Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1925. Chúa Tể Nguyên Lực Vô Tận (2)


Đánh dấu
“Đây là ý gì?” Quái vật kia hỏi.
“Vốn là ngươi tạo ra hình ảnh mấy tên yêu tinh làm trò đùa dai ngoài cửa, như thế còn có thể tin vài phần, nhưng Reneedol vừa mới xuất hiện đã phá hủy toàn bộ mọi chuyện, khiến tất cả trở nên rất mất tự nhiên.” Cố Thanh Sơn nói.
Nguyên lực Hoàng Tuyền trên bàn trận không ngừng tràn vào thân thể hắn.
Nếu như hấp thu toàn bộ xong xuôi, có thể bổ sung khoảng chừng nửa phần sức mạnh.
Chỉ có nửa phần.
Nhưng vẫn tốt hơn là không bổ sung.
Cố gắng phóng ra thêm một kiếm, kết quả sẽ thay đổi.
“Chỉ vì vậy? Cách giải thích này không thể cho ta thấy được giá trị của ngươi.” Nó bất mãn nói.
Cố Thanh Sơn nói: “Kỳ thực quan trọng nhất là Ngụ Ngôn Vận Mệnh mà Đại Ca nói.”
“Ồ? Vì sao ngươi không cảm thấy câu chuyện ngụ ngôn đó là do ta thao túng?” Nó hỏi.
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: “Ta đoán ngươi căn bản không nghĩ rằng hắn sẽ đọc ra Ngụ Ngôn Vận Mệnh, thậm chí chính hắn cũng không nghĩ tới, chuyện như thế này thuộc về tiềm thức con người.”
“Tiềm thức?”
“Đúng, hắn muốn phản kháng gì đó, hắn đã nhận ra gì đó, nhưng lại không thể nói rõ thứ đó là gì, cho nên ta mới kêu hắn ra ngoài không trung nói gì đó với mọi người, sau đó thì hắn phát động Ngụ Ngôn Vận Mệnh.”
Cố Thanh Sơn nói.
Thực ra sáu Phong Ấn Chương cũng là như vậy.
Trong thời kỳ toàn thịnh của mình, Đại Ca cũng không nhận ra đó là thứ gì, nhưng cuối cùng vẫn làm như vậy.
Thi thể khổng lồ cực kỳ tán thưởng việc làm này.
Cố Thanh Sơn vừa cười vừa nói. “Nếu ngươi đang có ý đồ đối với chúng ta, ta đoán ngươi cũng sẽ không phát động một ngụ ngôn để đặc biệt nhắc nhở chúng ta rằng có chuyện nguy hiểm sắp xảy ra.”
“Đúng vậy, ta sẽ không làm như thế.” Nó thừa nhận.
“Cho nên ta tin tưởng Ngụ Ngôn Vận Mệnh kia... Vận Mệnh chưa bao giờ cố tình làm bộ, trong thời gian nó phát sinh, ngươi sẽ chỉ cảm thấy nó chân thật. Vả lại, khi kết hợp với nghiên cứu bích họa trong Vạn Thần điện, ta phát hiện Nữ Thần Vận Mệnh nắm trong tay tất cả, ngay cả thần linh cũng có vận mệnh, cho nên ta nghĩ nhất định sẽ xảy ra nguy hiểm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta vẫn nghĩ phán đoán của ngươi chưa đủ để làm rõ vấn đề.” Nó nói.
Cố Thanh Sơn nói: “Còn có một điểm.”
Trong thức hải, ánh sáng mờ nhạt trên trận bàn dần dần dung nhập cơ thể Cố Thanh Sơn, sắp sửa được hắn hấp thụ xong xuôi.
“Ồ? Còn có cái gì?” Nó cảm thấy hứng thú hỏi.
“Lần đầu tiên ta thấy tồn tại có thể điều khiển tư tưởng, nhưng không may là dường như ngươi không thể khống chế ta và Xích Hộc.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta và Xích Hộc không thể nào bị ngươi khống chế, ta thì không cần phải nói, vấn đề là vì sao ngươi không thể khống chế Xích Hộc?” Cố Thanh Sơn tự mình tiếp tục nói: “Bởi vì hiện tại Xích Hộc không thuộc về hệ thống của ngươi, nàng thuộc về Lục Đạo.”
“Ngươi vừa mới nói ta là khách đến từ Lục Đạo, điều này cho thấy phạm vi mà ngươi có thể ảnh hưởng hẳn là tất cả nguyên sinh bên trong cánh cửa thế giới. Ngươi có thể ảnh hưởng sinh mệnh mà vận mệnh sinh ra, có thể ảnh hưởng đến chúa tể pháp tắc, điểu này đủ cho thấy thân phận cao quý của ngươi.”
“Ta nghe nói... Rất lâu về trước, tất cả các pháp tắc ngưng tụ chung một chỗ, tạo thành tồn tại đầu tiên mang trong mình nguyên lực vô tận. Vị tồn tại này sáng tạo ra hàng triệu thần linh, cũng có thể khống chế bọn họ. Nghĩ tới nghĩ lui, có thể điều khiển tư duy của chúa tể pháp tắc, còn có thể ảnh hưởng đến sức mạnh vận mệnh, hiện ra một ảo ảnh cho chúng ta xem... Thực ra ngươi chính là tồn tại mang trong mình nguyên lực vô tận đó, đúng không?”
Nguyên lực Hoàng Tuyền trên trận bàn được hấp thu hoàn tất.
Chỉ nhiều thêm một nửa phần sức mạnh.
Cố Thanh Sơn âm thầm thở dài, chờ đợi câu trả lời từ đối phương.
Kỳ thực đi đến bước này, đã là thời khắc quyết định sinh tử.
Hắn cũng không ảo tưởng rằng đối phương sẽ buông tha cho nhóm người bên mình.
Đúng lúc này, Giao diện Chiến Thần sáng lên.
Có lẽ là biết tình hình khẩn cấp, dòng chữ nhỏ nhấp nháy xuất hiện một cách điên cuồng:
[Thẻ bài duy nhất: Song Ảnh, hiện tại đã kích hoạt.]
[Thiên Sứ Đoạn Tội – Tịch – đang tiến hành đồng bộ.]
[Thiên Sứ Đoạn Tội – Cố Thanh Sơn – đang tiến hành đồng bộ.]
[Đồng bộ thành công.]
[Hình thức Song Ảnh đã kích hoạt!]
Hàng chữ đom đóm tiếp tục thay đổi:
[Lực kỳ quỷ của sợi dây Vân Đồ đang không ngừng phóng thích.]
[Nhờ đó, hai vị thiên sứ Đoạn Tội tiến hành kết nối vượt thời không, hoàn thành hình thức Song Ảnh lần này.]
[Bởi vì phải xuyên qua thời không quá dài, xin chờ một lát.]
[Mấy phút sau, ngài có thể rút ra thẻ bài cộng hưởng với thiên sứ Đoạn Tội.]
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên trong lòng.
Tiểu Tịch đã tỉnh?
Sợi dây Vân Đồ có thể xuyên qua thời không, kết nối hình thức Song Ảnh.
Chẳng lẽ bọn họ biết được chuyện phát sinh bên chỗ hắn sao?
Từng tiếng vang dày đặc truyền đến, cắt ngang suy nghĩ của Cố Thanh Sơn.
Chỉ thấy toàn bộ vách tường của mật thất xuất hiện vết nứt.
Cái xúc tu màu đen với vô vàn con mắt dựng thẳng kia đang cố sức đè ép mật thất.
“Sinh linh nhỏ bé, ngươi có một đầu óc rất linh hoạt, nhưng ngươi lại không biết chân tướng của thế giới là gì.” Nó nói.
“Xin rửa tai lắng nghe.” Cố Thanh Sơn nói.
Giọng nói kia trở nên vô cùng vang dội. Nó giống như một lời tuyên bố thiêng liêng đinh tai nhức óc sinh ra từ trong lòng mỗi người:
“Ta, chúa tể Nguyên Lực Vô Tận, là linh hồn pháp tắc tự nhiên, là chủ nhân của vạn vật. Ta là phụ thần của tất cả, là chủ nhân của tất cả, là vua của thần linh!”
Toàn bộ thế giới giống như chỉ còn lại hai câu này, không ngừng vang lên trong lòng mọi người.
Đại Ca lắc lư, giống như muốn quỳ trên mặt đất.
Vết nứt trên tường ngày càng nhiều, cánh cửa thần thánh phát ra tiếng kêu đau đớn.
Cố Thanh Sơn đỡ lấy Đại Ca, truyền âm nói: “Chuyện gì xảy ra với anh vậy?”
Sắc mặt Đại Ca giống như ngộ ra điều gì: “Tôi là một phần của nó. Thì ra hết thảy thần linh đều là cơ thể của nó. Chúng ta thuộc về nó. Cho nên, nó có thể dễ dàng ảnh hưởng tất cả chúng ta.”
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một số vữa đá nhỏ vụn rơi xuống từ trên bức tường.
Vết nứt trên bức tường càng lúc càng lớn.
Cánh cửa thần thánh hét lớn: “Ta sắp không chịu được nữa rồi.”
Đại Ca đứng lên, lật Quyển Sách Vận Mệnh, lấy ra một cái rương, đổ tất cả bên trong rương ra chỗ cánh cửa.
“Ngươi nhất định phải chống đỡ, nếu không, tất cả chúng ta đều sẽ chết.” Đại Ca thở hổn hển.
Bảo thạch không ngừng hòa nhập vào trong cánh cửa.
Một giây sau, tất cả vết nứt trên cánh cửa nhanh chóng biến mất.
“Phù, cũng may cũng may, chỉ cần có bảo thạch, ta có thể chống đỡ được một lát.” Cánh cửa thần thánh nhẹ nhàng thở ra.
Cố Thanh Sơn liếc mắt nhìn Đại Ca.
“Còn có bao nhiêu bảo thạch nữa?” Cố Thanh Sơn truyền âm hỏi.
“Hết rồi.” Đại Ca nói.
“Có thể kéo dài thời gian.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cậu có biện pháp?” Đại Ca hỏi.
“Có lẽ vậy.” Cố Thanh Sơn đáp.
Hai người giao lưu với nhau chỉ trong nháy mắt.
Đại Ca chớp mắt một cái, lập tức mở Sách Vận Mệnh, một lát sau lấy ra mười cái rương được đóng kín, đặt trên mặt đất.
Hắn cao giọng nói: “Vua vạn thần vĩ đại, ngươi nhìn đi, thật ra chúng ta có rất nhiều bảo thạch. Ngươi tội gì phải đem sức mạnh có hạn của ngươi lãng phí trên người chúng ta?”
“Có hạn?” Âm thanh kia đột nhiên phẫn nộ, quát lớn: “Ta là chủ nhân của tất cả thần linh, tại sao ngươi dám nói sức mạnh của ta có hạn?”
Cố Thanh Sơn nói tiếp: “Ngươi vừa mới nói, ta luôn làm trở ngại chuyện của ngươi, ngươi nhất định phải vận dụng sức mạnh để loại bỏ ta. Ta đoán sức mạnh đối với ngươi mà nói là rất quý giá, chỉ sợ ngươi đã bị thương, hoàn toàn không ổn.”
Đây là tin tức tình báo mà Cố Thanh Sơn nghe được trong thánh điện Vạn Thần được ẩn giấu.
Âm thanh kia ngạc nhiên nói: “Không... không thể nào, ngươi vẫn luôn nằm trong sự giám sát của ta, tại sao ngươi lại biết chuyện này?”
Nó dường như đang rơi vào trầm tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận