Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1954. Thiếu Nữ Vận Mệnh (1)


Đánh dấu
“Vậy sao?”
Đại Ca lên tiếng, khẽ đưa tay đặt lên đầu cô gái, xoa nhẹ.
“Đúng vậy, nếu hôm nay ta đã gặp được ý chí của ngài, lại chứng kiến ngài thức tỉnh, ta sẽ hỗ trợ ngài khôi phục sức mạnh, sau đó...”
Âm thanh của nàng ta im bặt.
Trên tay Đại Ca mọc ra vô số xúc tu nhọn hoắt, hoàn toàn đâm xuyên qua thân thể nàng ta.
Lát sau, trong không trung lại lần nữa hiện ra vô số đường ống thật dài, nối liền với xúc tu, đâm vào người cô gái.
“A! Không, ngươi không phải hắn, rốt cuộc ngươi là ai!” Cô gái điên cuồng gào thét.
Trong hư không, giọng nói lạnh lẽo vô tình kia lại vang lên lần nữa:
“Phát hiện Người sưu tầm tận thế, dựa theo mệnh lệnh của Người có quyền hạn, tập trung tất cả sức mạnh tiến hành phân tích thân thể của tồn tại.”
“Phân tích hoàn tất, hấp thu tất cả sức mạnh.”
“Bất đầu xóa bỏ toàn bộ dấu vết.”
Chỉ trong nháy mắt, Reneedol với mây mù hắc ám bao bọc quanh người biến mất triệt để.
Đại Ca đột nhiên mở miệng nói: “Giữ lại thân thể vốn do pháp tắc Vận Mệnh hiển hiện ra.”
Âm thanh lạnh như băng đáp lại: “Tiếp thu mệnh lệnh.”
“Người sưu tầm tận thế đã hoàn toàn bị nghiền nát, thân thể ký sinh sẽ tiến hành khôi phục như cũ.”
Các loại đừng ống đã từ từ biến mất bỗng nhiên lại xuất hiện lần nữa, ngọ nguậy một hồi.
Vô số ánh sáng lờ mờ bị chúng nó phun ra, một lần nữa tạo thành một người.
Là một cô gái mặc bộ váy giáp... Reneedol.
….
Tại dòng sông ngầm, một phút đếm ngược đã kết thúc. Cố Thanh Sơn đứng giữa không trung, vô số xúc tu đâm vào lưng hắn, khiến thực lực của hắn không ngừng nâng cao.
Nâng cao...
Liên tục, nâng cao không biết mệt mỏi!
Sự tăng cấp của loại thực lực này đã vượt xa khả năng vốn có của Cố Thanh Sơn, không ngừng vượt qua những cảnh giới mà hắn chẳng bao giờ tưởng tượng tới, gần như liên tục tăng cao không bao giờ ngơi nghỉ.
Đến cuối cùng, thậm chí hắn còn sinh ra cảm giác sợ hãi đối với kiểu tăng sức mạnh quá kinh khủng này, là sự sợ hãi hoàn toàn xuất phát từ bản năng nguyên thủy.
“Vẫn còn tăng nữa... Rốt cuộc sẽ dẫn đến tình trạng như thế nào.”
Cố Thanh Sơn nhịn không được, nhẹ giọng than thở.
Trên Giao diện Chiến Thần, dòng chữ nhỏ nhanh chóng hiện ra:
[Đã đến giờ.]
[Ngài đã thu được toàn bộ sức mạnh nào đó được rót vào, thực lực đã đề thăng đến một cảnh giới không thể miêu tả bằng lời.]
[Sức mạnh này sẽ hoàn toàn được rót vào bốn đòn liên tiếp trong “Bất Chu” của ngài.]
[Hiện tại ngài có thể bắt đầu rồi.]
Nhìn những dòng thuyết minh này, trong lòng Thanh Sơn không ngừng dâng lên cảm xúc bồi hồi khó hiểu, điều này khiến trong đầu hắn không tự chủ mà nảy ra một ý nghĩ:
“Sức mạnh như vậy... Còn có thêm sức mạnh Không Kiếp của mình, thế gian còn có thứ gì không thể một quyền đánh nát?”
Trong lúc nhất thời, trong dòng sông ngầm yên tĩnh vắng lặng, mảnh vỡ Lục Đạo trên đỉnh đầu không ngừng đè ép, âm thanh “răng rắc” phát ra càng lúc càng dày đặc.
Hắn ở giữa không trung, thân thể hơi chùng xuống, giơ nắm đấm lên.
Phải ra hết bốn quyền chỉ trong nháy mắt, đồng thời sử dụng loại sức mạnh bạo phát này để thay đổi tình thế, bằng không vài quyền đầu tiên có thể khiến tất cả những mảnh vơ này rơi hết xuống đây.
Cố Thanh Sơn chuẩn bị ra đòn, nhưng rồi một suy nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu hắn.
Hắn tạm thời ngừng ra tay, nói: “Duy Tôn, ngươi có đó không?”
“Vù...”
Trong hư không vang lên một âm thanh.
Cố Thanh Sơn hỏi: “Ngươi có thế mượn dùng ‘Bất Chu’ do ta thi triển không?”
Âm thanh của Duy Tôn trở nên khó xử: “Vù vù vù, vù vù vù vù, vù vù vù vù.”
Cố Thanh Sơn gật đầu.
Luồng sức mạnh này hoàn toàn vượt ra khỏi mức độ dung nạp của ngọc bội Duy Tôn, với năng lực bây giờ của nó, cùng lắm chỉ có thể mượn dùng quyền thứ nhất.
Thế nhưng quyền pháp đầu tiên của Bất Chu là Sơn Khôi.
[Sơn Khôi, nắm đấm hủy diệt suy nghĩ, bỏ qua khoảng cách không gian, khiến cho tâm niệm của người bị đánh trúng vỡ nát, tất cả suy nghĩ trong đầu đều trở nên trống rỗng.]
[Trừ phi bị thương tổn, nếu không loại trạng thái này sẽ duy trì liên tục mười hơi thở. Sau mười hơi, người bị đánh trúng sẽ như mới tỉnh dậy từ giấc mộng.]
Dù sức mạnh có cường đại như thế nào đi nữa, hiệu quả thi triển một quyền này hẳn là cũng không có gì khác biệt.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn nói ra nghi vấn của mình.
“Vù vù vù, vù vù vù vù.” Duy Tôn nghiêm túc giải thích.
Nó nói ở đây tồn tại một vấn đề về phản kháng và chống đỡ. Về mặt thực lực, ví dụ một con kiến thi triển “Sơn Khôi” đối với một con voi, rất có thể con voi chỉ cần một hơi thở là thoát khỏi, căn bản không cần phải đợi mười hơi thở.
Nếu như lấy thực lực của Cố Thanh Sơn bây giờ để thi triển “Sơn Khôi”, như vậy có thể coi như một thú khổng lồ siêu cấp thi triển một chiêu quyền pháp này.
Bất luận là ai, trước một quyền này đều phải rơi vào tình trạng đầu óc trống rỗng, duy trì liên tục mười hơi thở.
Cố Thanh Sơn thất vọng thở dài.
Nếu như Duy Tôn có thể mượn đến quyền cuối cùng thì tương đương với việc sau này mình mang theo một đại sát khí ra ngoài, có gặp phải kẻ nào cũng không cần phải sợ.
“Vù vù vù, vù vù vù vù.” Duy Tôn an ủi.
“Vậy sao? Ta nhớ ngươi là một khối ngọc... Chỉ cần ta bồi dưỡng chu đáo ngươi vài năm là sau này ngươi có thể làm được?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Vù!” Duy Tôn xác nhận.
“Được, lát nữa ngay lúc ta ra tay, ngươi lập tức mượn Sơn Khôi đi.” Cố Thanh Sơn dặn dò.
Duy Tôn ẩn vào hư không, yên lặng chờ đợi.
Cố Thanh Sơn lại gọi: “Sơn Nữ.”
“Công tử, ta đây.”
Sơn Nữ hóa thành hình người đi ra, trước khi hắn kịp mở miệng thì nàng đã nói: “Công tử, không được, đây sức mạnh ngài đột nhiên có được. Cho dù ta phát động ‘Tuệ Mệnh’ cũng chỉ có thể giống như ngài, chỉ mang trong mình loại sức mạnh đó vào lúc này mà thôi, qua thời điểm này thì không được nữa.”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một giây, nói: “Vậy cô hãy tiến hành cùng ta, thi triển ra ba quyền pháp của ‘Bất Chu’ đi.”
“Công tử đang lo lắng mình không thể đánh nát những mảnh vỡ Lục Đạo này?” Sơn Nữ hỏi.
“Đúng, loại sức mạnh này tăng thêm gấp đôi thì sẽ càng thêm bảo đảm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.”
Sơn Nữ lên tiếng, quanh thân dần dầng dâng lên khí thế giống như Cố Thanh Sơn.
Giờ khắc này, tựa như có hai Cố Thanh Sơn thu được toàn bộ sức mạnh của Đại Ca, đang chuẩn bị thi triển quyền pháp “Bất Chu”.
Như vậy, mối nguy Lục Đạo nhất định sẽ được giải quyết!
Cố Thanh Sơn nhìn Sơn Nữ, trong lòng hơi cảm khái.
Sức mạnh mà “Tuệ Mệnh” sử dụng đến từ núi Đại Thiết Vi bảo vệ toàn bộ thế giới Lục Đạo, vậy mà không ngờ nó có thể cung cấp sức mạnh giống nhau như đúc, thật sự lợi hại.
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ đứng cùng nhau, đồng loạt siết chặt nắm đấm.
“Chuẩn bị...”
Cố Thanh Sơn hô.
Khí thế trên thân hai người ngưng tụ, chuẩn bị lập tức ra tay.
Từng vết nứt hắc ám lần lượt xuất hiện trên người bọn họ, xé rách không gian, không cách nào khép lại...
Bọn họ chỉ đứng yên một chỗ thôi mà không gian bắt đầu liên tục vỡ nát.
Hai người đồng loạt vung nắm đấm.
Quyền thứ nhất, Bất Chu, Sơn Khôi!
Trong nháy mắt, dị tượng xảy ra...
Bên trong phạm vi tầm mắt không nhìn thấy bất cứ vật gì nữa, toàn bộ sông ngầm hóa thành một khoảng không gian đen tối mù mịt.
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ ẩn mình trong bóng tối.
Không ai có thể nhìn thấy cảnh tượng lúc bọn họ đánh quyền ra, chỉ có Giao diện Chiến Thần nhanh chóng hiện ra dòng chữ nhỏ nhấp nháy, tỏa ra vầng hào quang mờ nhạt trong bóng tối:
[Quyền pháp vượt trội hơn hẳn Lục Đạo vừa phát ra dao động vô tận, dẫn tới người thăm dò không rõ lai lịch.]
[Phát động hồn lực dự trữ, thử nghiệm che giấu tất cả dao động quyền pháp.]
[Che giấu hoàn tất.]
[Từ giờ trở đi, tất cả tồn tại đều không thể nhận ra bất cứ tình hình và tin tức gì về quyền này.]
[Cho đến khi các mảnh vỡ Lục Đạo triệt để tiêu tan thì hiệu quả này mới có thể biến mất.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận