Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2009. Chống Lại Vận Mệnh!


Đánh dấu
Tiểu Tịch khâm phục: "Kiến thức của ca ca thật nhiều."
"Ha ha, muội có gì không hiểu đều có thể hỏi ca, ca ca ta đảm bảo sẽ nói cho muội biết đáp án là gì."
"Hóa ra ca ca vẫn luôn quan tâm tới ta."
"Đương nhiên rồi!"
Cố Thanh Sơn vừa nói, vừa suy nghĩ.
Mình đã đi vào trong thế giới này được một lát rồi.
Có lẽ ngay sau đó, nữ thần Vận Mệnh sẽ tới đây rồi chiếm lấy cơ thể này.
Phải dùng cách gì mới có thể làm cho âm mưu của nữ thần Vận Mệnh thất bại đây?
Người ta là thần linh, mà mình chỉ là một trái cây, nhìn thế nào cũng đều thấy là không thể chống lại chuyện này cả.
Thế nhưng...
Cơ thể của Reneedol bị cướp lấy, vậy mà vẫn luôn còn sống.
Linh hồn của nàng ta vẫn luôn tồn tại, mà lại vẫn là người sống sót tới cuối cùng.
Mình có cần phải lặp lại quá trình này một lần nữa hay không?
Không.
Để người khác chiếm lấy cơ thể của mình, tương đương với việc đưa thanh đao sắc vào tay của người khác.
Vẫn nên nghĩ cách thay đổi chuyện này mới được.
Cố Thanh Sơn quyết định, rồi bỗng lăn về phía đỉnh ngọn của nhánh cây này.
Hắn vừa lăn, vừa hét lớn: "Ta không muốn sống nữa! Ta muốn nhảy xuống!"
Trong rừng rậm tĩnh lặng này, giọng nói của hắn truyền khắp bốn phương tám hướng.
Tiểu Tịch hét lớn: "Ca ca! Ca làm cái gì vậy?"
Nàng vội vàng lăn theo, muốn ngăn cản Cố Thanh Sơn.
Mà lúc này, có rất nhiều người bị thu hút tới.
Các tinh linh đều xuất hiện tại xung quanh Vận Mệnh Song Thụ.
Đám người khổng lồ cũng đi tới.
Một tinh linh cao tuổi dẫn theo tất cả tinh linh quỳ xuống trước cây này, vội vàng hỏi: "Người Bảo Vệ của chúng ta, ngài làm sao vậy?"
Đám người khổng lồ cũng dùng ánh mắt lo lắng nhìn về phía Tiểu Tịch.
"Ta, người con của Vận mệnh Song Thụ, Người Bảo Vệ của tộc tinh linh các ngươi, hiện tại đã cảm nhận được một loại nguy hiểm nào đó." Cố Thanh Sơn nói lớn.
"Nguy hiểm?" Đại trưởng lão Tinh Linh ngẩn người.
"Đúng, các ngươi phải triệu hồi thú pháp tắc tới đây ngay lập tức! Chỉ có nó mới có thể bảo vệ ta và Tiểu Tịch được." Cố Thanh Sơn nói với giọng cực kỳ nghiêm túc.
"Vậy..."
"Các ngươi mà không triệu hồi nó thì ta sẽ nhảy xuống ngay lập tức!"
"Đừng, đừng làm vậy! Chúng ta sẽ chuẩn bị tế đàn ngay lập tức, mời thú pháp tắc tới đây quan sát!"
...
Một lát sau...
Trong hư không, có một quái vật khổng lồ hạ xuống nơi đây.
Tất cả tinh linh và người khổng lồ đều quỳ dưới đất, cúi đầu thật thấp.
"Đứa con của Vận Mệnh, ngươi nói ngươi cảm nhận được nguy hiểm sao?"
Thú pháp tắc khổng lồ cúi xuống nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nói: "Mặc dù ta vẫn còn chưa sinh ra, thế nhưng cũng đã thức tỉnh một loại năng lực có thể cảm nhận được sự nguy hiểm, ta cảm nhận được có một tồn tại tà ác, đang ngấp nghé cơ thể của ta và Tiểu Tịch."
"Ừm?" Con ngươi dựng thẳng như mắt rắn của thú pháp tắc bỗng dưng trợn tròn.
Một luồng lực lượng mênh mông từ trên người nó phát ra, quét qua toàn bộ rừng rậm.
Những tinh linh và người khổng lồ đều cúi đầu thấp hơn.
Cố Thanh Sơn lại gật đầu, thầm nghĩ: "Đúng vậy... chính là loại lực lượng này..."
Tại thời điểm này, khi Cánh cửa thế giới còn chưa mở ra, tận thế khá mạnh đều chưa xuất hiện tại nơi đây.
Chúng thần hầu như đều chết hết, chỉ còn lại linh hồn còn ở tại thế giới phủ bụi, chỉ dám lén lút đi tới Sinh giới.
Thời đại này chính là thời đại của Thú pháp tắc khổng lồ.
Ở trên mặt đất, đám chúa tể pháp tắc này mới là mạnh nhất.
Chúng đại biểu cho lực lượng mạnh nhất của thế giới.
"Chúa tể Pháp Tắc vĩ đại, ta cảm nhận được một loại lực lượng tà ác, đang vượt qua dòng sông sinh tử, lén lút đi từ thế giới phủ bụi tới nơi đây, chuẩn bị cướp lấy cơ thể của ta và Tiểu Tịch, mong muốn khôi phục thời đại huy hoàng của quá khứ!"
Cố Thanh Sơn nói lớn.
Thú pháp tắc phun ra một luồng sáng âm u, nhập vào trong cơ thể của Cố Thanh Sơn và Tiểu Tịch.
Một lát sau...
Những luồng sáng đó lại bay ra khỏi cơ thể của họ, rồi lại được Thú pháp tắc hút trở về.
Ánh mắt Thú pháp tắc trở nên dịu dàng hơn.
"Hai người các ngươi vẫn là trái cây ban đầu... vấn đề cũng không ở trên người các ngươi."
"Thế nhưng ngay cả sông Sinh Tử và thế giới Phủ Bụi mà ngươi cũng biết, xem ra thực sự đã thức tỉnh năng lực loại tiên đoán." Thú pháp tắc nói.
"Đúng vậy, xin ngài hãy cứu chúng ta." Cố Thanh Sơn nói lớn.
Thú pháp tắc dùng một giọng đầy sát khí mà nói: "Đương nhiên, ta phải cứu các ngươi, Vận Mệnh Song Thụ chính là kiệt tác mà mấy vị Chúa tể pháp tắc mạnh nhất trong chúng ta hợp tác với nhau để hoàn thành, sẽ trở thành chủ nhân của thế giới này, chúng ta tuyệt đối không để cho mấy tên kia cướp đi trái cây của chúng ta!"
"Ngươi chờ một lát, ta muốn gọi thêm người hỗ trợ, để bày đặt cạm bẫy."
Sau khi nói xong, Thú pháp tắc bay lên trên trời, biến mất không thấy đâu nữa.
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
"Được rồi, tất cả hãy giải tán đi, đừng quỳ nữa." Hắn ta nói với đám tinh linh và người khổng lồ xung quanh cây.
Đại trưởng lão tinh linh nói: "Thế nhưng mà..."
"Không có nhưng nhị gì cả, một đám Thú pháp tắc đã trốn đi để cài đặt cạm bẫy thì còn có chuyện gì có thể xảy ra nữa, các ngươi nên làm gì thì hãy đi làm đi, à mà đúng rồi, không được bàn luận vớ vẩn về chuyện này nữa, rõ chưa?"
Cố Thanh Sơn vừa hạ lệnh, vừa lăn lại nơi đầu cành cây mà nằm xuống một cách thoải mái.
"Ca?" Tiểu Tịch cũng lăn trở về, nói với vẻ dè dặt.
"A, Tiểu Tịch, nào nào, tới đây, để ca ca nói tiếp về chuyện về ánh bình minh... Trong này cũng có rất nhiều nguyên lý khoa học của nó nữa..."
"... Ca ca, chúng ta sẽ không sao đúng không?"
"Yên tâm, có ca ca ở đây, bất kỳ kẻ nào đều không thể bắt nạt muội được."
"Ừm, ta tin tưởng ca ca."
...
Ở một bên khác.
Reneedol đứng trong một vùng tối tăm.
Vừa rồi mình đã bị một đao chém rụng đầu sao?
Tại sao tên lính kia lại có thể ra tay tàn độc như vậy với mình chứ?
Reneedol cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Nơi nào đã xuất hiện vấn đề chứ?
Nàng trầm tư suy nghĩ.
Bỗng nhiên, có một giọng nữ khàn khàn vang lên trong vùng tăm tối này:
"Ngươi đã tử vong một lần."
Reneedol lập tức hỏi: "Vậy Rod thì sao? Hắn ta có chết hay không?"
"Hắn không chết." Giọng nữ khàn khàn kia nói.
Sắc mặt Reneedol thay đổi.
Vận mệnh của mình và Rod trao đổi với nhau, mình không biết Rod đã trải qua những gì, cho nên đã bị chết một cách lãng xẹt.
Thế nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng tại thời đại Tuyên Cổ, Rod đã nghe được cuộc nói chuyện giữa mình và Mạc, nghe được chuyện khi xưa mình bị nữ thần Vận Mệnh cướp lấy cơ thể.
Hắn chắc chắn sẽ có chuẩn bị.
"Điều này là không công bằng! Ta không thể biết được Rod đã trải qua những gì, thế nhưng hắn lại biết được ta đã trải qua những gì!"
Reneedol hét lớn.
Trong bóng tối, giọng nữ khàn khàn kia lại vang lên: "Cho tới bây giờ, vận mệnh luôn luôn không công bằng, các ngươi cần chiến thắng nó."
Reneedol ngẩn người.
Vận mệnh... không công bằng...
Chiến thắng nó.
Đúng vậy, ta luôn là người chiến thắng vận mệnh, tại sao vào lúc này lại hoảng loạn như vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận