Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1866. Đào Tạo


Đánh dấu
Thế giới pháp tắc.
Cố Thanh Sơn đứng trong hư không đợi một lát, một tồn tại hình người mặc áo choàng màu đen xuất hiện ngay trước mặt hắn.
Lại tới một lần nữa.
Cố Thanh Sơn hơi thở dài trong lòng, hành lễ: "Chúa tể Pháp tắc Tử Vong tôn kính, ta lại tới đây, xin ký kết khế ước cùng với ngài."
Bóng người kia vẫn đứng ở nơi đó, không nói lời nào, lại giơ tay lên, dùng ngón tay viết lên hư không.
Luồng lửa đen biến thành một hàng chữ:
[Tử Vong không thể nói chuyện, nếu không thì vạn vật đều sẽ chết.]
Cố Thanh Sơn gật đầu.
Những dòng chữ kia lại biến trở về làm ngọn lửa, sau đó lại biến thành một dòng chữ khác:
[Rod, có vô số chúng sinh đã chết trên tay ngươi, độ phù hợp của ngươi với pháp tắc Tử Vong là cao nhất trên toàn thế giới.]
[Hiện tại, ngươi có nguyện ý ký khế ước với ta hay không?]
Cố Thanh Sơn nói thẳng: "Nguyện ý."
Những dòng chữ kia hơi dừng lại, rồi sau đó lại biến thành những dòng chữ khác:
[Ngươi không hỏi nội dung của khế ước là như nào sao?]
Cố Thanh Sơn nghĩ cũng đúng, mình không thể biểu hiện là mình đã biết hết mọi thứ được, như thế thì sẽ không tốt lắm.
Hắn giải thích: "Ta cảm thấy bản thân rất thích ngài, cho nên ta cảm thấy chúng ta nên tiết kiệm thời gian, ký khế ước luôn thì càng tốt."
Những dòng chữ trên hư không cháy hừng hực, rồi biến thành một bản khế ước, bay tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Ngọn lửa biến thành một tờ khế ước bằng giấy, phía trên có hai hàng chữ đơn giản:
[Ngươi phụng dưỡng ta, ta ban lực lượng cho ngươi.]
[Chúa tể Pháp tắc Tử Vong.]
Cố Thanh Sơn dựa theo phản ứng của mình trong lần trước, nói với vẻ nghiêm túc: "Chúa tể Pháp Tắc tôn kính, ta cũng không biết nên phụng dưỡng ngài như thế nào."
Ngọn lửa màu đen cháy hừng hực, hóa thành một dòng chữ viết:
[Ngươi mang tới tử vong, tức là đã phụng dưỡng ta.]
Cố Thanh Sơn hơi do dự: "Bình thường ta không giết..."
Nói tới đây, hắn ngừng lại.
Nhớ tới những chuyện xảy ra sau đó, Cố Thanh Sơn thở dài, nói lại: "Ta không giết người bình thường."
[Không sao, chỉ cần ngươi giết chết kẻ địch của ngươi là được rồi.]
Cố Thanh Sơn gật gật đầu, đưa tay đặt lên phần khế ước trên hư không.
Vù vù...
Khế ước hóa thành một ngọn lửa, nhập vào cơ thể Cố Thanh Sơn.
Khế ước ký với Chúa tể Pháp Tắc, hoàn thành!
Những dòng chữ được tạo bởi ngọn lửa lại xuất hiện lần nữa:
[Rod, ngươi không tệ, hiện tại có thể trở về rồi.]
"Chờ đã!"
Cố Thanh Sơn nói.
Rồi hắn rút một thứ từ trong ngực ra, nói với giọng kính cẩn:
"Để ăn mừng chuyện chúng ta đã ký khế ước, ta muốn hiến cho ngài thứ bảo vật quý giá này."
Mọi chuyện đều thuận lợi.
Một lát sau, Cố Thanh Sơn lại xuất hiện trong bụi cây.
"Thành công không?" Mạc hỏi.
Cố Thanh Sơn xòe tay ra.
Trên đó có một ngọn lửa màu đen đang cháy.
"Oa!"
Thất Nhược và Xích Hộc đều hét lên.
"Thực lực của vị Chúa tể Pháp Tắc này như thế nào?" Atley hỏi với vẻ hưng phấn.
Mạc nói: "Ngang bằng với Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng, cũng thuộc loại mạnh nhất."
Mạc thuận tay giơ tay lên, thả ra luồng ánh sáng rực rỡ.
Thế nhưng ngay sau đó, luồng sáng trong tay Mạc dần dần trở nên tối đi.
"Hả?"
Mạc kinh ngạc nhìn luồng sáng này.
Cố Thanh Sơn cảm giác không ổn, sắc mặt Reneedol cũng thay đổi.
Điều gì nên tới, vẫn sẽ tới.
Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng bị hầu hết thú pháp tắc tấn công mà chết.
Nó là Chúa tể Pháp Tắc mạnh nhất, thế nhưng cũng không thể chiến thắng số lượng lớn thú pháp tắc được.
Loại chuyện này, phàm nhân không thể xen vào, cũng không thể điều gì cả.
Không ai có thể ở trong thế giới pháp tắc mà chiến đấu với nhiều Chúa tể Pháp Tắc như vậy.
Thế nhưng sau khi Chúa Tể Ánh Sáng chết đi, kho báu mà nó lưu lại đều đặt trong Thánh điện Ánh Sáng.
Những kho báu này sẽ rơi vào trong tay Mạc!
Reneedol bỗng nói: "Rất tốt, hiện tại Rod đã thành công, cho nên ta có chuyện muốn nói với mọi người."
Nàng ta nói với giọng nghiêm túc, đám người đều ngạc nhiên nhìn về phía nàng ta.
"Mọi người hãy nghe rõ đây, khi kỹ năng vận mệnh của ta tiến hóa, ta đã thấy được một đoạn ngắn trong tương lai."
"Tương lai, chúng ta sẽ đối mặt với kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ và kinh khủng, nếu như chúng ta muốn sống tiếp thì phải bắt đầu chiến đấu ngay từ bây giờ."
Những thiếu niên này đều có vẻ không tin nổi.
Bọn họ nhìn ánh sáng trong tay Mạc, chỉ thấy luồng sáng đó càng ngày càng tối đi, cuối cùng đã dập tắt.
"Reneedol, muội nói thật sao?" Mạc hỏi.
"Thật, cho nên mọi người đều phải dựa vào những thứ mà ta nhìn thấy, bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ." Reneedol nói.
Nàng ta nói chuyện vừa nhanh chóng lại bình tĩnh, rất có khí thế của một người lãnh đạo đứng trên tất thảy.
"Rod, Xích Hộc cũng có thiên phú về pháp tắc Tử Vong, ngươi có thể giới thiệu nàng với Chúa tể Tử Vong."
Cố Thanh Sơn hơi giật mình, thế nhưng vẫn gật đầu.
Reneedol lại nhìn về phía Atley, nói: "Rod đã làm được, còn Atley, ngươi hãy đi tu luyện đi, có lẽ sau đó ngươi cũng sẽ ký khế ước với một Chúa tể Pháp Tắc nào đó."
Atley hơi hâm mộ ngọn lửa trên tay Rod, hỏi lại: "Cô thấy được ta thành công sao?"
"Nếu ngươi không cố gắng thì mãi mãi không thể thành công." Reneedol nói với giọng lạnh lùng.
Atley hậm hực đi tới trước một gốc cây, ngồi xuống tu luyện.
Reneedol quay đầu lại, tiếp tục nói:
"Thất Nhược, tối nay ta sẽ hướng dẫn muội. Mạc hãy đi theo ta, ta sẽ nói cho huynh biết về chuyện của Chúa tể Ánh Sáng."
Nàng ta và Mạc cùng đi ra khỏi rừng cây.
"Rod, ngươi cảm thấy Reneedol nói đúng không?" Xích Hộc hỏi.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ vài giây.
Reneedol đã nghĩ cách chuẩn bị từ rất sớm, rốt cuộc nàng ta muốn cái gì đây?
Mạc là người ký khế ước cuối cùng với Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng.
Ngay sau đó, Mạc sẽ đi tới Thánh điện Ánh Sáng, lấy được kho báu của Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng.
Tất cả thú pháp tắc sẽ biết chuyện này, bọn chúng sẽ tìm kiếm Mạc một cách điên cuồng, hòng cướp lại những kho báu kia.
Cho nên, giai đoạn hiện tại, những chuyện mà Reneedol đang làm là chính xác.
Cố Thanh Sơn nhìn sang Xích Hộc.
Cô gái này, đúng là thích hợp với pháp tắc Tử Vong.
Như vậy...
"Xích Hộc, cô có sẵn lòng từ bỏ pháp thuật loại hỗ trợ, trở thành người đại diện cho Tử Vong hay không?" Hắn hỏi.
Xích Hộc giật mình, ánh mắt lộ vẻ phức tạp.
"Ta đã từng muốn trở thành thủ lĩnh của một đoàn đội, thế nhưng hiện tại xem ra, thực lực của ta vẫn quá yếu..."
"Đúng vậy, hiện tại đã không có nhiều đồng đội để cô có thể hỗ trợ, cô phải tự mình trở nên mạnh mẽ." Cố Thanh Sơn nói.
"Ta nghe nói Chúa tể Pháp tắc Tử Vong là tồn tại nắm giữ cái chết, nó sẽ bắt ta giết người sao?" Xích Hộc hỏi.
Cố Thanh Sơn cố ý nói: "Rất có thể, dù sao pháp tắc Tử Vong ban cho chúng ta lực lượng, như vậy chúng ta phải dùng cái chết của chúng sinh để báo đáp nó."
Ánh mắt Xích Hộc xuất hiện sự sợ hãi, thế nhưng cuối cùng cũng trở nên kiên định.
"Ta sẵn lòng ký khế ước cùng với Chúa tể Pháp tắc Tử Vong, đây là cơ hội sống tiếp của ta, cũng là suối nguồn lực lượng để cho ta có thể bảo vệ mọi người." Nàng ta nói nhỏ.
Cố Thanh Sơn thầm gật đầu.
Là một cô gái, mặc dù nàng ta sợ hãi pháp tắc Tử Vong, thế nhưng kể cả lần trước lẫn lần này, nàng ta đều có quyết định này.
Thật đúng là một viên ngọc đáng để mài giũa mà.
Xích Hộc có lẽ chính là tiền bối bao nhiêu đời trước của Anna, nói thế nào cũng tính là người nhà chứ?
Có lẽ, nếu đào tạo nàng ta thật tốt, thì nàng ta có thể trở thành chiến sĩ chân chính. Như vậy, trong đoạn lịch sử không rõ ràng này, cô gái này sẽ giúp đỡ mình rất nhiều chuyện.
Quyết định xong, Cố Thanh Sơn lấy ra một chai rượu, đặt trước mặt Xích Hộc.
"Tốt, vậy thì chúng ta hãy bắt đầu thôi." Cố Thanh Sơn nói.
"Làm gì vậy?" Xích Hộc nói với vẻ ngạc nhiên.
Cố Thanh Sơn ho nhẹ, nói nhỏ: "Đợi lát nữa, khi ta giới thiệu cô thì cô hãy dâng chai rượu này cho Chúa tể Pháp Tắc."
"Đưa rượu... có tác dụng sao?" Xích Hộc nói với giọng khó tin.
"Đúng vậy, hãy tin tưởng ta." Cố Thanh Sơn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận