Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2027. Chiếc nhẫn: Truy Quang giả (2)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn im lặng một lúc lâu, cuối cùng nói tiếp: "Chúng ta phải xem xem một sự kiện trước, mới có thể có suy đoán chính xác."
"Sự kiện gì?" Đại Ca hỏi.
"Xem xem Tuyết Nhi muốn đưa chúng ta tới thời điểm nào trong tương lai." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn ngẩng đầu nhìn về nơi xa của sông thời gian.
Tít tít tít...
Bên người Cố Thanh Sơn bỗng nhiên vang lên một giọng nói điện tử:
"Kết thúc việc quét hình thời không."
"Ngài đã tới thời điểm chính xác."
"Tất cả năng lượng đã hết, tất cả năng lượng đã hết!"
"Máy móc này sẽ trở về trạng thái yên lặng."
Đại Ca hơi kinh ngạc, hỏi: "Loại lực lượng đẩy chúng ta tiến về phía trước này lại có thể nói chuyện nữa sao?"
Cố Thanh Sơn: "Chắc là trang bị khoa học kỹ thuật do Nữ Thần Công Chính nghiên cứu ra, thế nhưng ta vẫn chưa từng thấy nó."
Vừa nói xong, luồng lực đẩy trên người hắn đã biến mất.
Cố Thanh Sơn lơ lửng trên không, không nhúc nhích.
Trong sương mù xung quanh, vô số mảnh vụn kim loại hội tụ lại, hóa thành một chiếc nhẫn, lơ lửng trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn cầm lấy chiếc nhẫn đó.
Rồi hắn giơ nó lên trước mặt để quan sát, thì thấy trên chiếc nhẫn có khắc một hàng chữ nhỏ:
"Chiếc nhẫn: Truy Quang giả."
"Loại sản phẩm công nghệ cao này là do Tô Tuyết Nhi và Nữ Thần Công Chính cùng nhau sáng tạo ra, chúc ngài sử dụng vui vẻ."
Cùng lúc đó, trên Giao diện Chiến Thần cũng xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
"Truy Quang giả."
"Sản phẩm khoa học kỹ thuật, Thần khí."
"Tin tức và tham số cụ thể của sản phẩm này cần hoàn toàn bổ sung năng lượng cho nó, thì mới có thể hiện ra."
Cố Thanh Sơn hơi ngẩn ra, rồi cười khẽ.
"Thế nào? Ngươi cười cái gì?" Đại Ca hỏi.
"Tô Tuyết Nhi và Nữ Thần Công Chính tuyệt đối sẽ không hại ta, nếu các nàng đã đưa ta tới thời điểm này, chắc chắn cũng có thâm ý của các nàng."
Cố Thanh Sơn nói, cúi đầu nhìn về phía sông thời gian.
Hiện tại hắn đang lơ lửng bên trên sông thời gian, không nhúc nhích, lúc nào cũng có thể rơi xuống.
"Cho nên, chúng ta nên đi xuống quan sát sao?" Đại Ca hỏi.
"Đúng, phải xem xem hiện tại là thời điểm nào." Cố Thanh Sơn nói.
Đại Ca lại nói: "Chờ đã, ta luôn cảm thấy hình như chúng ta đã quên đi điều gì đó rồi."
"Ta cũng có loại cảm giác này, thế nhưng hình như cũng không liên quan tới cục diện này..." Cố Thanh Sơn cũng nói.
"Đúng vậy, được rồi, cứ mặc kệ nó, chúng ta đi xuống xem xem sao."
"Ừm."
Cố Thanh Sơn hơi động, rơi xuống con sông thời gian phía dưới.
...
Trong dòng thời gian cũ...
Khi tận thế Không Thể Biết đang phá hủy thế giới Ác Quỷ.
Cùng lúc đó...
Trong di tích Vạn Thần điện, tại một nơi khác cách thế giới Ác Quỷ cực kỳ xa xôi.
Trong một thế giới nào đó.
Quạ từ trên trời rơi xuống, rơi vào một bể bơi của một tòa biệt thự cạnh biển.
Giọng nói của Hắc Hải nữ sĩ vang lên:
"Quạ đại nhân, ta cần một khoảng thời gian ngắn để tìm kiếm Trật Tự giả thích hợp, ngài có thể nghỉ ngơi một lát, ngài vất vả rồi."
"Được, ta ở nơi đây chờ ngươi." Quạ nói.
Rồi hắn ta quan sát xung quanh.
Hoa tươi, rượu ngon, các cô gái, cùng với trời xanh mây trắng.
Nơi này đang mở một bữa tiệc đứng.
Quạ huýt sáo, rồi đi tới gần một mỹ nữ.
"Hey, tôi đã ở trên bờ biển này rất lâu, cuối cùng tôi cũng gặp được cũng gặp được một người mà nếu không tới chào hỏi thì tôi sẽ cảm thấy rất hối hận, tôi là Quạ, có thể cho tôi biết tên của cô là gì hay không?"
Quạ lộ ra một nụ cười mê người, bắt chuyện với cô gái này.
Cô gái liếc nhìn Quạ thì mắt tỏa sáng, lộ ra một nụ cười rực rỡ.
Cô cười cười, nói ra một cái tên, rồi hỏi lại:
"Chỉ có một mình anh thôi sao? Tại sao tôi không thấy bạn của anh ở đâu?"
Quạ ngẩn người, sắc mặt hơi không đúng, nói với vẻ mê mang: "Bạn bè? Bọn họ còn có thể sống sót hay không cũng là một chuyện rất khó nói, thế nhưng tôi đoán là bọn họ đã quên tôi rồi."
Quạ bỗng lấy lại tinh thần, không ý thức được mình vừa nói cái gì, mỉm cười nói: "Mỹ nhân, cô vừa nói cái gì?"
Trong dòng chảy thời không hỗn loạn...
Một không gian vặn vẹo có đường kính vài chục mét đột ngột xuất hiện.
Rắc...
Không gian vỡ vụn, từ đó có một người đi ra ngoài.
Cố Thanh Sơn.
"An toàn." Hắn nói nhỏ.
Một luồng lửa đen từ trên người hắn bay ra ngoài, hóa thành một con chó đen.
"Chúng ta đang ở trong dòng chảy thời không hỗn loạn sao? Thời gian hiện tại là năm nào?" Mạc hỏi.
"Không rõ lắm, tóm lại là đang ở một thời điểm nào đó trong tương lai." Cố Thanh Sơn nói.
Hai người cùng quan sát hư không tăm tối xung quanh.
Trong hư không, mọi thứ đều là hỗn loạn yên tĩnh, chỉ có gió là liên tục thổi, thỉnh thoảng còn có một vài mảnh xương theo gió cuốn đi.
Chờ đã...
"Nhìn kìa..." Cố Thanh Sơn nói nhỏ.
"Ừm, ta thấy được." Mạc nói.
Nơi xa, có vô số thi thể liên tục trôi nổi trong bóng đêm.
Ngoại trừ một mảnh hư không xung quanh nơi này, tất cả những nơi khác đều có thi thể của các loại sinh linh.
Trên người Cố Thanh Sơn bốc lên lửa hắc ám rừng rực, ngay cả hắn đều không điều khiển nổi,
Mạc liếc nhìn hắn, nói:
"Có vô số sinh linh đã chết, lực lượng pháp tắc Tử Vong của ngươi đang liên tục lớn mạnh, đã vượt qua lực lượng hệ thống tu hành của ngươi."
Cố Thanh Sơn trở nên nghiêm túc, nói: "Pháp tắc Tử Vong nói cho ta biết, trong toàn bộ dòng chảy thời không hỗn loạn, người có thể còn sống thực sự quá ít... chúng ta phải nhanh chóng tìm tới người nào đó để hỏi một vài tình huống."
Mạc rút Sách Vận Mệnh ra, liên tục lật qua lật lại, cuối cùng dừng lại trên một tờ nào đó.
Trên trang sách đó vẽ một hòn đảo.
Xung quanh hòn đảo có một màn sáng nhạt, giống như là một kết giới nào đó, những thi thể trôi nổi bên ngoài không có cơ hội nào tiếp cận hòn đảo cả."
"Cách chúng ta chừng một trăm dặm về phía đông... Kỳ lạ, hình như nơi này cách Tận thế Bãi Tha Ma rất là gần." Mạc hơi trầm tư, nói.
"Đi, đi xem xem sao." Cố Thanh Sơn nói.
Hai người hơi động, bay lượn trên trời, rất nhanh đã tới bên ngoài hòn đảo.
Cố Thanh Sơn đặt tay lên màn sáng kia, làm cho màn sáng xuất hiện từng đợt gợn sóng.
Gợn sóng tỏa về mọi hướng.
Trên hòn đảo, hình như có thứ gì đó đã bị thu hút tới.
Trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện từng dòng chữ nhỏ:
"Kết giới: Ẩn Nấp."
"Kết giới này đã tập hợp lực lượng của hàng trăm loại lực lượng ẩn nấp, mới có thể hình thành."
Thảo nào hòn đảo này vẫn có thể tồn tại!
Cố Thanh Sơn thầm nghĩ.
"Bọn họ đi tới." Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn nhìn lại, thì thấy có mười mấy tên chức nghiệp giả từ hòn đảo bay ra, lao tới bên này với vẻ hung ác.
"Kẻ nào bên ngoài?" Một đại hán quát.
Cố Thanh Sơn giang tay ra, ra hiệu mình không có ý đồ tấn công, nói lớn: "Trong lúc vô tình ta đã lưu lạc tới đây, xin hãy châm chước, để cho ta đi vào trong nghỉ ngơi một lát."
Đám người quan sát hắn một cách tỉ mỉ.
Ừm.
Một nam thanh niên của loài người.
"Lão ngũ, kiểm tra xem." Đại hán quát.
Một tên lùn với tướng mạo hèn mọn bỉ ổi đi ra từ phía sau ra, quan sát Cố Thanh Sơn từ đầu tới chân.
"Lão tam, hắn là người của giới tu hành, chắc cũng không phải là gian tế của tận thế."
Đại hán hơi thả lỏng, lẩm bẩm: "Như vậy thì..."
"Chờ đã!"
Một giọng nữ vang lên.
Một cô gái ăn mặc như lính đánh thuê từ phía sau đi ra, trách mắng: "Hiện tại đã là lúc nào, các ngươi cũng dám tùy tiện cho người khác đi vào?"
Đại hán kiên trì, nói: "Lão ngũ đã kiểm tra rồi, chắc hẳn hắn cũng không phải là gian tế của tận thế."
Nữ lính đánh thuê kia cười lạnh, nói: "Ở gần đây trừ chúng ta ra, thế giới khác đều đã bị hủy diệt, các ngươi lại vẫn còn dám thả lỏng như vậy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận