Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1937. Thần Khí Mạnh Nhất Đã Xuất Hiện (2)


Đánh dấu
Hai người lại im lặng.
Lúc này, chúa tể Nguyên Lực Vô Tận đứng đằng sau hết thảy đã xuất hiện.
Reneedol có được hai thần khí do hàng triệu thần linh tạo ra.
Lục Đạo sắp sửa đánh sập toàn bộ thế giới, ngay cả chúa tể Nguyên Lực Vô Tận cũng không chắc có thể chống đỡ được.
Vậy mà trong tình hình như thế, lại muốn bảo Mạc mới mười mấy tuổi chiến thắng hết tất cả kẻ địch sao?
Đại Ca ôm trán: “Xem ra điều kiện mà tôi thiết lập ban đầu hơi có vẻ qua loa.”
“Quá qua loa rồi.” Cố Thanh Sơn đồng ý.
Lúc này, mật thất hơi lay động một chút, ngay sau đó là tiếng gào thét phẫn nộ đinh tai nhức óc vang lên, kéo dài đến khoảng năm sáu hơi.
Mọi người đều biến sắc.
Nơi này đang nằm sâu trong nước, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng vang rõ ràng như thế.
Xích Hộc che lỗ tai, nói: “Rốt cuộc là thứ gì đang gào vậy?”
“Cũng không rõ nữa. Để tôi đi kiểm tra thực lực của nó trước.”
Tiểu Tịch lẩm bẩm, từ trong hư không rút ra một tấm thẻ bài.
Nàng ném thẳng thẻ bài ra ngoài, nó lập tức biến thành một con số không ngừng thay đổi.
Con số nhảy lên thật nhanh, cuối cùng cố định tại 1000:1.
“Đây là ý gì?” Xích Hộc hỏi.
“Ý là thực lực của đối phương gấp một ngàn lần chúng ta.” Tiểu Tịch nói.
“Là chúa tể Nguyên Lực Vô Tận.” Cố Thanh Sơn và Đại Ca cùng nhau lên tiếng.
Xích Hộc bịt miệng lại.
Thứ tồn tại kinh khủng đó mạnh như vậy sao?
Bọn họ làm sao mà phản kháng đây?
Mọi người im lặng.
Đại Ca lấy Sách Vận Mệnh ra, quát khẽ: “Tai ách hiện hình.”
Sách Vận Mệnh tự động mở ra, rất nhanh lật đến một tờ nào đó.
Trang này vốn trống không, nhưng chỉ một giây sau đã hiện lên những nét màu đen, phác họa ra một bức tranh.
Rất nhiều hình vẽ bao gồm mật đạo, cầu thang, thánh điện đã bị sụp đổ tại khắp các nơi trong Vạn Thần điện lần lượt hiện ra.
Mỗi một nơi trong Vạn Thần điện đều chằng chịt xúc tu với những con mắt dựng thẳng, cố gắng chèo chống toàn bộ Vạn Thần điện nhưng không thể làm nên chuyện gì.
Đại Ca biến sắc: “Không ổn rồi, Vạn Thần điện bắt đầu sập rồi, tôi phải mau chóng tìm Reneedol trở về.”
Cố Thanh Sơn vội ngăn lại: “Anh đừng đi, bây giờ anh còn không mạnh bằng cô ấy.”
Đại Ca lắc đầu: “Cậu không biết, không ai quen thuộc với nơi này hơn tôi, thậm chí chúa tể Nguyên Lực Vô Tận hiện giờ cũng không biết rõ bằng tôi. Chỉ có tôi mới biết được toàn bộ bí mật. Cho dù đến bước cuối cùng, tôi cũng có một số biện pháp đặc biệt để giải quyết. Đổi thành bất cứ ai khác đều không được!”
Cố Thanh Sơn sửng sốt, dần dần hiểu ra.
Bí mật mà Đại Ca nói đến chính là những tồn tại kiểu như cặp mắt khổng lồ.
Đó chính là tồn tại có sức mạnh vượt qua tất cả!
Đại Ca điểm một cái lên Sách Vận Mệnh, nhẹ giọng tụng chú ngữ.
Sách Vận Mệnh lại tiếp tục lật qua, hiện lên các hình vẽ hoa cả mắt như binh khí, thuật pháp, sinh vật, văn tự bí mật...
Cố Thanh Sơn giật mình: “Anh đây là...”
“Đúng, sau khi cậu đi, tôi đã dốc hết sức gia tăng thực lực của mình. Thật ra tôi nhớ được rất nhiều phương pháp có thể gia tăng thực lực ở mức độ lớn nhất, nhưng tôi phải mang Reneedol trở về trước.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Đại Ca, anh hãy nghe tôi nói, có lẽ giữa anh và Reneedol không như anh đã nghĩ.”
“Tôi biết, cho nên tôi trở về thời đại quá khứ cũng vì để tận mắt nhìn thấy một chút.” Đại Ca đáp.
Cố Thanh Sơn nhìn hắn ta, chỉ thấy gương mặt của hắn ta vẫn bình tĩnh, biểu hiện lạnh nhạt.
“Không có chuyện gì đâu, Cố Thanh Sơn. Sau khi tôi thoát khỏi sự khống chế tư tưởng của tên khốn kiếp kia, bây giờ đã lý trí hơn nhiều, sẽ không bị ai lừa gạt nữa.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn cảm thấy an tâm hơn một chút, nghiêm túc nói: “Tôi tôn trọng quyết định của anh.”
Hắn bước đến cửa mật thất, vỗ cánh cửa: “Cho Mạc quyền tự do thông hành.”
“Tuân mệnh.” Cánh cửa thần thánh đáp lại.
Đại Ca lại tiếp tục lật Sách Vận Mệnh, cả người hóa thành một luồng ánh sáng biến mất khỏi mật thất.
Trong mật thất chỉ còn lại Cố Thanh Sơn, Tiểu Tịch và Xích Hộc.
Tiểu Tịch không nói một lời, hai tay liên tục rút thẻ bài trong hư không. Cô rút tổng cộng mười lá bài, để chúng sang một bên, hai tay vẫn tiếp tục rút thoăn thoắt.
Chỉ một thoáng sau, bảy mươi tám thẻ bài đã yên vị trên đất.
Tiểu Tịch cẩn thận phân biệt thẻ bài trong tay, thỉnh thoảng lấy ra một hai tấm, hoặc ba bốn tấm, dung hợp chúng lại với nhau.
Cô chăm chú làm chuyện này, rất nhanh quên mất hoàn cảnh chung quanh.
Xích Hộc bước đến một bên, trên người hiện lên mấy chục ngôi sao, dùng ngọn lửa màu đen chậm rãi điều chỉnh vị trí của bọn chúng.
Cố Thanh Sơn âm thầm gật đầu.
Xem ra bọn họ đã bị thực lực của chúa tể Nguyên Lực Vô Tận kích thích, cho nên muốn vắt hết óc để mạnh lên.
Cố Thanh Sơn bước đến một nơi hẻo lánh, tiện tay lấy ra một vật, nắm gọn trong tay.
Đó là một chiếc chìa khóa tản ra ánh sáng mờ tối.
Theo như Laques nói, đây là chìa khóa được vạn thần đồng ý, có thể giúp hắn lấy được một món thần khí nào đó ở thế giới Phủ Bụi.
Đó là thần khí do hàng triệu thần linh toàn lực chế tạo ra.
Khi Reneedol nghe được chuyện này, vì muốn đoạt chiếc chòa khóa, cho nên đã có ý định giết Rod.
Nhưng...
Sự việc này vẫn có gì đó rất lạ.
Cố Thanh Sơn cầm chìa khóa, gương mặt hiện lên vẻ cổ quái.
Bên trên giao diện Chiến Thần nhanh chóng lướt qua từng hàng chữ đom đóm:
[Chìa khóa bí mật vận mệnh (giả).]
[Năng lực thứ nhất: Chìa khóa chỉ có thể do thần linh tự do vô tự nắm giữ.]
[Năng lực thứ hai: Mở ngăn trữ vật thông thường nào đó và lấy đi vật phẩm bên trong.]
Chìa khóa này là giả.
Không chỉ giao diện Chiến Thần đã phán đoán như thế, mà còn có một người cũng nói như vậy.
Laques.
Khi giao chìa khóa cho hắn, nàng đã nhanh chóng viết hai chữ trên tay hắn:
“Là giả.”
Nói như vậy, chìa khóa này chỉ dùng để mê hoặc Reneedol.
Laques không muốn Reneedol đoạt được thần khí.
Rốt cuộc nàng ta muốn làm gì?
Cố Thanh Sơn cẩn thận nhớ lại, chợt nhớ đến một câu đối phương đã từng nói qua:
“Trong số ba nữ thần Vận Mệnh, một người phụ trách sinh ra vận mệnh, một người phụ trách kết thúc vận mệnh, còn ta, lại là chúa tể khống chế vận mệnh của tất cả thần linh.”
Khống chế tất cả.
Nàng là thần linh mạnh nhất, cũng là thần linh đặc biệt nhất, ngay cả chúa tể Nguyên Lực Vô Tận cũng không thể khống chế suy nghĩ của nàng.
Cố Thanh Sơn chậm rãi đi qua đi lại trong mật thất, cố gắng nhớ lại từng động tác, từng câu nói của đối phương.
Laques hẳn muốn ám chỉ hắn, thần khí của nàng ta mới là quan trọng nhất.
Điều này cũng đúng. Nàng ta vốn là người mạnh nhất trong ba nữ thần Vận Mệnh, thần khí có được tất nhiên phải có uy lực lớn nhất.
Nhưng nàng ta lại đưa cho hắn một chiếc chìa khóa giả.
Quả thật, nàng ta đang muốn lừa gạt Reneedol.
Reneedol đã tìm ra được manh mối thanh thần khí thứ ba, chính là chìa khóa trong tay hắn.
Nhưng...
Rốt cuộc thần khí mạnh nhất được hàng triệu thần linh chế tạo đang được giấu ở chỗ nào?
“Rod!”
Xích Hộc kêu một tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Cố Thanh Sơn.
“Hả?” Cố Thanh Sơn nhìn nàng ta, trên mặt đầy vẻ thắc mắc khó hiểu.
Xích Hộc kéo hắn đi qua một bên, nhỏ giọng nói:
“Rod, ta có chuyện nhờ ngươi.”
“Làm sao vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Vốn là ta muốn chờ sau khi ngươi hết bận sẽ từ từ nói cho ngươi, nhưng bây giờ sợ là không kịp nữa.” Xích Hộc thấp thỏm nói.
“Nói đi, ta nghe đây.” Cố Thanh Sơn nói.
Xích Hộc rút lưỡi hái ngọn lửa hắc ám ra, nói: “Thực ra vũ khí này mới là biểu tượng cho quyền lực của Tử Thần.”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Đúng vậy, nó và Sách Vận Mệnh theo thứ tự là binh khí của Tử Thần và chúa tể Ánh Sáng, tượng trưng cho quyền lực của hai loại pháp tắc.”
Xích Hộc cầm lưỡi hái hắc ám trả lại cho Cố Thanh Sơn, nói: “Ta vốn là muốn dùng nó để hoàn thành bước cuối cùng trong pháp thuật ngôi sao của ta, thế nhưng ta cảm giác được nó không phối hợp với hành động của ta... Có lẽ chỉ có Tử Thần mới có thể sử dụng nó đến mức tốt nhất, bây giờ ta trả nó lại cho ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận