Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2045. Người tới!


Đánh dấu
Sau khi nói xong, Cố Thanh Sơn không chờ tiếp nữa.
"Đi!"
Hắn vừa ra lệnh, ba luồng bóng đen lập tức nhảy lên rồi bay đi.
Ánh kiếm bay tán loạn.
Thiên kiếm, Triều Âm, Lục Giới Thần Sơn kiếm chém liên tục, lại bị Bộ xương ánh sáng dùng rìu lớn đánh bay sạch.
Bộ xương ánh sáng hơi nhúc nhích, song lại phát hiện mình không thể cử động.
"Năng lực của loài rồng..."
Nó lẩm bẩm, sau đó để lại một luồng sáng ở chỗ đó, còn mình thì đi về phía trước vài bước và thoát khỏi luồng sáng kia.
Mí mắt Cố Thanh Sơn nhảy vài lần.
Hồng Long Chú và Thanh Long Chú đều tác dụng trên luồng sáng kia, còn Bộ xương ánh sáng thì lại thoát khỏi ảnh hưởng của Long chú, đang đi về phía hắn.
"Sinh tử cũng chỉ là một đoạn ngắn trên con đường dài dằng dặc mà thôi, những sinh linh như các ngươi đừng mơ có thể trở thành tồn tại vĩnh hằng!"
Bộ xương ánh sáng hét lớn, nắm chặt rìu lớn trong tay rồi lao tới.
Cố Thanh Sơn dùng Địa kiếm ngăn trước người.
Keng!!!
Kiếm và rìu va chạm với nhau.
Mặt đất dưới chân Cố Thanh Sơn chấn động liên tục như sóng gợn.
Mọi thứ trở nên mơ hồ không rõ ràng.
Sóng xung kích hóa thành gió lốc, thổi tan bụi mù.
Thanh kiếm vẫn ở nguyên tại chỗ đó, ngăn cản rìu lớn một cách vững vàng.
"Ngươi có tư cách gì mà ép chúng sinh chịu chết? Hả?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Hắn vung kiếm lên, cả Bộ xương ánh sáng lẫn rìu lớn trong tay nó đều bị đẩy trở về.
Cố Thanh Sơn lao tới, múa kiếm. Kiếm sau sắc bén hơn kiếm trước, uy lực cũng càng ngày càng mạnh hơn.
Lăng Không Tam Liên Trảm...
Bí kiếm - Lăng Tuyệt!
Bộ xương ánh sáng dùng rìu lớn ngăn cản, nhưng vẫn bị đánh bay ra ngoài.
Nó đâm vào bức tường hắc ám khổng lồ, ổn định thân hình rồi nói: "Chỉ bằng loại lực lượng này của ngươi mà cũng muốn..."
Giọng nói của nó bỗng im bặt, bởi ngay lúc ấy bỗng có một luồng sáng lấp lánh từ trên trời rơi xuống, hóa thành một trận gió mạnh ập về phía Bộ xương ánh sáng, nuốt chửng nó vào trong.
Lưỡi kiếm vô hình cắt chém liên tục ở trong đó, chỉ trong giây lát đã chém ra hàng ngàn vạn kiếm.
Thiên kiếm!
Thiên Quyết - Thái Ất Cửu Liên kiếm trận!
Song, trong cơn gió được tạo thành bởi kiếm kia chỉ còn lại một luồng sáng do Bộ xương ánh sáng để lại mà thôi.
Luồng sáng đó chịu đựng vô số cắt chém, mà Bộ xương ánh sáng lại có thể đi ra khỏi cơn gió kia.
Cố Thanh Sơn yên lặng quan sát.
Cái tên Bộ xương ánh sáng này có thể để một luồng sáng chịu đựng mọi thứ cho nó, mà nó lại có thể thoát khỏi.
Thật sự là phiền phức mà.
Hắn hít sâu một hơi, nắm chặt Địa kiếm.
Bộ xương ánh sáng hạ xuống mặt đất, nhìn Cố Thanh Sơn rồi nói: "Cảnh tượng này buồn cười biết bao nhiêu. Rõ ràng ngươi là một Tử Thần, thế mà lại chiến đấu vì những người sống."
Cố Thanh Sơn nói: "Ta thích cái chết tự nhiên."
Rầm!
Mặt đất vỡ nát, băng tuyết trên đất văng lên tận trời, bao phủ toàn bộ Bộ xương ánh sáng vào trong.
Một thanh kiếm liên tục bay vòng quanh khối băng, phát ra tiếng rít dài.
Một luồng điện màu lam liên tục lấp lóe ở trong tảng băng này.
Triều Âm - Kinh Mộng!
Trong ánh chớp xanh trắng chói mắt, Bộ xương ánh sáng hơi cứng người lại, rồi bắt đầu giãy giụa.
Trên người của nó lại xuất hiện một luồng sáng mới.
"Muốn chạy sao?"
Cố Thanh Sơn buông Địa kiếm ra, sau đó bày tư thế ra quyền rồi đấm ra một cú từ xa.
Bất Chu - Sơn Khôi!
Trong tảng băng lớn, Bộ xương ánh sáng đứng yên không động đậy.
Ba thanh kiếm bay trở về, đứng yên sau lưng Cố Thanh Sơn, nhìn chằm chằm vào tảng băng.
Cố Thanh Sơn lùi về sau vài bước, đeo bao tay màu đỏ lửa lên.
Thế nhưng ngay sau đó, chỉ có một luồng sáng là còn ở trong tảng băng, còn Bộ xương ánh sáng đã đi ra ngoài.
"Một quyền vừa rồi làm ta cảm thấy rất quen thuộc..." Nó nói với vẻ suy tư.
"Ồ? Quê hương của ta nằm trong khu ổ chuột, chẳng lẽ ngươi cũng là người ở nơi đó đi ra sao?" Cố Thanh Sơn hỏi với vẻ hứng thú.
Bộ xương ánh sáng không nói gì, chỉ yên lặng.
Có vẻ như nó đang cố nhớ lại cái gì đó.
Cố Thanh Sơn sử dụng kiếm quyết, điều khiển ba thanh kiếm.
Vút...
Ba thanh kiếm bay ra ngoài, tản ra vô số luồng ánh kiếm màu đen, bao phủ Bộ xương ánh sáng vào bên trong.
"Sơn Nữ, nhanh lên, nắm chặt thời gian!" Cố Thanh Sơn thầm lẩm bẩm.
Ở một nơi khác...
Một thanh kiếm đang bay nhanh trên bầu trời, xuyên qua từng vùng mây đen, bay về nơi cách xa hàng vạn dặm.
Nàng dùng toàn lực thuấn di, tăng tốc, chỉ vì muốn tới gần mục đích nhanh nhất có thể.
Dựa theo kế hoạch của Cố Thanh Sơn, sau khi nàng bị đánh bay đi thì không quay lại nữa, mà là sử dụng Di Hình Hoán Ảnh để biến mất khỏi nơi đó, cứu người cách đó hàng vạn dặm.
Cuối cùng... Đến một lúc nào đó, Sơn Nữ đột ngột rơi xuống đất, hóa thành một cô gái mặc cung trang màu xanh.
Nàng ta cầm kiếm, chém thẳng vào một nơi nào đó trên bức tường khổng lồ màu đen, quát: "Mở ra cho ta!"
Ánh kiếm sáng chói hiện lên.
Ở bên này, Cố Thanh Sơn cũng vung ra từng luồng ánh kiếm khổng lồ.
Bộ xương ánh sáng thì thờ ơ, mặc cho những ánh kiếm này mang đi từng luồng sáng trên người nó, rồi đâm mạnh vào bức tường hắc ám, phát ra từng tiếng nổ ầm ầm.
"Đáng tiếc, những đòn tấn công này không thể hủy diệt được ta." Bộ xương ánh sáng nói.
Nó vác rìu lớn, đứng yên tại chỗ.
Cố Thanh Sơn khoanh tay, nói với vẻ lạnh nhạt: "Thực ra thì ngươi cũng đã mất đi lực lượng, bị mất loại lực lượng mà ngươi sử dụng ở trong dòng sông thời gian, nếu không thì hiện tại ta cũng không thể đánh với ngươi được."
Bộ xương ánh sáng im lặng một lát rồi nói: "Khi đó cũng chỉ là một luồng sáng yếu ớt nhất chiếu lên người ngươi, cho nên lực lượng của ta cũng không nhiều, cộng thêm việc bị tộc Thời Gian tấn công, nên đúng là bây giờ ta đã rất suy yếu..."
Nó chỉ thẳng rìu lớn vào Cố Thanh Sơn, khí thế toàn thân cũng trở nên kỳ lạ.
Giống như... nó biến thành một vật chết đang mục nát vậy.
Giọng nói của Bộ xương ánh sáng thấm đượm ác ý: "Tử Thần, nếu ngươi bị chúng sinh đang ngủ say trong sông Tử giết chết, như vậy thì thật thú vị đó."
Dưới chân nó, một mạch nước ngầm màu đen đang dần dần phun lên, hóa thành nước sông cuồn cuộn.
Trong nước sông dần dần hiện lên từng cái bóng.
Có thứ gì đó sắp tới.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn trở nên nghiêm túc.
Hắn tìm một Danh hiệu Chiến Thần trên Giao diện Chiến Thần, rồi kích hoạt nó lên.
[Tội Ngục Long Vương.]
[Sau khi kích hoạt danh hiệu này, ngài nhận được kỹ năng danh hiệu: Ngục Chủ.]
[Ngục Chủ: Khi ngài chiến đấu, vô số chúng sinh có thiện đức trong hư không sẽ cảm nhận được tình hình chiến đấu của ngài, có lẽ bọn họ sẽ tới hỗ trợ.]
Vào giờ phút này, Bãi Tha Ma Tận Thế đã bị cách ly với thế giới bên ngoài.
Nếu như trong Bãi Tha Ma Tận Thế này còn có người chưa rời khỏi, thì có thể tới đây chiến đấu với mình. Còn không thì ngay cả cơ hội liều mạng lần cuối mình cũng không có.
Trước mặt hắn, một con sông tử vong đen nhánh bỗng nhiên xuất hiện. Mấy chục con quái vật đột ngột chui ra từ đó, trên người chúng quấn quanh tử khí cực kỳ dày nặng.
"Đi, giết hắn." Bộ xương ánh sáng nói.
Cố Thanh Sơn nắm chặt Thiên Địa song kiếm, ánh mắt đảo qua đám quái vật đối diện.
Trong hư không, từng luồng ánh kiếm vung ra như hoa tươi nở rộ, liên tục chém lên trên người đám quái vật.
Gió thổi qua...
Tất cả quái vật đều bị chém nát vụn, lại rơi xuống sông Tử, chìm vào tận đáy sông.
"Những thứ này cũng chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, những tồn tại mạnh mẽ vẫn còn chưa tỉnh lại, nhưng cũng sắp rồi." Bộ xương ánh sáng vừa cười vừa nói.
Cố Thanh Sơn hơi động đậy, nhưng rồi hắn dừng lại ngay.
Ở một nơi cực xa sau lưng hắn, có một luồng khí thế khổng lồ đang tiến về hướng này.
Chẳng lẽ kỹ năng danh hiệu đã dẫn tới người trợ giúp sao?
Thần niệm của hắn quét về nơi đó.
Chỉ thấy một thân hình khổng lồ rơi xuống, đứng ở phía sau lưng hắn.
Rồng Tử Vong!
Chẳng phải tên mập này đã giết vài trăm triệu vong linh sao? Tại sao vẫn còn có thiện đức được chứ?
Xem ra việc hắn ta giết người cũng có nguyên nhân cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận