Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2017. Vậy Cũng Quá...


Đánh dấu
Một quan chỉ huy của loài người hét lớn:
"Nhanh, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, mọi người hãy ra tay toàn lực!"
Tiếng nổ tung càng nhiều hơn trước.
Reneedol hơi chần chờ.
Có nên ra ngoài trợ giúp bọn họ hay không?
Mặc dù thực lực của mình chỉ tương đương với Rod khi đó, thế nhưng mình đã từng học một vài kỹ xảo đặc thù dành riêng cho chiến tranh, có thể trở thành lực lượng mạnh nhất bên tiến công.
Pháp tắc Sao Trời.
Mạc đã từng dạy mình những tri thức liên quan tới pháp tắc Sao Trời dành riêng cho chiến tranh!
Reneedol nhớ lại tình cảnh lúc đó.
Khi đó Mạc đã nói cái gì nhỉ?
"Reneedol, ngươi phải nhớ kỹ, ta tạo dựng loại pháp tắc Sao Trời này cho ngươi, có thể giúp lực lượng của tất cả mọi người tăng lên, mà lực chiến đấu của ngươi sẽ vượt qua tất cả bọn họ, trở thành lãnh tụ bên trong chiến tranh."
"Ừm, vừa rồi ta đã học xong rồi, thế nhưng có lẽ mãi mãi ta đều không cần sử dụng nó."
"Ha ha ha, đương nhiên là vậy rồi, có ta ở đây, không cần ngươi tự mình lên chiến trường."
...
Reneedol ngẩn người một lát.
Nếu...
Nếu như là...
Mạc còn ở cạnh mình, bảo vệ mình.
Thì làm sao mà mình phải đối mặt với hoàn cảnh hiện tại chứ?
Vận mệnh ban đầu của mình, chính là làm bạn đời của Mạc mà.
Không được, không cần hắn ta bảo vệ, tự mình cũng có thể làm được!
Reneedol cắn răng, hai tay đặt lên nhau, bắt đầu niệm chú ngữ:
"Dùng lực lượng của biển sao, dẫn dắt..."
Vù!
Một luồng gió mạnh ở bên ngoài thổi qua nơi này, cuốn theo mưa máu lướt qua cống ngầm mà Reneedol đang ẩn núp, bay về phía xa xa.
Một chiếc đầu của một tu sĩ rơi xuống trước mặt Reneedol.
"Tất cả pháp tắc tới đây..."
Chú ngữ này đã được Reneedol đọc được một nửa, thì ánh mắt của nàng ta nhìn về phía cái đầu kia, nhìn được biểu lộ cực kỳ tức giận xen lẫn tuyệt vọng đã cứng lại của đối phương.
Máu tươi chảy xuống làm nàng ta lùi về sau vài bước.
Bỗng một suy nghĩ xuất hiện trong đầu của nàng ta.
Nếu như mình ra tay, chẳng phải sẽ trở thành tiêu điểm của toàn bộ chiến trường sao?
Những quái vật đầy mắt kia chẳng phải sẽ tới vây giết chính mình?
Tới lúc đó phải làm sao bây giờ?
Ai có thể đảm bảo những người khác sẽ chiến đấu cùng với mình chứ?
"Đồng hành cùng với ta..."
Reneedol đọc tới đây thì dừng lại.
Ánh sao đầy trời từ trong hư không chui ra ngoài, xoay tròn quanh người nàng, chờ đợi chú ngữ hoàn thành.
Thế nhưng Reneedol lại nhìn chằm chằm cái đầu kia, đã rất lâu rồi cũng không nói cái gì nữa.
Ánh sao đầy trời dần dần mờ đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Reneedol cúi đầu, trầm tư suy nghĩ.
Một lát sau, nàng ta chợt nhớ tới một loại pháp tắc Sao Trời khác.
Đúng vậy...
Vào thời khắc này, loại tuyệt kỹ khá ít dùng kia mới là loại năng lực thích hợp nhất.
Reneedol thì thầm: "Dùng lực lượng biển sao, dẫn dắt tất cả pháp tắc tới nơi này, ẩn nấp tất cả khí tức của ta!"
Ánh sao lóe lên.
Bóng người của nàng ta trở nên hư ảo.
Đây là một loại thuật pháp ẩn núp rất mạnh, thế nhưng nàng ta là Nữ Đế, nên trong cả đời thì đây là lần đầu tiên nàng ta mới dùng loại pháp thuật này.
Thời gian dần dần trôi qua.
Quả thật là không có bất kỳ quái vật nào có thể phát hiện nàng ta ở nơi này.
Chờ khi tất cả tu sĩ bên ngoài chết hết, Reneedol vẫn còn sống sót ở trong cống ngầm.
Trên mặt đất đã yên tĩnh một cách chết chóc.
Bọn quái vật đã rời đi.
Reneedol chui ra ngoài, trên mặt đất chỉ còn lại vô số tay cụt chân đứt.
Không có bất kỳ kẻ nào còn sống cả.
Bỗng nhiên...
Nàng ta lại cảm thấy hoa mắt.
Tất cả thi thể đều biến mất.
Có người cách đó không xa hét lớn:
"Tất cả mọi người, chuẩn bị!"
Reneedol quay phắt người lại.
Nơi đó có một tướng quân đứng thẳng, mặc một bộ chiến giáp màu lửa đỏ, trôi nổi phía trước chiến trận của tất cả tu sĩ, rút vũ khí ra rồi hiệu lệnh toàn bộ tu sĩ.
Reneedol ngẩn người.
Trên bầu trời, toàn thân của quái vật kia xuất hiện trước mặt mọi người.
Nó không có người dưới, chỉ có một cái đầu, trên đó là vô số con mắt, mỗi khi nó mở ra là có một tia sáng trắng bắn xuống đám tu sĩ dưới mặt đất, gây ra một vụ nổ khủng bố.
Các tu sĩ thi nhau tiến lên, tấn công mạnh tới quái vật này mà không quan tâm tới sinh tử của bản thân.
Reneedol cực khó có thể chấp nhận điều này.
Quái vật và tu sĩ lại xuất hiện, điều này đã nói rõ...
Mọi thứ lại thiết lập lại!
Ánh sáng trắng lại xuất hiện.
Uỳnh!
Cơ thể Reneedol bị nổ nát thành một mảnh mưa máu.
...
Trong phong ấn, nàng ta mở mắt một cách đột ngột.
Hình người hắc ám vẫn đứng ở một bên, yên tĩnh mà quan sát nàng ta.
"Ngươi lại chết." Hình người hắc ám nói.
Giọng nói của nó không có chút tình cảm nào, thế nhưng theo bản năng, Reneedol cảm thấy hơi không ổn.
"Điều này không thể trách ta được, đó là một đoạn lịch sử tuần hoàn vô hạn."
Reneedol giải thích.
Hình người hắc ám hơi im lặng rồi nói: "Đúng vậy, đoạn lịch sử đó thật sự phiền phức, ta đoán ngươi phải cống hiến cực lớn cho cuộc chiến tranh đó thì đoạn lịch sử này mới có thể chấp nhận ngươi, cho ngươi rời đi."
"Ngươi có thể thấy được mọi chuyện ta đã trải qua sao?" Reneedol nói với giọng kinh ngạc.
"Đương nhiên, đó là năng lực của ta." Hình người hắc ám nói.
Reneedol vội vàng xông tới nắm chặt tay của Hình người hắc ám.
Hình người hắc ám cảnh giác lên, hỏi: "Hả? Ngươi định làm gì?"
"Ngươi có thể đi cùng ta hay không?" Reneedol hỏi.
"Ta sao?" Hình người hắc ám hỏi lại với vẻ kinh ngạc.
"Đúng, chỉ cần hai chúng ta hợp tác thì việc thông qua đoạn lịch sử kia rất dễ dàng." Reneedol nói.
Nàng ta càng nghĩ càng vui vẻ, nói nhanh: "Có lẽ ngươi không biết, ta biết rất nhiều loại thuật pháp Sao Trời, có thể để ngươi mạnh mẽ gấp mười lần! Chắc chắn là ngươi có thể giúp ta vượt qua đoạn lịch sử kia."
Hình người hắc ám im lặng thật lâu.
"Trước đó ta đã nói với ngươi rồi, năng lực này là dùng trên người ngươi, cho nên không thể dùng lên người ta được nữa." Nó nói.
"Một lần cũng không được sao? Chỉ cần một lần là được!" Reneedol cố gắng nói.
"Thế nhưng ta chỉ có thể giúp ngươi tại đoạn lịch sử ngắn đó mà thôi, tới khi ngươi đi tới thời đại Viễn Cổ, tìm kiếm Thiên kiếm chân chính thì thật sự là ta không thể xuất hiện được nữa." Nó nói với giọng nghiêm túc.
Reneedol nói với giọng chắc nịch: "Mọi chuyện về sau sẽ không cần ngươi ra tay! Chỉ là lần này ta thật sự không thể vượt qua đoạn lịch sử ngắn mà thôi, bởi vì quái vật kia mạnh hơn ta quá nhiều."
"Thật sao?"
"Thật, ta đảm bảo."
Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.
Một lát sau...
Hình người hắc ám thở dài, nói nhỏ: "Điều này cũng quá..."
Nó không nói tiếp, chỉ lắc đầu.
Một luồng thủy triều bóng đêm xuất hiện, bao phủ cả nó lẫn Reneedol vào bên trong.
...
Trong chiến trường.
Trên người Hình người hắc ám được Reneedol buff cho rất nhiều lực lượng sao trời.
Lực lượng của nó tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần, tiêu diệt sạch sẽ quái vật rất dễ dàng.
"Được rồi, ta sẽ bị truyền tống trở về ngay lập tức, về sau chỉ dựa vào chính ngươi mà thôi." Nó dặn dò.
"Yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ hoàn thành mọi chuyện." Reneedol nói.
"Như vậy là tốt nhất."
Hình người hắc ám lầm bầm một câu rồi biến mất hoàn toàn.
Tia sáng lấp lóe.
Reneedol rời khỏi đoạn lịch sử ngắn này.
Một giọng nói ẩn chứa sự ngạc nhiên vang lên: "Thế mà ngươi vẫn còn sống sao?"
Reneedol ngước đầu lên.
Linh Quy đang lơ lửng trên bầu trời, đang cúi đầu quan sát nàng ta.
"Ngươi chỉ có thực lực cảnh giới Thái Hư mà thôi..."
"Nói xem, làm sao mà ngươi có thể sống sót trong trận chiến tranh đó? Không đúng, coi như ngươi tìm được một nơi ẩn núp, sống sót tới giờ phút cuối cùng thì đoạn ngắn kia cũng sẽ không để ngươi rời khỏi, ngươi vẫn phải ở bên trong đó, tiếp tục trải qua mọi chuyện liên tục không ngừng chứ." Linh Quy trầm tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận