Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1993. Cửu U (2)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn đợi một hồi, phóng ra thần niệm, quét qua toàn bộ hầm mỏ và phía bên ngoài hầm mỏ một lần.
Không có gì khác thường.
Lúc này hắn mới thở dài một hơi, lấy ra một chai nước, từ từ uống.
Giọng nói của Đại Ca đột nhiên vang lên: “Ngươi chưa nói cho hắn ta biết mục đích của chúng ta.”
“Chúng ta gặp người thân quen, nếu bản thân còn mang mặt nạ thì phản ứng đầu tiên nhất định là lấy mặt nạ xuống nhận mặt đối phương, điểm này ngươi có đồng ý không?” Cố Thanh Sơn nói.
Đại Ca suy nghĩ một chút, nói: “Đồng ý.”
“Nhưng hắn thì không, hắn vẫn luôn mang mặt nạ.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy thì sao?” Đại Ca hỏi.
“Hắn rất cẩn thận, trong tiềm thức đã có đề phòng, muốn che giấu bản thân.” Cố Thanh Sơn nói.
“Bởi vì điểm này mà ngươi không tin tưởng hắn ta?” Đại Ca hỏi.
“Chưa nói tới hai chữ tin tưởng, dù sao đời trước hắn là kẻ thù của ta, đời này cũng đã lâu không gặp, ta căn bản không biết hắn ta đã trải qua những gì, đang làm cái gì. Ta chỉ biết hắn ta hận Ác Quỷ đạo, luôn muốn báo thù, những thứ khác ta đều không hề hay biết.” Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói.
“Ngươi cũng rất cẩn thận.” Đại Ca nói.
“Hết cách, đi nhầm một bước, vạn kiếp bất phục, nhất định phải cẩn thận.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vậy chuyện này kế tiếp phải làm thế nào?” Đại Ca hỏi.
“Xem tình hình rồi lại tính, hay là thể hiện một chút thực lực của chúng ta cho hắn xem, bằng không hắn sẽ cảm thấy chúng ta không coi hắn là người một nhà, nếu như về sau hắn thực sự trở thành chiến hữu của chúng ta, ta đương nhiên rất hoan nghênh.” Cố Thanh Sơn nói.
“Chuyện của Định Giới Thần Kiếm thì sao?” Đại Ca lại hỏi.
“Đi tới đâu hay tới đó, chúng ta còn có Lâm, cô ấy tuyệt đối có thể tin tưởng, có lẽ cô ấy biết tung tích Định Giới Thần Kiếm.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai người yên lặng chờ đợi trong hầm mỏ tăm tối.
Thời gian từ từ trôi qua.
Thoáng cái đã qua mấy giờ.
Bỗng nhiên một đường sáng lóe lên trong hầm mỏ.
Ma Long xuất hiện lần nữa, tay xách theo một chàng trai đang hôn mê.
Lột tấm mặt nạ trên mặt chàng trai ngay trước mặt Cố Thanh Sơn.
Chính là Thương Vô Chương!
“Ngươi lợi hại đó, năm đó ta giết hắn cũng mất rất nhiều sức lực, kết quả còn để hắn sống lại.” Cố Thanh Sơn khen ngợi.
“Hằng ngày ta và hắn đều lăn lộn cùng một chỗ, đã làm anh em tốt mấy chục năm.” Ma Long lạnh lùng nói.
Trên tay Cố Thanh Sơn xuất hiện một thanh kiếm.
“Không thể giết hắn! Hắn vừa chết, ba vị Quỷ Chủ sẽ lập tức phát hiện.” Ma Long ngăn lại.
“Hả? Nghe thật phiền phức, ngươi có cách nào làm cho hắn duy trì hôn mê không?” Cố Thanh Sơn hỏi.”
“Có thể, ngươi muốn làm gì?” Ma Long hỏi.
Cố Thanh Sơn vươn tay, nhổ ra một sợi tóc trên đỉnh đầu Thương Vô Chương.
Sau một cái chớp mắt.
Cả người Cố Thanh Sơn dần dần biến hóa, nhanh chóng biến thành hình dạng Thương Vô Chương.
Ma Long nhìn Thương Vô Chương nằm hôn mê trên mặt đất, lại nhìn Cố Thanh Sơn.
“Thế này thì được, nhưng có một vấn đề lớn nhất.”
“Là gì?”
“Mặt nạ của Thương Vô Chương gần như là cao cấp nhất Ác Quỷ đạo, dung hợp với thần niệm của hắn, bất luận kẻ nào cũng không thể cướp đi, ngươi muốn đóng giả thành hắn, chỉ có thể không mang mặt nạ mới...”
Ma Long nói được phân nửa, bỗng ngưng bặt.
Chỉ thấy trên mặt nạ của Cố Thanh Sơn, những ác chú và quỷ tướng trên chiếc mặt nạ màu xanh sọc đen nhanh chóng biến mất, biến thành một mảnh trắng như tuyết.
Sau một giây, vô số màu sắc đẹp đẽ lan tràn khắp mặt nạ, phác họa ra tướng mạo trang nghiêm uy vũ.
Chiếc mặt nạ này giống hệt tấm mặt nạ trong tay Thương Vô Chương!
Rắc...
Một tiếng vang nhỏ.
Chỉ thấy trên mặt nạ ác quỷ của Thương Vô Chương nứt ra vài đường vân.
Ma Long khàn giọng. “Ngươi luôn có vô số lá bài chưa lật.”
“Không, chẳng qua là ngươi đã lâu không gặp ta, cho nên mới không biết rõ lắm về tình hình của ta mà thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
Còn nhớ trước kia, ở trên Tu Di Thần Sơn, Thương Vô Chương đơn độc chiến đấu với mình và sư tôn, tấm mặt nạ ác quỷ của hắn thật sự rất lợi hại.
Không biết sau khi trải qua đề thăng Lục Đạo Ác Diện thì sẽ còn thu được sức mạnh như thế nào?
Ánh mắt Cố Thanh Sơn dừng lại giữa hư không.
Chỉ thấy dòng chữ nhỏ hiện lên bất động, hiển thị tình hình tương quan của mặt nạ.
[Mặt nạ Thiên Quỷ.]
[Mặt nạ này ẩn chứ phương pháp diện chú. Phủ Đô Thất Quỷ.]
[Chú này tự động thi triển trong chiến đấu, một khi kẻ địch tấn công, nó lập tức sinh ra sáu ảo ảnh, phản kích kẻ địch với sức mạnh ngang nhau.]
[Chú ý: Đây gần như là mặt nạ ác quỷ mạnh nhất.]
[Nếu như ngài kích hoạt thần kỹ trên Lục Đạo Ác Diện: “Ngọc Thụ Thâm Ảnh”, mặt nạ này sẽ đề thăng lên một bậc, sẽ bám vào trên Lục Đạo Ác Diện.]
[Ngài đã lựa chọn kích hoạt “Ngọc Thụ Thâm Ảnh”.]
Toàn bộ dòng chữ nhỏ nhấp nháy biến mất, dòng thuyết minh mới xuất hiện trong hư không:
[Ngài phát động “Ngọc Thụ Thâm Ảnh”.]
[Mặt nạ Thiên Quỷ đã tăng lên một cấp bậc.]
[Mặt nạ này ẩn chứa phương pháp diện chú: Cửu U Âm Quỷ.]
[Chú này tự động thi triển trong chiến đấu, một khi kẻ địch công kích sẽ lập tức sinh ra sáu ảo ảnh, phản kích kẻ địch với sức mạnh ngang nhau.]
Cố Thanh Sơn đọc xong không khỏi sửng sốt.
Cái này thật là...
Quá mức cường đại!
Cố Thanh Sơn không nhịn được nói: “Mặt nạ cường đại như vậy, vì sao ba vị Quỷ Chủ không dùng?”
Ma Long cười một tiếng tràn đầy châm chọc, nói: “Thằng nhóc Thương Vô Chương có thể làm Vạn Thần Nữ Đế vui vẻ, Vạn Thần Nữ Đế thấy mặt nạ quỷ xấu xí ghê tởm, bản thân không muốn mang nên thưởng cho hắn.”
“Chậc chậc chậc, Phủ Đô Thất Quỷ cường đại cỡ nào, kết quả lại rơi vào tay hắn. Mà hắn hết lần này lần khác làm vừa ý Nữ Đế, không một ai dám cướp.”
Ma Long nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, nhẹ giọng nói. “Ta không ngờ ngươi lại có thể cướp Phủ Đô Thất Quỷ về làm mặt nạ của mình.”
Cố Thanh Sơn cúi đầu, không nói tiếng nào.
Bỗng nhiên, bên cạnh hắn xuất hiện một ngọn lửa.
Trong ngọn lửa vang lên một giọng nói:
“Đợi đã, ngươi nói hắn có thể làm Reneedol vui vẻ?”
Ngọn lửa ngưng tụ thành hình, hóa thành một con chó đen.
Ma Long nhìn chằm chằm chó đen, cảm nhận được ngọn lửa Tử Vong từ trên người đối phương.
Cố Thanh Sơn nói: “Đây là một người bạn của ta, ngươi có thể trả lời câu hỏi của hắn.”
Lúc này Ma Long mới lên tiếng: “Thương Vô Chương từng có một vận may bất ngờ, trong lúc chinh chiến ở một thế giới đã thu được một món bảo vật hệ Kỳ Quỷ.”
“Hắn dùng món bảo vật đó mê hoặc Reneedol?” Chó đen ngoác miệng nói.
Ma Long chỉ cảm thấy trong lòng vô cớ lạnh run lên, nói. “Cũng không phải như vậy, bảo vật có thể chỉ định một người, nói cho ngươi biết hôm nay có thích hợp đi gặp người đó hay không.”
Chó đen ngơ ngẩn.
Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn.
“Đây thì tính là bảo vật gì chứ.” Chó đên nói.
“Mỗi lần đi gặp Vạn Thần Nữ Đế, Thương Vô Chương đều chọn đúng thời điểm thích hợp, nếu không phải là Nữ Đế muốn sai khiến thuộc hạ thì lại đang nhàm chán muốn nghe người khác nói chuyện, dần dà hắn lọt vào mắt Nữ Đế, thỉnh thoảng được Nữ Đế ban thưởng.” Ma Long nói.
“Quan hệ giữa bọn họ là như thế nào?” Chó đen truy hỏi.
Ma Long sửng sốt một chút, khi phản ứng kịp thì bật cười, nói. “Sao thế, ngươi cho rằng Nữ Đế có ý đối với hắn? Chuyện này không thể nào, Nữ Đế chỉ thích nghe hắn kể chuyện về thời đại Tuyên Cổ mà thôi.”
“Thời đại Tuyên Cổ?” Cố Thanh Sơn và Đại Ca đồng thanh nói.
“Đúng, Thương Vô Chương có chút nghiên cứu đối với thời đại Tuyên Cổ, thường được Nữ Đế cho gọi đến kể về phát hiện nghiên cứu của hắn.” Ma Long nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận