Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2050. Cục diện chân chính (1)


Đánh dấu
Rồng Tử Vong nhịn không được rống theo một tiếng trên bầu trời: "A a a a a!"
Âm thanh chà đĩa xen kẽ vào, giá đỡ trống cũng mang theo tiết tấu đinh tai nhức óc:
Thùng thùng đùng -
Thùng thùng đùng -
Thùng thùng đùng ——
Tiếng trống vang lên, ngay sau đó là tiếng điện ghi-ta điên cuồng gào thét.
Lũ xương khô cùng nhau cất bước, tập hợp về hướng Cố Thanh Sơn đang ở chính giữa!
Bọn chúng hoặc quỳ, hoặc nửa ngồi, hoặc lưng tựa vào Cố Thanh Sơn, hoặc mặt hướng về Cố Thanh Sơn, cùng nhau nắm lấy tiết tấu âm nhạc. Chúng đều nhịp mà gật đầu, lắc đầu, đong đưa cánh tay, ưỡn ngực ——
Robot dance!
Lấy dáng người của lũ xương khô, chúng thật sự quá thích hợp nhảy điệu múa đặc biệt với những động tác khô cứng đầy mạnh mẽ này!
Thân hình Cố Thanh Sơn bị nhấn chìm trong lũ xương khô nọ, không cách nào nhìn thấy được.
Âm nhạc càng ngày càng điên cuồng.
Đột nhiên ——
Có người khe khẽ hát vang trong hư không: "Tử đấu tử đấu tử đấu! A u a u a u!"
Tất cả đám xương khô tản ra, sắp xếp thành một vòng tròn chung quanh sân khấu.
Cố Thanh Sơn lại xuất hiện.
Hắn đang đội một cái mũ dạ, cúi đầu bất động.
Dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, hắn nâng tay trái lên, vỗ tay một cái.
"Mấy cưng ơi, lên nào."
Một giây sau, tất cả đám xương khô tản ra theo hình vòng xoáy, mặt hướng về phía sông Tử ở bên ngoài, chậm rãi giơ vũ khí trong tay lên.
Vũ khí?
—— Đúng rồi, vừa rồi lúc bọn chúng tụ lại bên người Cố Thanh Sơn, Cố Thanh Sơn cũng phân phát vũ khí cho chúng một lần nữa!
Trong tay tất cả đám xương khô đều có một cái máy sắt thép hung tàn.
Súng máy nòng xoay Gatling M134!
Tạch tạch tạch ——
Động cơ súng máy bắt đầu kéo theo sáu cái nòng súng xoay tròn, chẳng mấy chốc nó sẽ tăng thêm tốc độ, hoàn thành một loạt các động tác như nạp đạn vào thân, khóa, bóp cò, lùi vỏ đạn, vứt vỏ đạn chỉ một trong thời gian cực ngắn.
Đây là sức quyến rũ của máy móc nguyên thủy nhất!
Cố Thanh Sơn thấp giọng nói: "Đạn cỡ 7.62mm, mỗi phút bắn ra 6000 phát —— mặc dù rất cổ xưa rồi, nhưng bây giờ, hãy hưởng thụ nó đi."
Đoàng!
Tiếng súng đầu tiên vang lên.
Đạn bắn vút ra từ nòng súng xoay tròn, bay vọt ra khoảng cách trăm mét, trực tiếp bắn trúng ngực một tử linh.
Tử linh kia phát ra một tiếng tru, da thịt lông tóc huyết nhục toàn thân tán thành tro tàn, chỉ còn lại một bộ xương trắng hếu. Nó thành kính quỳ trên mặt đất.
Sức mạnh của Tế Vũ đang nương theo đạn mà truyền ra trăm mét!
Tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch!
Trong tiếng súng máy hung hãn, đạn bắn về phía đám vong linh bốn phương tám hướng.
Hai tay lũ xương khô vững như bàn thạch, lung lay chiếc Gatling trong tay, bắn phá ra từng quỹ đạo lửa.
Cách tấn công này hung tàn mà không nói đạo lý như thế đó, mang theo quyết tâm quét ngang hết thảy, chuyển hóa đám vong linh ven đường thành đống xương trắng, khiến chúng trở thành thứ thuộc về thế giới Lục Đạo.
Leng keng leng keng leng keng!
Vỏ đạn kim loại rơi xuống đất, phát ra tiếng vang nặng trịch mà êm tai.
Giọng nữ khàn khàn vang lên bên tai hắn: "Thú vị, dùng vũ khí khoa học kỹ thuật để kéo dài Tế Vũ, từ đó thay đổi nơi quy chúc của những vong linh đó —— Ngươi suy nghĩ thế nào mà ra được thế?"
Cố Thanh Sơn thấp giọng nói: "Khoa học kỹ thuật thay đổi vận mệnh, nữ sĩ."
Chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một ống pháo kim loại thật dài.
—— RPG, súng phóng tên lửa đơn binh tác chiến!
Bùm!
Đạn hỏa tiễn kéo lấy cái đuôi thật dài bay vút ra ngoài, làm nổ tung lũ vong linh đầy trời bên trên sông Tử.
Cố Thanh Sơn vứt đi ống pháo, bắt đầu nhảy một đoạn solo.
Trong tiếng hỏa lực của súng máy bắn liên thanh, giữa tiếng kêu gào thê thảm liên tục không ngừng của lũ vong linh, hòa vào âm điện không ngớt tăng vọt sôi trào, Cố Thanh Sơn đứng ngay chính giữa sân khấu ——
Hắn nhảy ra một điệu clacket đặc sắc!

Sắc trời dần tối, màn đêm buông xuống.
Vũ điệu vẫn còn.
Âm nhạc chưa dứt.
Nòng súng Gatling trong tay lũ xương khô đã đỏ lên.
Nếu như thả chậm thời gian, ta sẽ nhìn thấy được từng tia lửa ngắn ngủi bay ra từ súng ống, xuyên thấu qua thân thể trùng điệp của đám vong linh, hung hăng đâm vào tường lớn hắc ám, nở rộ ra từng cụm lửa cháy hừng hực.
Ngọn lửa đỏ của sự giết chóc không ngừng nở rộ!
Đường cong tạo thành từ hỏa lực dày đặc cứ như cái mạng nhện, cứ hễ vong linh nào rơi vào trong đó là không cách nào thoát được kết cục máu thịt diệt hết, hóa thành một đống xương trắng, quỳ rạp trên mặt đất thành kính sám hối.
Grao! ! !
Trên bầu trời, con rồng khổng lồ không ngừng gầm thét.
Những điểm sáng rực chi chít lấm tấm bay lên từ lòng sông Tử Vong, lại hội tụ thành thác nước ánh sáng, trực tiếp rót xuống cơ thể của Cố Thanh Sơn.
Bước nhảy của Cố Thanh Sơn căn bản không ngừng lại, hai tay hắn vung lên, quát:
"Ta muốn toàn bộ bọn chúng bị nổ tung lên trời!"
Lũ xương khô đồng loạt vứt súng máy Gatling đi, lấy ra một súng phóng tên lửa đơn binh tác chiến từ phía sau lưng.
Đạn pháo bay tứ tung ——
Bùm! ! !
Trong tiếng nổ vang kịch liệt, vô vàn vong linh bị bắn nổ bay lên giữa không trung, lại ào ạt rơi xuống sông Tử.
Lúc bọn chúng bị đánh trúng thì đã thay đổi thế giới quy chúc, bây giờ căn bản không cách nào chìm vào sông Tử được nữa.
Lại nhìn về Cố Thanh Sơn đang đứng chính giữa sân khấu, trên bờ vai khiêng một bộ ống pháo sắt thép màu bạc, trên tay cầm một cái hộp chế tạo từ chì có size khủng. Hắn đang rơi vào do dự ngắn ngủi.
—— Rốt cuộc nên dùng pháo quỹ đạo điện từ, hay là đạn hạt nhân đây?
Đạn hạt nhân gây ô nhiễm quá nghiêm trọng...
Nhưng đám vong linh trong sông Tử chắc cũng không sợ loại ô nhiễm này.
Cố Thanh Sơn vừa chỉ huy dàn nhạc, vừa lặng yên suy nghĩ.
Tình huống bây giờ tương đối đặc thù. Dù hắn dùng Gatling, dùng pháo hoả tiễn, nhưng toàn bộ vong linh bên trong sông Tử đâu chỉ hàng tỉ, căn bản không giết hết được trong thời gian ngắn.
Trước mắt hắn đã cứu được người, lại đoạt được một nhóm vong linh từ trên tay đối phương, đã đủ vốn rồi. Chi bằng nhân lúc điệu múa kết thúc, mau chóng chạy lấy người mới là quan trọng nhất.
Nhưng mà... Muốn chạy trốn thì phải chế tạo ra một ít sự kiện chấn động nào đó để phân tán sự chú ý của đối phương.
—— Vậy chỉ có thể dùng đạn hạt nhân thôi.
Cố Thanh Sơn đưa ra quyết định, lặng lẽ hỏi về hướng hư không: "Nữ sĩ, sau khi Tế Vũ kết thúc, những vong linh Lục Đạo này của ta sẽ như thế nào?"
Giọng nữ khàn khàn nói: "Yên tâm, bọn chúng sẽ bị kẻ thù của ngươi giết chết, sau đó sống lại ở thế giới mảnh vỡ Hoàng Tuyền Lục Đạo cách nơi này gần nhất —— đến lúc đó ngươi có thể cảm ứng được bọn chúng."
Cố Thanh Sơn nao lòng rồi chợt vui mừng quá đỗi.
Như thế cũng có thể xem là đã giúp mình tìm được một mảnh vỡ thế giới Hoàng Tuyền!
Hắn lật tay một cái, pháo quỹ đạo lập tức biến mất.
Giai điệu Hip-hop dồn dập vang lên, Cố Thanh Sơn đi theo âm nhạc làm một động tác xoay tròn trên mặt đất, thuận thế chém ra một cái hố và vùi đạn hạt nhân sâu vào dưới mặt đất.
Răng rắc!
Tiếng khởi động rất nhỏ vang lên.
Quả bom hạt nhân hiện ra một dãy số đếm ngược:
"01:00 "
"00:59 "
"00:58 "
Một phút đồng hồ cuối cùng!
Lúc này âm nhạc bắt đầu trở nên ngày càng sục sôi.
—— Cả sàn nhảy này sẽ im bặt dừng lại ngay khoảnh khắc cao trào nhất.
Nhưng chuyện này ngoại trừ Cố Thanh Sơn ra thì không ai biết cả.
Hắn bay lên giữa không trung, đứng sóng vai với rồng Tử Vong.
"Tên mập chết bầm, chuẩn bị rút lui." Hắn truyền âm nói.
Rồng Tử Vong trợn to hai mắt, nhìn hắn đầy bất ngờ.
—— Không phải đang high lắm sao? Đi cái gì chứ?
Ánh mắt hắn ta rõ ràng truyền lại hàm ý như thế.
Cố Thanh Sơn đành phải tiếp tục truyền âm: "Vũ điệu sắp kết thúc rồi, nếu ngươi còn không đi thì không kịp nữa đấy."
Bấy giờ rồng Tử Vong mới hiểu được.
Cố Thanh Sơn vừa nói chuyện với hắn ta vừa kết hợp một điệu nhảy robot, hai tay không ngừng bày ra dạng gợn sóng, cả người tựa như chim bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận