đang được một loại lực lượng nào đó bảo vệ, có thể che giấu mọi người rất tốt."
"Nếu như Reneedol trở về thì rất có thể sẽ không tìm thấy chúng ta." Cô bé chữa thương cho Mạc nói.
Atley bảo: "Hiện tại chúng ta đã khôi phục lại lực lượng, hay là phá vỡ tầng bảo vệ này đi, để cho Reneedol biết cách tìm tới chúng ta như thế nào."
"Ừ, mau phá vỡ nó đi!" Mạc nói theo.
Pháp trận ẩn nấp của Cố Thanh Sơn cũng chỉ có tác dụng che giấu mà thôi, muốn phá từ bên trong rất dễ dàng. Ba thiếu niên hợp sức cùng tấn công, rất nhanh đã khiến cho trận pháp này biến thành một tầng ánh sáng, rồi biến mất trong không khí.
Cùng lúc đó...
Trong hoang dã, cách nơi đây mấy chục dặm.
Reneedol bỗng nhiên quay đầu lại.
"Tìm được các ngươi rồi..."
Nàng ta lập tức sử dụng Súc Địa Thành Thốn, biến mất khỏi nơi đây.
...
Trong thế giới pháp tắc.
Nơi này là nguồn gốc lực lượng cấu tạo nên cả thế giới, nhìn giống như là hư vô, thế nhưng lại có vô tận nguyên lực thế giới.
Những nguyên lực này có thuộc tính và quy tắc riêng của chính mình, tự động vận chuyển, tạo nên lực vận hành cho thế giới này.
Cố Thanh Sơn đứng trong hư không đợi một lát, bỗng nhiên phía trước hắn xuất hiện một tồn tại hình người mặc áo choàng đen.
Cố Thanh Sơn hiểu ra, hành lễ: "Chúa tể Pháp tắc Tử Vong tôn kính, ta lại tới đây, muốn ký khế ước với ngài."
Bóng người kia đứng ở nơi đó, không nói tiếng nào mà giơ tay lên, nhấn vào hư không.
Rồi từng ngọn lửa bay ra tạo thành một hàng chữ viết:
[Tử Vong không thể nói chuyện, nếu không vạn vật đều sẽ lụi tàn.]
Cố Thanh Sơn gật đầu, ra hiệu là đã hiểu.
Chữ viết lại biến trở về thành ngọn lửa, sau đó lại tạo thành từng hàng chữ mới:
[Rod, chúng sinh chết trên tay ngươi nhiều vô số kể, ngươi là người phù hợp với pháp tắc Tử Vong nhất trên toàn thế giới. Hiện tại, ngươi có đồng ý ký kết khế ước với ta không?]
Cố Thanh Sơn hỏi: "Nội dung của khế ước là gì?"
Từng hàng chữ viết mới xuất hiện:
[Ngươi có nhiệm vụ phụng dưỡng ta, ta sẽ ban cho ngươi lực lượng của Tử Vong.]
Điều kiện thật sự là đơn giản rõ ràng.
Sau khi Mạc được pháp tắc Ánh Sáng ưu ái thì đã có thể chiến đấu ngang ngửa với mình.
Nếu như mình cũng có được sự ưu ái của pháp tắc Tử Vong, thực lực cũng sẽ được tăng lên rất lớn.
Cố Thanh Sơn hơi suy tư, rồi hỏi: "Chúa tể Pháp Tắc tôn kính, ta phải làm như thế nào mới có thể phụng dưỡng ngài?"
Ngọn lửa đen cháy hừng hực, hóa thành một hàng chữ viết:
[Chỉ cần ngươi mang tới tử vong, tức là đã phụng dưỡng ta.]
Cố Thanh Sơn hơi do dự, nói: "Bình thường ta sẽ không giết người."
Tồn tại hình người mặc áo choàng đen yên lặng, nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Chữ viết cũng thay đổi, biến thành năm chữ:
[Ngươi thật sự nghiêm túc?]
Cố Thanh Sơn hơi cứng người lại, nhớ về những cuộc chiến đấu mà mình đã trải qua.
Có đôi khi...
Thật sự là thân bất do kỷ (*).
(*): Không thể làm theo ý mình.
Cố Thanh Sơn giải thích: "Ta rất muốn ký kết khế ước này với ngài, thế nhưng ta cũng không phải là một kẻ khát máu, hi vọng ngài hiểu cho."
Chúa tể Pháp tắc Tử Vong vẫn không nói chuyện.
Chỉ có một ngọn lửa màu đen bay lơ lửng tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận