Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1886. Hai Người Hợp Lực


Đánh dấu
“Ngươi cho rằng biến pháp tắc thành binh khí chính là mấu chốt trong việc sử dụng sức mạnh của ngôi sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng, thực ra ngôi sao là nguyên lực không có ý thức của thế giới, nhưng dường như lại có thêm gì đó cho nên mới sinh ra biến chất trước nay chưa từng có.”
“Ngôi sao không chỉ có thể tạo thành binh khí, còn có thể hóa thành áo giáp, những thứ này có uy lực vượt xa tất cả những dụng cụ ma pháp khác, chúng nó có thể được xem là hóa thân của linh hồn thế giới!”
“Hoặc cũng có thể gọi là ‘hồn khí’ trong truyền thuyết thời xa xưa?”
Mạc càng nói càng phấn khích, ánh mắt trở nên sáng rực.
“Hồn khí đúng là đồ vật mạnh nhất trong truyền thuyết, ta cũng hy vọng món binh khí này của huynh có thể đạt đến trình độ đó.” Reneedol gật đầu nói.
Mạc tiếp tục nói: “Ngoại trừ làm dụng cụ... Những ngôi sao này còn có thể giúp người phàm tiến hóa, nhảy vọt lên trở thành tồn tại tương đương với thú khổng lồ!”
“Nhưng tạm thời còn chưa làm được đến bước này, chúng ta ngưng tụ ngôi sao thành hồn khí trước rồi hẵng tính.”
Những ngôi sao trong tay hắn không ngừng biến hóa, kết hợp, cuối cùng hình thành một cây trường mâu hơi ngắn một chút.
“Còn thiếu bốn ngôi sao mới có thể thành hình hoàn chỉnh!”
Mạc vừa thở hổn hển vừa nói, đồng thời vươn tay, dẫn động ánh sao trong hư không.
Vài giây sau.
Lại một ngôi sao từ trong hư không bay ra ngoài, rơi vào tay hắn ta.
Toàn thân Mạc bắt đầu run lên, dường như đã đến cực hạn.
Cố Thanh Sơn không nháy mắt lấy một cái, cứ thế nhìn chằm chằm thí nghiệm của đối phương, một chữ cũng không nói.
Reneedol không nhịn nổi nữa, mở lời khuyên nhủ: “Bỏ đi, Mạc, như vậy đã rất tốt rồi, nghỉ ngơi trước đã, chờ một hồi rồi thử lại lần nữa.”
Sắc mặt Mạc rất bình tĩnh, cậu ta nói: “Mấy người đuổi giết muội rất lợi hại, ta phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ mới có thể bảo vệ muội.”
Reneedol ngây người.
Nàng ta trầm tư một hồi, bỗng nhiên đưa tay nắm nhẹ lên đỉnh đầu mình.
Nàng ta dùng ngón tay đỡ lấy ba ngôi sao, đưa đến trước mặt Mạc.
Mạc nhìn nàng ta một cái.
“Vừa lúc ta có ba ngôi sao.” Reneedol cũng nhìn hắn ta, nhẹ nhàng nói.
Mạc chậm rãi nở nụ cười.
“Được, chúng ta cùng nhau tạo nên cây trường mâu này, nhìn xem sức mạnh của nó có giống như chúng ta tưởng tượng hay không.”
Hắn ta nhận lấy ngôi sao, đặt vào vị trí còn thiếu.
Chẳng mấy chốc, trường mâu đã hoàn thành.
Yên lặng một lúc.
Đột nhiên, trường mâu ngôi sao phát ra hào quang sáng chói.
Nó dần dần thành hình từ những ngôi sao, hóa thành một thanh trường mâu tồn tại chân thực.
Trường mâu rơi vào tay Mạc, liên tục phát ra ba luồng ánh sáng rực rỡ xanh, vàng, đỏ.
“Thật đẹp!” Reneedol nhìn đến mức tâm trí mê mẩn, cảm thán một câu.
“Ta cảm nhận được sức mạnh pháp tắc rất cường đại... Đây là sức mạnh của thú pháp tắc khổng lồ sao?” Xích Hộc cũng nhảy cẫng lên, hỏi.
Mạc nắm trường mâu, một lát sau mới nói: “Nó đã mang trong mình uy lực rất mạnh, nhưng như vậy còn chưa đủ. Sau này chúng ta hãy tiếp tục hội tụ ngôi sao để kiến tạo nó, nó sẽ càng ngày càng mạnh!”
Reneedol nói: “Ta và huynh cùng nhau làm chuyện này.”
Mạc nhìn nàng ta, ánh mắt dần dần trở nên dịu dàng, nói: “Reneedol, đặt cho chuôi trường mâu này một cái tên đi.”
Reneedol suy nghĩ một lúc, nói: “Nó còn chưa được hoàn thành hẳn, chờ nó thành hình xong xuôi chúng ta sẽ gọi nó là Kẻ Phá Hủy Vạn Vật, thế nào?”
Cố Thanh Sơn đứng ở một bên, nghe được những lời này thì chấn động toàn thân.
Mạc gật đầu, nói: “Được! Nếu có một ngày ta chế tạo hoàn chỉnh, ta sẽ ban cho nó một hình thái khác.”
“Vì sao?” Reneedol hỏi.
“Nó phải vừa có thể vì ta mà tấn công, cũng phải vì muội mà phòng ngự.” Mạc nói.
Cố Thanh Sơn nghe đến đó, nhịn không được mà lui về sau một bước, tựa trên vách xe.
Kẻ Phá Hủy Vạn Vật.
Nó là một loại hình thái khác của Người Che Chở Chúng Sinh.
Thì ra, Trường Mâu Bảy Màu – một trong bảy loại thánh binh Vực Sâu đã được Đại Ca chế tạo ra vào thời điểm này!
Khung cảnh bốn phía bỗng nhiên chìm vào yên tĩnh.
Tiếng xe lửa biến mất, nó đột nhiên đứng yên bất động tại chỗ, nhưng không hề sinh ra bất kỳ lực quán tính nào.
Xuyên qua ô cửa sổ, Cố Thanh Sơn có thể thấy được bước tường đá trong đường hầm.
Mạc, Reneedol, Xích Hộc vẫn duy trì một biểu cảm và động tác y như cũ, rơi vào trạng thái ngưng đọng.
Giọng nói của Đại Ca lại vang lên:
“Cố Thanh Sơn, đi đến bước này, kỳ thực có một số việc tôi nên nói cho cậu biết.”
“Ngày trước tôi là tồn tại mạnh nhất bên trong cánh cửa thế giới, là người đứng đầu Vương miện Ngôi sao, Chúa tể Nguyên Lực Vô Tận vĩ đại. Tôi thấy được rất nhiều vận mệnh trong tương lai, cũng biết mình cuối cùng rồi sẽ trở thành thánh đồ lưu vong, thành kẻ bị đày vào Vực Sâu Vĩnh Hằng.”
“Cho nên tôi đã dùng hết sức mạnh của mình, để lại rất nhiều thủ đoạn trong dòng sông thời gian.”
“Ví dụ như sáu Phong Ấn Chương, ví dụ như bảy thánh binh Vực Sâu, còn ví dụ như...”
Giọng điệu của hắn ta trở nên nghiêm túc: “Sự tồn tại của Rod.”
“Sự tồn tại của Rod?” Cố Thanh Sơn lặp lại.
“Đúng vậy, trong lịch sử vốn dĩ không có người nào như vậy, nhưng tôi đã bố trí sáu Phong Ấn Chương, rồi lại sợ làm như vậy vẫn chưa đủ, cho nên trong vận mệnh thuộc nửa đời trước của mình, tôi đã để dành lại vị trí cho một người nào đó đến từ tương lai.”
“Tôi hi vọng người này có thể cùng tôi lớn lên, giúp tôi thấy rõ lịch sử mơ hồ, đối mặt với chân tướng đang bị một màn sương mù che khuất này.”
“Thời khắc cuối cùng, tôi đã chọn cậu.”
“Cảm ơn đã tin tưởng tôi... Nhưng anh làm những chuyện này như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Thật ra là cậu và tôi cùng nhau làm được, dù sao ba đồng tiền nằm trong tay cậu, chỉ có cậu mới có thể phát động ‘Xuyên Tạc’.” Đại Ca nói.
“Nhưng làm sao anh có thể vô cớ đặt một người vào trong thời đại quá khứ của anh?” Cố Thanh Sơn thắc mắc.
“Đây là một loại lực lượng vận mệnh, tôi nghĩ hẳn là cậu đoán được.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn im lặng một chút, lẩm bẩm: “Thì ra là thế, anh dùng thần kỹ vận mệnh: Tồn Tại.”
“Thông minh, không hổ là cậu.” Đại Ca khen ngợi.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Sau khi bị Vực Sâu hóa, Lâm mới thu được sức mạnh của Chức Mệnh Giả Vực Sâu và thần kỹ vận mệnh: Tồn Tại.”
“Đúng, ở thời đại Viễn Cổ, thân là người đứng đầu Vương miện Ngôi sao, tôi cũng có năng lực này. Tôi dùng nó sắp đặt một vị trí, để lại cho một người đến từ tương lai.” Đại Ca nói.
“Dùng ‘Xuyên Tạc’ của tôi, thêm cả ‘Tồn Tại’ của anh, làm cho tôi trở thành một người tồn tại chân thực trong lịch sử Tuyên Cổ.”
Cố Thanh Sơn hơi cảm khái mà nói.
Đại Ca không hổ đã từng là người đứng đầu.
Ngay từ rất sớm, vào thời đại Tuyên Cổ, hắn ta đã sắp đặt bố trí những thứ ngoài tầm tưởng tượng như vậy!
“Bây giờ anh có còn mang trong mình loại sức mạnh ‘Tồn Tại’ này không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đây là sức mạnh tôi có trong thời kỳ toàn thịnh, về sau... tôi truyền sức mạnh này cho một người, cậu biết nàng ta đó.” Đại Ca nói.
“Tôi biết... Cho nên tôi làm Vực Sâu Vĩnh Hằng, sau khi anh ban tặng thể Vực Sâu cho Lâm, nhiệm vụ của cô ấy là tìm cách tiến vào thế giới Ác Quỷ?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng.” Đại Ca nói.
“Bây giờ anh lại đột nhiên xuất hiện, là vì chuyện gì?”
“Để nói cho cậu biết đây là một thời điểm quan trọng. Tại thời khắc này, tôi tạo ra một món hồn khí pháp tắc, cũng chính là hình thái ban đầu của trường mâu Kẻ Phá Hủy Vạn Vật.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu, chờ hắn ta nói câu tiếp theo.
“Tôi là Chúa tể Pháp Tắc Ánh Sáng, mà cậu lại bị ta dùng sáu Phong Ấn Chương dẫn vào trong lịch sử, trở thành Chúa tể Pháp Tắc Tử Vong.”
“Cố Thanh Sơn, trong lúc tôi đang từ từ mạnh lên, cậu nhất định phải suy nghĩ xem cậu nên làm gì, con đường pháp tắc Tử Vong của cậu sẽ là như thế nào.”
Cố Thanh Sơn nói. “Điều này rất quan trọng sao?”
“Vô cùng quan trọng!”
Đại Ca nghiêm túc nói: “Ánh Sáng và Tử Vong hỗ trợ lẫn nhau, còn cậu là người duy nhất có khả năng thay đổi lịch sử... Rốt cuộc cậu có thể đi đến bước nào, điều này sẽ quyết định việc sau này cậu đối mặt với Reneedol nào, và tương lai của các thế giới sẽ như thế nào.”
“Sử dụng nguyên lực thế giới Tuyên Cổ cho tốt, sáng tạo nên con đường pháp tắc Tử Vong của chính mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận