Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1905. Kẻ Địch Của Vạn Thần


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn hỏi: “Vậy anh trả lời tôi trước, rốt cuộc vì sao anh lại quay về?”
Đại Ca đáp: “Nguyên nhân chủ yếu tôi quay lại là vì đảo hoang thời gian xảy ra vấn đề.”
“Xảy ra chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Đại Ca lập tức kể lại chuyện ở thế giới Tháp Cao.
Cố Thanh Sơn cau mày, nói: “Một kẻ địch mà anh không thể phát hiện đang tiềm phục trong thời đại này và nghĩ cách để thay đổi mọi thứ?”
“Đúng.” Đại Ca đáp.
Cố Thanh Sơn tất nhiên tin tưởng phán đoán của Đại Ca, nhưng chuyện này thật sự quá lớn. Hắn nhịn không được, tiếp tục hỏi: “Nếu như người đó làm được, chuyện gì sẽ phát sinh?”
Đại Ca đáp: “Sự sống và cái chết của đa số người đời sau sẽ bị thay đổi, không một ai có thể chống trả được.”
“Cũng giống như vận mệnh ăn mòn?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Vận mệnh ăn mòn hơi giống “bao phủ”, luôn có người sẽ chết, nhưng cũng có người mạnh lên, kỳ ngộ thu hoạch được cũng không giống nhau. Nhưng khi chúng ta đối mặt với sự thay đổi này, chính là hoàn toàn “làm lại”. Nếu không thể vượt qua được khốn cảnh trước mắt, vạn vật chúng sinh liệu còn tồn tại hay không cũng là một vấn đề.” Đại Ca nói.
“Vậy kẻ đó muốn lấy được sáu Phong Ấn Chương?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng, sáu Phong Ấn Chương vừa xuất hiện, tên kia lập tức lộ ra cái đuôi. Xem ra nó muốn cùng tôi tranh đoạt quyền quyết định quãng lịch sử này.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn mệt mỏi thở dài.
Sáu Phong Ấn Chương ghim chặt lịch sử, không cho phép bất cứ kẻ nào chỉnh sửa. Vậy mà có một người có thể che giấu sự tồn tại trước chúa tể Nguyên Lực vô tận, ý đồ cướp đoạt sáu Phong Ấn Chương, cướp đoạt quyền chủ đạo lịch sử.
Kẻ như vậy, ai có thể đối phó chứ?
Hắn và Đại Ca thậm chí còn không biết đối phương là ai.
Cố Thanh Sơn day trán, hỏi.
“Thế anh có biết tên kia là cái gì không?”
“Không biết. Dù sao cũng không phải vạn thần. Mặc dù bọn họ mạnh nhưng cũng không mạnh hơn tôi.” Đại Ca hoang mang nói.
Cố Thanh Sơn thuận theo mạch suy nghĩ này, nói tiếp: “Có phải là Người chờ đợi hay không?”
“Tại thời điểm này, bọn họ đang vật lộn để tiến vào cánh cửa thế giới, vẫn còn chưa tiến vào.” Đại Ca lắc đầu nói.
Cố Thanh Sơn im lặng mấy giây.
Hắn lại suy ngẫm về từng sự kiện phát sinh trong thời đại này thêm một lần nữa.
Ngay từ đầu… đều không có vấn đề.
Cho dù Reneedol thay đổi thành người khác, cũng không phải vấn đề quá lớn.
Uy hiếp thật sự là sau khi Lục Đạo vỡ nát.
Nói như vậy, thật ra tên đó không chỉ muốn lấy được sáu Phong Ấn Chương, mà có lẽ nó còn cảm thấy hứng thú đối với Lục Đạo cũng nên.
Cố Thanh Sơn đứng lên, bước qua bước lại trong mật thất.
Rốt cuộc có chuyện gì giúp hé lộ được thân phận của tên đó không?
Hãy cho tôi chút nhắc nhở, cho dù là tin tức nhỏ bé nhất cũng được.
Cố Thanh Sơn âm thầm suy nghĩ, cả người chìm vào suy tư.
Đại Ca im lặng, lẳng lặng nhìn Cố Thanh Sơn bước qua bước lại, sợ kinh động đến hắn.
Trong mấy chuyện mưu tính này, Cố Thanh Sơn là người rất đáng tin tưởng.
Cố Thanh Sơn trầm tư khoảng mười lăm phút mới dừng bước.
Bước ngoặt của mọi thứ hình như là sau khi hắn tiến vào Vạn Thần điện.
Có một tên mà ngay cả Duy Tôn cũng cảm thấy e sợ đang giám sát mọi chuyện phát sinh bên trong di tích Vạn Thần điện.
Nhưng mọi thứ trên mặt đất đã bị Lục Đạo hủy diệt hết thảy.
Cho nên...
Tên kia đang ở trong Vạn Thần điện?
“Đại Ca, ban đầu không phải vạn thần đều chết hết rồi sao? Có vạn thần nào còn sống và vẫn luôn tồn tại trong Vạn Thần điện này hay không?”
“Không có, khi kỷ nguyên của vạn thần kết thúc, tất cả thần linh đều đến thế giới Phủ Bụi, không một ai ở lại.” Đại Ca đáp.
“Anh khẳng định?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Khẳng định.” Đại Ca kiên quyết nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu.
Không phải vạn thần.
Vậy thì là ai?
Cố Thanh Sơn nghĩ đi nghĩ lại, màn sương mù trong lòng cũng tan đi từng chút một.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía vách tường lần nữa.
Trên vách tường, một nữ thần mặc chiến giáp dẫn theo rất nhiều tín đồ đang ác chiến với địch nhân.
Hình ảnh của kẻ địch đã bị xóa đi trên bức tranh.
Cố Thanh Sơn nhìn vị trí đối diện vị nữ thần, nhìn kẻ địch đã bị xóa.
Trong Vạn Thần điện, mỗi một bức họa, kẻ địch đều bị xóa đi.
Đại Ca thuận theo ánh mắt hắn nhìn sang, biểu hiện dần dần trở nên ngưng trọng.
Vách tường đó trống rỗng.
Nhưng ở bên kia, Nữ Thần Che Chở trong bức tranh toàn thân đẫm máu, đang toàn lực giơ binh khí chém vào phần trống rỗng kia.
“Đúng vậy, nếu không phải vạn thần, cũng không phải Người chờ đợi… Kẻ có thể che giấu sự tồn tại với tôi thật sự không nhiều lắm... Thực lực của nó ít nhất có thể tranh đấu với vạn thần.” Đại Ca lẩm bẩm.
Cố Thanh Sơn chỉ vào bức tranh trên tường, trầm giọng nói: “Tôi đã nhìn các bức tranh các nơi trong Vạn Thần điện, phát hiện đều là ca tụng vạn thần chiến thắng kẻ địch, nhưng kẻ địch của vạn thần lại bị xóa trên bức tranh, không biết rốt cuộc vạn thần đã từng chiến đấu với ai?”
Đại Ca nhớ lại, nói: “Thời đại Tuyên Cổ là thời đại thuộc về thú pháp tắc khổng lồ. Kỷ nguyên trước thời đại Tuyên Cổ chính là thời đại Vạn Thần. Nghe nói hoàn cảnh sinh tồn của thời đại đó rất khắc nghiệt, phàm nhân hoàn toàn không cách nào sống sót, chỉ có thần linh mới có thể sống sót… Trước thời đại Vạn Thần còn có một thời đại nữa.”
Cố Thanh Sơn nói tiếp: “Xem ra vạn thần đã chấm dứt thời đại đó, chiến thắng tất cả những kẻ cản trở, lúc này mới khai sáng ra thời đại thuộc về bọn họ.”
Đại Ca lắc đầu: “Trong thời điểm tôi mạnh nhất, để tăng thêm một bước cho mình, tôi đã từng điều tra kiến thức và tin tức của kỷ nguyên trước. Tôi phát hiện vạn thần cũng không chiến thắng kẻ địch của mình.”
“Sao?” Cố Thanh Sơn nhướng mày: “Vạn thần không có đánh thắng?”
Đại Ca nói: “Đúng, kỷ nguyên đó dường như đã gặp một số việc, xuất hiện vấn đề nghiêm trọng, cho nên đã đi đến đường cùng. Vạn thần nắm được cơ hội này, bèn sáng lập ra kỷ nguyên thuộc về mình.”
Đại Ca suy nghĩ một chút rồi bổ sung: “Vạn thần... trong kỷ nguyên đó hình như cùng loại với tôi tớ thì phải.”
Tôi tớ.
Vạn thần chỉ là tôi tớ.
Hai người nhìn bức tường trống không đằng trước, nhất thời đều không nói gì.
Một lát sau.
Đại Ca cân nhắc hỏi: “Cậu cảm thấy tồn tại của kỷ nguyên đó đã quay lại?”
Cố Thanh Sơn gật đầu: “Ai có thể che giấu được anh trong thời kỳ anh mạnh nhất chứ? Trừ kẻ mà ngay cả vạn thần cũng không thắng nổi thì tôi không nghĩ ra được ai khác nữa.”
Đại Ca thở dài, nắm chặt tay thành quyền.
Ánh sáng huy hoàng phát ra từ trên tay của hắn ta, chiếu sáng xung quanh.
“Dựa vào thực lực của tôi bây giờ, hoàn toàn không cách nào địch lại đối phương.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn vỗ vai hắn ta: “Thật ra không cần phải gấp gáp.”
“Vì sao?” Đại Ca hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: “Tôi đã lấy được ba Phong Ấn Chương, đối phương vẫn không xuất hiện. Thậm chí bây giờ tôi đang ở bên trong Vạn Thần điện, đối phương cũng không xuất hiện. Điều này nói rõ một việc.”
“Việc gì?”
“Nó biết sức mạnh của chúng ta so với nó chẳng đáng nhắc tới. Nó đã nắm chắc thắng lợi trong tay, cho nên mới tiếp tục ẩn núp trong bóng tối.” Cố Thanh Sơn nói.
Đại Ca hơi suy tư: “Nó cần chúng ta dẫn đường, chờ sau khi chúng ta tìm đủ sáu Phong Ấn Chương, nó mới có thể xuất hiện và sau đó đoạt hết.”
Hai người nhìn nhau.
Sự việc đã đoán đến bước này, hầu như có thể nói là tám chín phần mười, nhưng trong lòng cả hai đều không vui vẻ chút nào.
Kẻ địch quá mạnh, ngay cả vạn thần cũng chỉ là tôi tớ của nó.
Cho dù biết rồi, họ cũng không cách nào chiến thắng nó.

Reneedol nhìn Mạc rồi lại nhìn Cố Thanh Sơn.
“Rod, thế nào rồi?” Nàng thấp giọng hỏi.
Cố Thanh Sơn im lặng, hoàn toàn nhập tâm, ngay cả mọi người đến cũng không biết.
Tiểu Tịch lộ ra vẻ ân cần, tiện tay lấy ra một tấm thẻ bài: “Nhìn qua hình như hắn hơi mệt. Nếu không, để ta thi triển thuật pháp chữa trị cho hắn?”
“Đừng.” Đại Ca khoát tay nói: “Hắn đang suy nghĩ một vấn đề quan trọng liên quan đến pháp tắc Tử Vong. Bây giờ chúng ta đừng quấy rầy hắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận