Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2058. Ngươi đã từng thấy chưa?


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn đợi tại chỗ mấy hơi thở, giọng nói của nữ sĩ Hắc Hải bỗng nhiên vang lên:
"Người khai sáng Trật Tự Cố Thanh Sơn, bây giờ ta sẽ báo cáo với ngài."
"Thất Nhược đã từ Lục Đạo Luân Hồi chuyển kiếp đến nhân gian."
"Nhờ sức mạnh khổng lồ của Chúa tể Nguyên lực Vô tận, cô ấy đã xuyên qua thời không và ra đời vào thời điểm mười chín năm trước, trong một thế giới võ lực cấp thấp nào đó."
"Mô hình Quân Đoàn Nhân Tộc mà cô ấy gia tải cực kỳ hiếm thấy, là mô hình Trật Tự mang tính duy nhất."
"Tình hình cơ bản của cô ấy như sau:"
"Tên họ: Hứa Tinh Vi."
"Chủng tộc: Loài người."
"Thế giới quy chúc: Lục Đạo Luân Hồi."
"Mô hình trật tự: Nữ vương đã định trong số mệnh (duy nhất)"
Cố Thanh Sơn lẳng lặng nghe, không khỏi kinh ngạc.
Hứa Tinh Vi… Đây không phải Tiểu Vi sao?
Chính vì gặp cô nen Mạc mới mau chóng tỉnh ngộ, phấn chấn trở lại.
... Vào thời khi mà thực lực của Mạc đang mạnh nhất, hắn ta từng để lại một chút sức mạnh để cứu Thất Nhược.
Bây giờ, Thất Nhược tiến vào Lục Đạo Luân Hồi đầu thai.
Trong tương lai không xa, cô lại đi cứu Mạc, trở thành người đi theo Mạc.
Nhưng vào giây phút cuối cùng trong tương lai, lúc Reneedol mở cánh cửa thế giới ra, triệu hoán tận thế chân thực buông xuống, trong thời khắc đó, mình và Mạc được Tô Tuyết Nhi truyền tống rời đi, chỉ còn lại Tiểu Vi.
Tiểu Vi sắp bị tận thế tiêu diệt.
Cho nên lần này làm lại, đến lượt mình và Mạc đi cứu cô ấy.
... Ràng buộc giữa người và người lại có thể quẩn quanh đến mức này.
Đây chính là duyên phận trong Lục Đạo đấy sao?
Cố Thanh Sơn không khỏi cảm thán.
Tất cả ánh sáng đều dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn lại đốm sáng lấm tấm, chui vào trong khúc xương trắng kia.
Một hàng chữ lấp lánh xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Ngài và Mạc cùng hợp lực đã tạo thành dao động lực lượng khá mạnh, động tĩnh thật sự quá lớn, đã khiến kẻ địch chú ý.]
[Xin hãy lập tức chuẩn bị chiến đấu.]
Cố Thanh Sơn cười, rời khỏi thức hải của mình.
Hắn biết lần này động tĩnh hơi lớn, nhưng bởi vì chuyện liên quan đến Thất Nhược cho nên cũng không có ý định che giấu.
Cố Thanh Sơn từ biến mèo quýt trở về hình người, đứng trong khe núi.
Giây tiếp theo, một ngọn lửa màu trắng xanh từ trên trời rơi xuống.
Bộ xương ánh sáng.
"Lại là ngươi?" Nó nghiến răng nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, lấy Địa kiếm từ trong hư không ra, nói: "Đời người thế nào cũng sẽ gặp được nhau."
Bộ xương ánh sáng cười lạnh: "Điệu nhảy đó của ngươi cần nguyện lực khổng lồ, con rồng Tử Vong đó không ở đây, ta đoán lúc này ngươi cũng không có cách nào kích phát điệu nhảy đó nữa."
Cố Thanh Sơn đáp: "Không gặp chuyện lớn, ta sẽ không nhảy điệu vũ đó đâu."
Hắn trở tay xuất chiêu, lấy Thiên kiếm từ trong hư không ra.
... Chiến đấu lúc nào cũng có thể bắt đầu.
Bộ xương ánh sáng cười, nâng bàn tay xương lên.
Ngọn lửa màu trắng xanh cháy bùng trên tay nó, hóa thành một cây rìu to.
"Rõ ràng ngươi đã rời khỏi Bãi Tha Ma Tận Thế, bây giờ lại quay lại là vì cái gì?"
Bộ xương ánh sáng hỏi.
Khí thế trên người nó không ngừng tăng lên, sát ý giống như thực chất đè ép về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhún vai bảo: "Ta tới đầu hàng."
"Đầu hàng?" Bộ xương ánh sáng không tin nói.
"Đúng, có điều kiện... Chỉ cần ngươi thỏa mãn một nguyện vọng của ta, ta sẽ lập tức đầu hàng." Cố Thanh Sơn đáp.
Bộ xương ánh sáng nhìn hắn một lúc lâu, hơi thu lại sát khí trên người.
"Là điều kiện gì?" Nó hỏi.
Cố Thanh Sơn hắng giọng trả lời: "Chỉ cần ngươi rời khỏi dòng chảy thời không hỗn loạn, trở lại bên ngoài cánh cửa thế giới, ta sẽ không tranh đấu với ngươi nữa."
Bộ xương ánh sáng im lặng một lát.
Đơn giản như vậy?
Đơn giản như thế thôi là hắn sẽ đầu hàng?
Không đúng...
Nếu ta đi, đương nhiên hắn không cần chiến đấu nữa.
Đây mà gọi là đầu hàng cái gì!
Bộ xương ánh sáng đang muốn nổi giận, trong lòng bỗng nhiên xoay chuyển, lên tiếng nói: "Ta biết, Cố Thanh Sơn, ngươi trở lại Bãi Tha Ma Tận Thế nhất định là có chuyện quan trọng gì."
Cố Thanh Sơn thầm thở dài.
Kẻ này rất thông minh, kiến thức lại rộng, muốn lừa được nó đại khái rất bất khả thi.
Vậy cũng chỉ có thể... tái chiến một trận!!!
Cố Thanh Sơn cầm kiếm bay về phía trước, người vẫn còn ở nửa đường đã có hai đường kiếm như ánh sáng che trời lấp đất ầm ầm đụng vào Bộ xương ánh sáng.
"Vẫn không rõ? Công kích của ngươi vô dụng với ta."
Bộ xương ánh sáng nói, để mặc hai đường kiếm chém trúng.
Nó không hề bị thương, còn bước về phía trước một bước, để lại một vệt sáng tại chỗ.
Vệt sáng và đường kiếm đồng thời triệt tiêu.
Chỉ thấy cây rìu lớn trong tay nó hóa thành lửa trắng mãnh liệt vung về phía trước.
Thoáng chốc, trời đất trắng xóa.
Toàn bộ vùng đất Tây Bắc hoàn toàn chìm ngập trong ngọn lửa màu trắng xanh!
Ầm ầm ầm ầm...
Tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên, đất đai hóa thành hư vô.
Bộ xương ánh sáng chợt ngẩng đầu.
Chỉ thấy Cố Thanh Sơn đứng trên trời, bộ chiến giáp màu đen trên người hóa thành mảnh vụn bay tán loạn, dần dần tan đi.
"Đầu hàng đi, ngươi có thể trở thành sứ giả địa ngục ngay dưới trướng ta, nếu không ta công kích một lần nữa có thể sẽ không đơn giản vậy đâu." Bộ xương ánh sáng cười gằn, nói.
Rìu lớn trong tay nó phát ra ngọn lửa màu trắng mãnh liệt hơn.
Cố Thanh Sơn thản nhiên nhìn xuống nó, nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Bỗng nhiên, hắn phát hiện trong thức hải của mình sinh ra biến hóa.
... Sau khi Thất Nhược đi, khúc xương kia còn để lại.
Đây chính là một trong những bộ phận của Thi thể đóng băng!
Một hàng chữ nhỏ lấp lánh xuất hiện ở hư không trước mắt hắn:
[Ngài lấy được xương của Thi thể đóng băng.]
[Bởi vì ngài thành công trợ giúp Thất Nhược chuyển thế, có "Mũ Chiến Báo Chung Khuyển" trong người, xương của Thi thể đóng băng đã thừa nhận ngài.]
[Xương trắng đang rót toàn bộ sức mạnh vào Mũ Chiến Báo Chung Khuyển".]
[Năng lực "Tạm thời cụ hiện" của "Mũ Chiến Báo Chung Khuyển" chính thức được kích hoạt.]
[Xin chú ý:]
[Ngài lập tức nhận được một phần sáu sức mạnh của Thi thể đóng băng.]
Cố Thanh Sơn hơi cúi đầu nhìn.
Chỉ thấy đầu chó đeo trên vai dần dần rụng hết lông, hóa thành một đầu lâu chó.
... Là một bộ giáp tay đầu lâu chó đầy răng nhọn đan vào nhau!
Những dòng thông báo không ngừng hiện ra trước mắt Cố Thanh Sơn.
Đột nhiên, phía dưới truyền đến tiếng rống giận của Bộ xương ánh sáng: "Tới đây, cho ta biết câu trả lời của ngươi... Thần phục ta hay là chết?"
Cố Thanh Sơn lặng lẽ đeo giáp tay, hạ xuống đối diện Bộ xương ánh sáng.
"Cái đó... ta chỉ có một câu hỏi." Hắn nói.
"Cái gì?" Bộ xương ánh sáng hỏi.
Cố Thanh Sơn cảm nhận sức mạnh khổng lồ vô tận truyền từ giáp tay xương tới, nói:
"Ngươi từng thấy nắm đấm to hơn cả thế giới chưa?"
"Nắm đấm còn lớn hơn cả thế giới?" Bộ xương ánh sáng cười lạnh, hỏi.
Cố Thanh Sơn hơi thất thần, lẩm bẩm: "Ngày xưa đã có người giúp ta phi thăng, ngược lại cho ta một vài linh cảm."
... Bộ xương khô này thật ra phải đối phó như thế nào?
Chi bằng...
Hắn đang suy nghĩ thì bỗng dưng Bộ xương ánh sáng ngừng nói.
Nó hướng ánh mắt nhìn xuống nắm tay của Cố Thanh Sơn.
"Loại khí tức này... Là tận thế bí mật."
Nó nói nhỏ, yên lặng một hơi thở.
Một cơn gió bạo ngược từ trên người nó phát ra, lúc thổi ra đã hóa thành ngọn lửa trắng xanh nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Giọng điệu của Bộ xương ánh sáng thay đổi: "Thì ra là vậy, ngươi đi rồi còn trở lại là để đào bộ phận của Thi thể đóng băng..."
Cố Thanh Sơn còn chưa kịp nói gì thì nó đã đột nhiên biến mất, dung nhập vào hư không và hóa thành ngọn lửa trắng xanh đầy trời.
Thế giới trắng xóa một mảnh.
Ngọn lửa trắng xanh bao phủ toàn bộ vùng đất Tây Bắc, những sinh linh vốn đang kéo dài hơi tàn ở nơi này lập tức chết hẳn, sạch sẽ không còn một mống.
Trời đất mười phương đều là ngọn lửa trắng xanh, tuyệt không có nơi nào tránh được.
"Quả nhiên, một khi phát hiện là sẽ điên cuồng... Xem ra ngươi rất cần loại sức mạnh này." Cố Thanh Sơn đứng nguyên tại chỗ, nói.
Ngọn lửa trắng xanh kia nối liền cả đất và trời, hiện ra thân ảnh của một bộ xương khô khổng lồ, lơ lửng trên không quan sát Cố Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận