Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1938. Bò Cạp


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn nhìn lưỡi hái một cái, lại nhìn vẻ mặt đầy mất mát của Xích Hộc.
Loại binh khí như lưỡi hái này, mình thật sự không thích dùng cho lắm.
Hắn nhận lấy lưỡi hái, tỉ mỉ cảm ứng một phen.
Quả nhiên giống như lời Xích Hộc nói, nếu như dùng nó tạo thành pháp thuật ngôi sao, triệu hoán dã thú Tử Vong thì nhất định sẽ vô cùng mạnh.
Thế nhưng thần khí này là binh khí dành riêng cho Tử Thần, người khác không thể dùng.
Song, lại có một trường hợp ngoại lệ:
Nếu có người nắm giữ pháp tắc Tử Vong vượt qua cả Tử Thần, vậy thì binh khí này cũng sẽ nghe theo mệnh lệnh của người đó, phát huy toàn bộ năng lực.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm một lúc, sau đó nói: “Xích Hộc, cô hãy phóng ra toàn bộ sức mạnh của mình cho ta xem một chút.”
“À, được.”
Xích Hộc tuy chả hiểu mô tê gì nhưng vẫn thành thật đứng tại chỗ, kích phát toàn bộ sức mạnh pháp tắc Tử Vong của mình ra.
Một tầng lửa hắc ám từ trên người nàng ta nổi lên, bốc cháy hừng hực.
“Uống thêm chút rượu thì sẽ mạnh hơn.” Xích Hộc giải thích.
“Vậy uống chút đi.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Xích Hộc lấy ra một vò rượu mạnh, uống ừng ực một hơi cạn sạch.
Phừng...
Lửa trên người nàng ta tăng vọt lên ba phần.
Cố Thanh Sơn âm thầm gật đầu.
Trong phàm thế, thực ra rượu và Tử Vong cũng là sự kết hợp hoàn hảo.
“Ồ, quả nhiên hiệu nghiệm, còn có thể tăng lên nữa không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tại sao phải làm như vậy?” Xích Hộc không hiểu hỏi.
Cố Thanh Sơn thản nhiên nói: “Nếu như cô nắm trong tay sức mạnh của pháp tắc Tử Vong còn mạnh hơn cả Tử Thần thì cô cũng có thể phát huy toàn bộ sức mạnh của thần khí này.”
“À! Thì ra là như vậy.”
Xích Hộc bừng tỉnh, dần dần trở nên phấn khích.
Cố Thanh Sơn cũng cười nói: “Cố lên, nghĩ thêm cách đi, chỉ cần sức mạnh pháp tắc Tử Vong của cô vượt qua ta, ta sẽ tặng cô lưỡi hái này, để cô dùng tạo thành pháp thuật ngôi sao.”
“Được! Vậy ta hành động thật đây!” Xích Hộc nói.
Nàng ta lấy mấy bình rượu từ không gian trữ vật ra, bắt đầu điều chế một ly cocktail.
Chỉ thấy độc tác của nàng ta nhanh đến hoa cả mắt, hoàn thành việc điều chế, cuối cùng cầm một ly rượu màu xanh nhạt trong tay.
“Rod, đây là một loại rượu mạnh ta điều chế ra được, nó có thể làm cho sức mạnh pháp tắc Tử Vong của ta tăng lên hai phần!” Xích Hộc nói.
“Ồ? Rượu này có tên không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Có, tên của nó giống như pháp thuật ngôi sao của ta, gọi là Con Cua.” Xích Hộc nói.
“Con Cua?” Cố Thanh Sơn bật cười.
Xưa nay chưa nghe ai đặt tên rượu mình pha chế là Con Cua cả.
Xích Hộc đỏ mặt nói: “Đúng, cái tên này rất phù hợp với pháp thuật ngôi sao của ta, ngôi sao Tử Vong mà ta chuẩn bị xây dựng chính là Con Cua, nhưng tiếc là lưỡi hái không chịu phối hợp.”
“Tại sao lại là Con Cua?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Bởi vì trong pháp thuật ngôi sao Mạc dạy cho ta, đặc tính sức mạnh của ta thích hợp nhất với hai loại sức mạnh che chở, lại vừa đúng tương ứng với hai càng cua.” Xích Hộc nói.
“Còn nữa...” Xích Hộc giơ nắm đấm nhỏ lên, nói: “Ta là tín đồ của Tử Thần, sau này phải đi ngang trên chiến trường!”
Cố Thanh Sơn không nhịn được nữa, cười phá lên, nói: “Hai loại sức mạnh che chở? Vậy hẳn là sức mạnh phòng ngự rồi. Lẽ nào cô chỉ phòng ngự thôi sao?”
“Ừ, ta quyết tâm giúp đỡ ngươi... Ngươi chiến đấu phía trước, ta ở đằng sau cung cấp cho ngươi hai loại che chở đặc thù.” Xích Hộc nói.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm một lát.
Pháp thuật ngôi sao Đại Ca truyền thụ cho đương nhiên là mạnh nhất, điều này không có gì phải nghi ngờ. Nhưng từ việc phát triển cá nhân của Xích Hộc mà nói, chỉ phòng ngự thôi là không đủ.
Cố Thanh Sơn nghiêm mặt nói: “Xích Hộc, như vậy không đủ, ngoại trừ cung cấp che chở cho người khác, cô cũng cần phải có một chút sức mạnh công kích của riêng mình. Khi ở trên chiến trường, điều này rất quan trọng, đặc biệt bây giờ nhân số chúng ta quá ít, sẽ xảy ra rất nhiều tình huống khẩn cấp và không ai có thể giúp cô cả.”
“À... Ta hiểu rồi...” Xích Hộc lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
“Được rồi, bây giờ cho ta xem sức mạnh của cô đi.” Hắn nói.
Xích Hộc lập tức uống một hơi cạn sạch ly rượu màu xanh nhạt.
Ầm!
Dao động sức mạnh trên người nàng ta phát ra càng thêm mãnh liệt, ngọn lửa hắc ám bộc phát càng thêm cuộn trào dữ dội.
“Thế nào? Có vượt lên trên ngươi hay không?” Xích Hộc thận trọng hỏi.
Cố Thanh Sơn đứng ở một bên, yên lặng suy tính một chút.
So với mình thì còn kém không ít.
Nói vậy, nàng vẫn không thể kích phát toàn bộ uy lực trên lưỡi hái ngọn lửa hắc ám.
Nàng không thể dùng lưỡi hái này.
Đối diện với ánh mắt đầy chờ mong của Xích Hộc, Cố Thanh Sơn giật giật khóe môi, cuối cùng ngậm miệng.
Tình hình hiện tại càng ngày càng nguy hiểm, không ai biết được một giây sau sẽ xảy ra chuyện gì, mình cũng không thể đảm bảo an toàn cho Xích Hộc.
Phải cho nàng một chút sức mạnh...
Cố Thanh Sơn xoay chiếc nhẫn Kinh Cức trên tay, nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Tới đây, Xích Hộc, cô còn thiếu một chút nữa mới có thể vượt qua ta, để xem có thể giúp cô tiến thêm một bước nâng cao sức mạnh pháp tắc Tử Vong hay không.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn để từng bình rượu xuống dưới đất, nhanh chóng bày ra bảy tám loại rượu.
Xích Hộc mang theo ngọn lửa hắc ám vây khắp cơ thể, ngồi xổm xuống, tiện tay lấy một bình rượu, mở ra ngửi.
“Rượu này hình như cũng rất tầm thường.” Nàng ta nhận xét.
Cố Thanh Sơn cười, nói: “Điều chế rượu chính là như vậy... Cô có thể tìm được cảm giác siêu phàm thuộc về bản thân từ trong những thứ bình thường.”
Hắn nhanh chóng điều chế xong một chén rượu, đặt trước mặt Xích Hộc.
Xích Hộc nhìn chén rượu kia.
Vốn dĩ là vài loại rượu nhạt màu, sau khi được Cố Thanh Sơn điều chế thì đã biến thành một màu sắc pha trộn giữa đỏ và đen.
“Đây là rượu gì?” Nàng ta cảm thấy hứng thú hỏi.
“Ta gọi nó là Lửa Tử Vong.” Cố Thanh Sơn tùy ý nói.
Xích Hộc bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một hớp.
“Rượu ngon!”
Nàng ta nâng cốc uống cạn, còn chưa thỏa mãn mà chép miệng một cái.
Cố Thanh Sơn nhìn nàng ta.
“Gì? Uống ngon thật mà... Ngươi nhìn ta làm gì chứ?” Xích Hộc hỏi.
“Không lẽ cô tưởng cho cô uống chơi vậy à? Mau xem thử sức mạnh pháp tắc Tử Vong trên người cô có tăng lên hay không đi chứ!” Cố Thanh Sơn tức giận.
“Xin lỗi, ta quên mất!” Xích Hộc đỏ mặt nói.
Nàng ta toàn lực phóng ra sức mạnh của mình, làm cho ngọn lửa hắc ám lần nữa bốc lên thêm mấy tấc.
Cố Thanh Sơn âm thầm gật đầu, khích lệ nói: “Không tệ, xem ra chúng ta chỉ thiếu chút nữa là có thể đạt được mục đích.”
Hắn tìm ra mấy bình rượu, điều chế thêm một chén rượu khác.
“Đây là cái gì?” Xích Hộc đầy mong đợi hỏi.
“Kẻ khát máu.” Cố Thanh Sơn nói.
Xích Hộc bưng ly rượu, uống thử một ngụm.
“Rượu mạnh quá, khiến cho lòng người thấy hơi bức bối. Xem ra lúc điều chế rượu này tâm trạng của ngươi không được tốt cho lắm.” Nàng ta cau mày nói.
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ hoài niệm, trong lòng dâng lên một nỗi chua chát nhàn nhạt.
“Thử lại lần nữa.” Hắn nói.
Xích Hộc dốc hết sức huy động pháp tắc Tử Vong trên người.
Ngọn lửa hắc ám lại bốc lên thêm mấy tấc.
Hiện tại, sức mạnh pháp tắc Tử Vong trên người nàng ta cơ bản không chênh lệch bao nhiêu so với Cố Thanh Sơn.
“Được rồi, chỉ thiếu chút xíu nữa là cô có thể vượt lên trên ta.” Cố Thanh Sơn nói.
Xích Hộc nhảy cẫng lên, ôm lấy cánh tay của Cố Thanh Sơn, nói: “Cho ta thêm một ly đi, xin ngươi đó, cho ta một chén rượu tốt nhất, pháp thuật ngôi sao của ta chỉ thiếu một bước cuối cùng này mà thôi!”
“Được, không cần xin thế đâu, để ta nghĩ xem còn có rượu gì nữa.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Hắn suy nghĩ cẩn thận một hồi.
Trong tất cả các loại rượu, cũng chỉ có một loại rượu có thể vượt qua “Kẻ khát máu” và “lửa tử vong”.
Cố Thanh Sơn thu lại vẻ tươi cười, vặn nắp một bình rượu.
Hắn bắt đầu lấy ra liên tục mấy bình rượu, cực kỳ thành thạo lưu loát điều chế một chén rượu.
“Oa, đây là rượu gì?”
Xích Hộc liếm môi, hỏi với vẻ đầy mong đợi.
Cố Thanh Sơn khựng lại, nói: “Không có tên, uống nhanh đi.”
Xích Hộc giơ ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Rượu mạnh như lửa, đốt nóng cả tâm, khiến nàng ta không kìm chế được mà nhắm chặt hai mắt lại.
Đắng.
Mạnh.
Nóng.
Hủy diệt, cô độc, bi thương.
Cuối cùng mới có một chút vị ngọt quyến luyến sâu đậm.
Nhắm mắt một lát, Xích Hộc mở mắt ra, kinh ngạc nhìn Cố Thanh Sơn, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống gò má.
“Ơ? Làm sao vậy?” Cố Thanh Sơn nhíu mày hỏi.
Xích Hộc vội vàng lau nước mắt, lắc đầu nói: “Ta cũng không biết.”
Nàng ta đứng lên, thúc giục pháp tắc...
Ầm!
Ngọn lửa cuộn trào mãnh liệt từ trên người nàng ta phát ra, làm cho cảnh tượng xung quanh biến thành một vùng đan xen giữa ánh sáng đỏ và bóng tối.
“Rod, ta cảm giác được... Ta đã vượt qua ngươi.” Nàng ta thấp giọng nói.
Nói xong, nàng ta phất tay khuấy động không trung, khiến từng ngôi sao lần lượt hiện lên trong bóng tối, tỏa ra vầng sáng lóa mắt.
Cố Thanh Sơn vui vẻ gật đầu.
“Giờ thì cô có thể dùng nó rồi.”
Hắn đưa lưỡi hái ngọn lửa hắc ám tới.
Xích Hộc nhận lưỡi hái, đặt nó bên trong những ngôi sao.
“Rod, ngươi vừa mới nói ngoại trừ phòng ngự ta còn cần có sức mạnh công kích.” Nàng ta nói.
“Đúng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Bây giờ ta đã hiểu rõ, ngoại trừ hai loại sức mạnh phòng ngự, ta sẽ đặc biệt thiết lập một loại sức mạnh công kích. Nếu như vậy... Ngôi sao của ta sẽ không gọi là Con Cua nữa.”
“Ta muốn gọi nó là Bò Cạp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận