Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2021. Câu Nói Cuối Cùng


Đánh dấu
Xung quanh không có ai cả.
"Thế nào? Các hạ?" Hắn hỏi.
Giọng nữ khàn khàn vang lên: "Tử Đấu xuất hiện tình hình ngoài ý muốn, đối thủ của ngươi triệu hồi tận thế chân thực bên ngoài Cánh cửa thế giới."
Sắc mặt Cố Thanh Sơn thay đổi.
Đại Ca đã không chia sẻ lực lượng cho Reneedol nữa, thế nhưng với sự hỗ trợ của Ma Long, vào khoảnh khắc cuối cùng thì Reneedol vẫn có thể triệu hồi được tận thế chân thực.
Coi như đang ở trong Tử Đấu, nàng ta cũng kêu gọi tận thế!
"Nàng ta đang triệu hồi tận thế chân thực tại Tử Đấu... Sẽ có hậu quả như thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Tận thế chân thực đang tìm mọi cách xuyên qua thuật pháp Thế Giới Song Song, muốn tìm được vị trí chân chính của các ngươi ở trong bóng mờ của vô tận thế giới." Giọng nữ khàn khàn trả lời.
"Có cách nào giải quyết chuyện này không?" Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
"Bởi vì đối phương mời người khác tới cùng tham gia Tử Đấu, không chỉ phạm luật trước, mà lại còn triệu hồi tận thế chân thực, cho nên ta có thể làm được hai việc: Đầu tiên là giúp ngươi triệu hồi một viện quân; Thứ hai, đưa các ngươi đi giết nàng ta." Giọng nữ khàn khàn nói.
"Được, thế nhưng nơi này..." Cố Thanh Sơn nói.
"Nơi này vẫn là cảnh tượng hư ảo do Tử Đấu hình thành, thế nhưng ở một bên khác thì không thể không chuyển nó thành một thế giới song song, mục đích để tạm thời lừa gạt tận thế... Các ngươi phải giết chết nàng ta trong thời gian ngắn nhất có thể, nếu không thì sẽ có chuyện lớn xảy ra!" Giọng nữ khàn khàn nói với giọng gấp gáp.
Cố Thanh Sơn thu lại cần câu.
"Xin hãy triệu hồi một viện quân giúp ta, chúng ta sẽ đi giết nàng ta ngay lập tức!"
Trong bóng đêm, có một đoạn đối thoại đang diễn ra:
"Chúng ta được hưởng ưu thế nào hay không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Giọng nữ khàn khàn nói: "Các ngươi vẫn luôn ở trong Tử Đấu, trên thực tế nếu không phải tận thế chân thực cố chen vào thì không có bất kỳ thứ gì có thể làm tế vũ thay đổi."
Cố Thanh Sơn hỏi tiếp: "Nói cách khác, ngoại trừ lực lượng tận thế ra, tất cả lực lượng khác của Reneedol vẫn bị cướp đi sao?"
Giọng nữ khàn khàn nói: "Đúng, nếu như nàng ta đã triệu hồi tận thế chân thực thì vì tính công bằng, tế vũ sẽ không phong ấn lực lượng của ngươi và đồng đội của ngươi nữa."
"Ta cảm thấy tốt hơn nhiều rồi... Thế nhưng vẫn còn một vấn đề cuối cùng." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi cứ hỏi đi." Giọng nữ khàn khàn nói.
"Tế Vũ tạo ra quá khứ hư ảo, lại đang chuyển dần thành thế giới song song, như vậy đám người của thế giới song song này, là thật sự tồn tại sao?"
"Bọn họ sẽ càng ngày càng chân thực, cuối cùng sẽ không khác các ngươi bao nhiêu."
"Hiểu..."
Tất cả bóng đêm đều tản đi.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình đang đứng bên bờ một con sông rộng mênh mông.
Cạnh sông có một vài đỉnh núi rất cao.
Nơi này là Hoang Vân Thiên Cung.
Trên tay hắn vẫn đang cầm cần câu.
Điều khác biệt là trong hư không xuất hiện một ngọn lửa màu đen đang cháy hừng hực.
Ngọn lửa ngưng tụ thành hình, hóa thành một con chó đen.
"Tình hình hiện tại là như nào?" Chó đen nói.
Cố Thanh Sơn không quay đầu lại, thả lưỡi câu xuống mặt nước rồi nói: "Reneedol triệu hồi tận thế chân thực bên ngoài Cánh cửa thế giới, tế vũ không thể ngăn cản điều này xảy ra."
Chó đen trầm ngâm, nói: "Tận thế chân thực sao? Cũng không biết nàng ta triệu hồi loại tận thế chân thực nào, hơn nữa khoảng cách nơi này với bên ngoài Cánh cửa thế giới quá xa xôi, lại có được mấy cái thế giới song song che chở, ta đoán thứ tới được đây chỉ là hạt giống tận thế, nó vẫn cần thời gian mới có thể trưởng thành."
Cố Thanh Sơn vui mừng: "Sau khi ta suy nghĩ cẩn thận thì thấy, trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng, ngươi chính là người gặp được nhiều loại tận thế nhất, cũng chỉ có ngươi đã từng dẫn đầu chúng thần chống lại tận thế bên ngoài Cánh cửa thế giới."
"Cho nên ngươi tìm ta tới, điều này hoàn toàn chính xác."
Chó đen vừa nói, vừa chuyển lại thành hình người.
Đại Ca.
Đại Ca thả lực lượng cảm ứng tâm linh của mình ra, đảo qua toàn bộ thế giới này.
"Ta đã thấy nàng ta, nàng ta đang tàn sát toàn bộ người trong thành." Đại Ca trầm giọng nói.
"Có nhận ra loại tận thế đó là loại nào không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ánh sáng màu tím đen... có thể hấp thu mọi đặc điểm xuất sắc nhất của chúng sinh, để bản thân sinh ra tiến hóa với tính hủy diệt mạnh nhất, cũng biến toàn bộ chúng sinh thành bột mịn... Đây là tận thế Đoạt Linh."
Đại Ca có kết luận rất nhanh.
Sắc mặt Đại Ca trở nên lạnh lẽo, trên người xuất hiện sát khí.
Có lẽ cũng có sự đau thương chứ?
Cố Thanh Sơn không để ý lắm, chỉ hỏi: "Có cách nào tiêu diệt nó không?"
"Có, chỉ cần dùng ánh sáng nóng cháy nhất đốt cháy ba mươi ba lần, tồn tại bị nhiễm loại tận thế này sẽ chết, tận thế cũng sẽ biến mất." Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn yên tâm hơn, nói: "Nơi này đang chuyển biến thành một cái thế giới song song, cho nên sau đó, ta sẽ có rất nhiều chuyện muốn làm, ta còn muốn cứu rất nhiều người, ngươi và ta cùng nhau đi giết nàng ta, thế nào?"
Đại Ca im lặng nửa ngày, nói: "Ngươi cứ đi đi, để ta tự tay giết nàng."
"Thật?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng, ta rất quen thuộc cả nàng ta lẫn loại tận thế kia, hơn nữa hiện tại tận thế mới vừa xuất hiện, nàng ta cũng không còn lực lượng nào khác để sử dụng, như vậy thì hãy để ta giải quyết chuyện này là được."
"Được." Cố Thanh Sơn đồng ý.
Đại Ca gật đầu, lại biến thành một ngọn lửa đen, xông lên trời.
Rồi Đại Ca biến mất không thấy đâu nữa.
Ở cạnh dòng sông, chỉ còn lại mỗi một mình Cố Thanh Sơn.
Giọng nói của Địa kiếm vang lên: "Cố Thanh Sơn."
"Không sao đâu." Cố Thanh Sơn nói.
Địa kiếm yên lặng một chút, rồi lại nói: "Cái tên kia rất mềm lòng, ta cảm thấy ngươi đích thân đi mới ổn."
"Không, nhường cho Đại Ca đi, chúng ta còn cần làm những việc khác." Cố Thanh Sơn nói.
Một tay hắn cầm cần câu, một tay khác vươn ra, đếm một cách chậm rãi.
"Còn nhớ khi ta cướp đoạt Thiên kiếm tại thời đại Viễn Cổ, thì cảnh giới cao nhất là Tam Thiên Thế Giới, hiện tại cảnh giới của ta đã vượt qua Tứ Trụ Thánh Cảnh, Dạ Ma Thiên, Tự Tại Thiên Vương, Tu Di Sơn Chủ, trở thành một tu sĩ cảnh giới Tinh Hà Thánh Nhân, vượt qua khoảng năm cảnh giới."
Hắn lẩm bẩm tiếp: "Với thực lực hiện tại của ta muốn làm cái gì thì đều rất dễ dàng."
"Công tử muốn làm gì?" Sơn Nữ hỏi.
"Một lần giải quyết hết." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn động tâm ý, sử dụng liên tục vài đường kiếm quyết.
Trong hư không sau lưng hắn, xuất hiện bốn bóng mờ.
Thiên Địa song kiếm, Triều Âm, Thần Sơn.
Bốn kiếm phân tán đi, hóa thành ánh kiếm phóng lên tận trời, bay về bốn phương tám hướng.
Cố Thanh Sơn run nhẹ cần câu, nói nhỏ: "Nếu là họa do ta dẫn tới, vậy thì ta sẽ giải quyết tất cả vấn đề tại thời đại này cho các ngươi..."
Hắn bỗng im lặng đi.
Phía trên mặt sông, có một cái thuyền nhỏ chở một tu sĩ trung niên đang đi từ xa tới đây.
Người tu sĩ này nhảy lên, rơi xuống một tảng đá lớn cách nơi này không xa.
"Vừa rồi ta nhận ra nơi này có kiếm ý trùng thiên, không biết các hạ xuất hiện nơi đây, cần làm chuyện gì?" Tu sĩ kia ôm quyền rồi hỏi.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào cái phao chập chờn trên mặt nước mà không nói cái gì.
Tu sĩ kia lại ôm quyền lần nữa, nói: "Tại hạ là Tạ Cô Hồng, cũng là cung chủ của Hoang Vân Thiên Cung, xin hỏi tục danh của các hạ là?"
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: "Kiếm tu thật sự đúng là một chức nghiệp cực khổ, đúng không? Người khác có thể đứng từ xa tấn công tới, thế nhưng chúng ta lại phải xông pha tuyến đầu, ngay cả máu của mình chảy trên mặt đều không có thời gian lau đi."
"Thất Kiếm Chủ - Tạ Cô Hồng, chỉ một mình ngươi chống lại những quái vật và thần linh kia, chẳng lẽ chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận