Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1990. Chui Vào (2)


Đánh dấu
Rầm rầm rầm rầm...
Tất cả quái vật đều bị đập bay ra ngoài, hầu như tạo ra một đường thẳng vậy, biến mất khỏi tầm mắt của tất cả mọi người.
"Cứ như vậy đi..."
Cố Thanh Sơn buông kiếm, thở dài một hơi.
"Hình như bọn chúng không bị tổn thương chút nào cả, chỉ bị đánh bay đi mà thôi." Tháp chủ Hung Ma tháp nhìn về phương xa rồi nói.
"Ừ, chúng ta chỉ muốn kéo dài thời gian mà thôi, không nên đặt mình vào trong bất kỳ nguy hiểm nào không cần thiết." Cố Thanh Sơn nói.
Đám người cùng gật đầu.
Thực tế thì cũng không cần chiến đấu, bởi vì mỗi một quái vật chết đi đều làm cho mọi người cảm thấy lo sợ không thôi, sợ Con mắt khổng lồ hứng thú với nơi này, chạy tới quan sát.
Nếu chỉ muốn kéo dài thời gian thì cách này cũng có thể coi là một trong những cách tốt nhất.
"Ngươi học chơi bóng chày rồi sao?" Tiểu Điệp khoanh tay mà hỏi.
"Ta thích chơi tất cả các loại bóng... có lẽ sau khi tận thế kết thúc, thỉnh thoảng ta sẽ tới sân bóng thư giãn." Cố Thanh Sơn nhún vai, nói.
Khi mọi người đang nói chuyện, thì những sợi tơ đen đều thu về hết sạch, rồi nhập vào trong tay của Phi Nguyệt.
Nàng mở mắt ra, nhìn về phía Cố Thanh Sơn với ý cảm ơn.
"Rất nhiều lực lượng đã biến mất, thế nhưng ta cũng đã tóm được phần lớn trong số chúng rồi, hiện tại cần một nơi yên tĩnh chuyển hóa thành lực lượng của bản thân." Nàng nói.
"Vậy chúng ta đi thôi... các ngươi đều đặt tay lên người ta, ta có thể đưa các ngươi cùng đi tới một mật thất." Cố Thanh Sơn nói.
"Mật thất?" Tháp chủ Hung Ma tháp hơi hứng thú, đưa tay đặt lên vai Cố Thanh Sơn.
"An toàn không?" Tiểu Điệp hỏi.
"Có thể tính là nơi an toàn nhất trong thời điểm hiện tại." Cố Thanh Sơn nói.
Tiểu Điệp đi tới, đưa tay đặt lên lưng của hắn.
Tu nữ mù thì đưa tay đặt lên vai bên kia của Cố Thanh Sơn.
Đại Ca dùng đuôi chó của mình quấn lấy một chân của Cố Thanh Sơn.
Phi Nguyệt nhìn một lát, nói: "Ta không thấy nơi nào đặt tay nha."
Cố Thanh Sơn nói: "Trên người của ta còn nhiều nơi như vậy, chạm vào nơi nào cũng được hết, ngươi chỉ cần chạm vào người ta là được rồi."
"Không được, thứ ta sợ nhất là truyền tống." Phi Nguyệt nói với giọng nghiêm túc.
"Vậy làm sao bây giờ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta cần cảm giác an toàn."
Phi Nguyệt nói xong thì hai tay đặt vào ngực Cố Thanh Sơn, rồi tựa đầu vào đó.
Mọi người: "..."
"Này, ngươi đã quyết định rồi sao?"Tiểu Điệp truyền âm nói.
"Đúng, qua thôn này sẽ không có cửa tiệm này nữa, hiện tại ta mới phát hiện ngươi nói đúng, người đàn ông tốt như Cố Thanh Sơn thực sự có thể liệt vào sổ đỏ, không thể bỏ qua được." Phi Nguyệt trả lời.
Tiểu Điệp mỉm cười.
Phi Nguyệt vẫn duy trì vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Cố Thanh Sơn, đi mau, quái vật kia lúc nào cũng có thể tới đây, nơi này cũng không an toàn!"
"Hả... được..."
Vào lúc này, sương mù xuất hiện từ trong hư không, lượn lờ quanh người Cố Thanh Sơn, rồi bao phủ tất cả mọi người vào bên trong.
Ngay sau đó, toàn bộ bọn họ lẫn sương trắng đều biến mất khỏi nơi này.
Trong mật thất.
Đám người bỗng nhiên xuất hiện tại nơi đây.
"Nơi này là nơi nào?" Tiểu Điệp hỏi.
"Mật thất của nữ thần Che Chở, có được lực phòng ngự mạnh nhất, chỉ cần thêm một cánh cửa đặc biệt thì trong toàn bộ Vạn Thần điện sẽ không còn nơi nào an toàn hơn nơi này nữa cả." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn xoay nhẹ chiếc nhẫn, thả ra rất nhiều đá quý, che đi cả bàn chân của đám người, mãi tới đầu gối thì mới thôi.
"Đá quý là năng lượng duy trì lực phòng ngự." Cố Thanh Sơn giải thích.
Tu nữ mù đi vòng quanh mật thất một vòng mới nói với vẻ vui mừng: "Ừ... ta có thể cảm nhận được nơi này rất an toàn."
Phi Nguyệt đã không nói thêm cái gì, đi tới một góc mật thất mà ngồi xuống, từ từ nhắm mắt lại để chuyển hóa tất cả lực lượng vận mệnh vừa nhận được.
"Các ngươi nghỉ ngơi một lát đi, tình hình hiện tại rất nguy hiểm, ta phải đi tới thế giới Ác Quỷ xem xét tình hình mới được." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lấy ra rất nhiều đồ uống năng lượng, đưa cho mọi người.
"Ngươi muốn làm gì?" Tiểu Điệp uống một lon nước rồi mới hỏi.
"Reneedol đã sắp không chịu đựng được, ta lo lắng nàng ta sẽ điên cuồng, phá hủy một vài thứ... ta phải đi tới đó lấy lại một thứ." Cố Thanh Sơn nói.
"Trộm sao?" Tiểu Điệp hỏi.
"Không, thứ kia lúc đầu cũng không thuộc về nàng ta, ta chỉ tới đó lấy lại mà thôi." Cố Thanh Sơn uốn nắn.
Mộ lớn tại Vạn Thú Thâm Quật chỉ tạm thời duy trì mà thôi, muốn giải quyết vấn đề một cách hoàn toàn vẫn cần thanh kiếm kia.
Phải lấy lại Lục Đạo Định Giới thần kiếm!
Hiện tại Reneedol đang bận rộn chống lại Con mắt khổng lồ, có lẽ không có thời gian chú ý tới thanh kiếm này, hoặc cũng có thể sẽ lợi dụng thanh kiếm này để làm vài thứ.
Tóm lại, trước khi tận thế mạnh nhất tới, hiện tại chính là cơ hội cuối cùng có thể lấy lại thanh Định Giới thần kiếm.
Lâm cũng ở nơi đó, mình cũng có thể thừa dịp này tới cứu nàng đi.
"Ta cũng đi." Đại Ca nói.
"Được, có ngươi ở cạnh ta cũng yên tâm hơn." Cố Thanh Sơn nói.
Chó đen hóa thành một ngọn lửa màu đen, rồi nhập vào cơ thể Cố Thanh Sơn.
"Nếu không cho ta đi cùng... ngươi phụ trách trộm đồ, còn chiến đấu thì giao cho ta." Tiểu Điệp nói.
"Đừng..." Tu nữ mù giữ chặt Tiểu Điệp lại.
"Chỉ hai người bọn họ đi mới có khả năng trở về, nếu ngươi đi cùng sẽ xuất hiện vấn đề lớn... ta đã thấy được một vài phiền phức." Tu nữ mù nói.
Tiểu Điệp đành phải thôi.
Cố Thanh Sơn gật đầu tạm biệt mọi người, đi vào trong sương mù trắng, biến mất không thấy đâu nữa.
....
Sương trắng dần dần biến mất.
Cố Thanh Sơn rơi xuống, đứng tại một góc hẻo lánh nào đó trong đường hầm.
"Phải làm cách nào chúng ta mới có thể đi vào thế giới Ác Quỷ?" Đại Ca truyền âm hỏi.
"Rất khó để đi vào thế giới Ác Quỷ, nó được rất nhiều pháp thuật hệ nhân quả bảo vệ, trừ khi là người của Ác Quỷ đạo, có mặt nạ ác quỷ, mới có thể ra vào tự do." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lấy ra một chiếc mặt nạ.
Đây là một chiếc mặt nạ thuần trắng, trên mặt nạ chỉ có hai vệt đen để tạo thành hai mắt, hai mắt một đỏ một đen, nhìn vào đều cảm thấy rất quỷ dị.
Cố Thanh Sơn lắc đầu.
Lục Đạo Ác Diện, đó là một chiếc mặt nạ cuối cùng của Ác Quỷ đạo, là bảo vật tối cao của Thánh tuyển Ác Quỷ.
Nó có thể nuốt năng lực của những bảo vật khác, cũng tăng năng lực đó lên một cấp bậc.
Nếu như khi trước Cố Thanh Sơn không đánh ra "Không Kiếp", còn dùng Lục Giới Thần Sơn kiếm để chứng minh thân phận của mình, thì con quỷ kia sẽ không đưa chiếc mặt nạ này cho hắn.
Điều duy nhất để lo lắng là, trong Ác Quỷ đạo cũng không ghi chép thông tin về chiếc mặt nạ này.
Thế nhưng chuyện này cũng dễ giải quyết.
Cố Thanh Sơn tiện tay lấy ra một chiếc mặt nạ ác quỷ với họa tiết mặt xanh vằn đen.
Khi trước hắn đi cứu Lâm, từng giết qua mấy tên ác quỷ, cũng lấy được mặt nạ của bọn chúng, vẫn chưa bao giờ dùng qua.
Ngay lập tức, từng hàng chữ nhỏ xuất hiện giữa không trung:
[Mặt nạ Thanh Quỷ.]
[Trong chiếc mặt nạ này ẩn chứa diện chú: Phong Thôn.]
[Diện chú này cần phối hợp với thủ ấn, gặp cơ thể sống thì biến mất, sau đó có vô tận đao gió chém tới, gặp vũ khí thì hóa thành mười hai lần chém tới.]
[Nếu như kích hoạt thần kỹ trên Lục Đạo Ác Diện: 'Ngọc Thụ Thâm Ảnh' thì diện chú này sẽ tăng lên một cấp bậc, ngài có kích hoạt hay không?]
Cố Thanh Sơn lập tức nói: "Kích hoạt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận