Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2062. Thần Kỹ Hoàng Tuyền


Đánh dấu
Lại một thanh kiếm nữa xuất hiện, giọng nói của Lạc Băng Ly vang lên trên thân kiếm: “Đúng vậy, ngay từ đầu tôi đã cho là hắn sẽ ép đám người chết này đi đầu thai, ai ngờ lại là thủ đoạn này.”
Địa kiếm khinh thường nói: “Hừ, Băng Ly cô gia nhập hơi trễ nên không hiểu rõ sự tàn nhẫn của lão Cố... Chắc chắn vừa nhìn thấy đám người chết này trong lòng hắn đã nghĩ tới chuyện tiêu diệt bọn chúng rồi.”
Mấy thanh kiếm khác im lặng.
Sơn Nữ và Triều Âm nhớ lại quang cảnh ngày đó, không kìm lòng được mà “Ừm” một tiếng bày tỏ tán thành.
“Ồ? Vậy sao? Cố Thanh Sơn, có phải ngươi thật sự nghĩ như vậy không?” Lạc Băng Ly hứng thú hỏi.
Cố Thanh Sơn không quay đầu lại, vẫn lặng lặng cảm nhận khí tức Hoàng Tuyền, chỉ thuận miệng nói: “Lục đạo không cần những kẻ đã đầu hàng tận thế.”
“Thì ra là thế.” Lạc Băng Ly thở dài một tiếng, sau đó cười thật tươi: “Tuy ngươi ác như vậy nhưng ta lại không hề cảm thấy đáng ghét.”
“Kiếm tu mà... Loại người như hắn chỉ muốn cho bản thân thoải mái, vậy mà cô còn thích?” Địa kiếm nghiêm trang hỏi.
“Hừ!”
Thiên kiếm hừ lạnh một tiếng, đánh mạnh một cái vào Địa kiếm, đánh cho nó cút xa ra.
Lục Giới Thần Sơn kiếm cũng hợp sức xông lên, dùng sức đánh Địa kiếm một cái.
Triều Âm vừa thấy tình hình này, cũng hùa theo đập một cái.
Sau khi bị đánh xong, Địa kiếm lại thững thờ bay trở về, nghiêm túc hỏi: “Cố Thanh Sơn, trước đây ngươi thả cho Ma Long chạy mất, hiện tại lại muốn để Atley chạy, quả thực có hơi chủ quan.”
Cố Thanh Sơn xòe tay ra.
Ba đồng tiền xuất hiện trên tay hắn.
Chìa khóa quá khứ.
Đây là bảo vật Ma Long giao cho hắn vào khoảnh khắc cuối cùng.
Cố Thanh Sơn nói chầm chậm: “Lúc đó tôi có linh cảm, ba đồng tiền này còn quan trọng hơn những gì mà người ta có thể tưởng tượng, cho nên chuyện Ma Long không cần nhắc tới nữa. Về phần Atley... Cậu ta vốn bản tính tốt, chỉ là chưa trưởng thành mà thôi, những trải nghiệm về sau khiến cậu ta biến chất,... Ầy, thôi bỏ đi, không nhắc tới nữa.”
Cố Thanh Sơn không nói thêm gì nữa, tâm ý khẽ động, kích hoạt một thuật pháp.
Chỉ một thoáng, mắt trái của hắn nổi lên một tầng sương mờ.
Trong hư không, dòng chữ nhỏ nhấp nháy liên tục hiện lên:
[Ngài là người được chọn đi Thánh Tuyển của Hoàng Tuyền đạo.]
[Thuật pháp thế giới của ngài: Hoàng Tuyền Lộ Dẫn, hiện đã kích hoạt.]
[Hoàng Tuyền Lộ Dẫn: Ngài có thể lấy mảnh vỡ thế giới Hoàng Tuyền khác dung nhập vào mắt của mình, hợp thành thế giới Hoàng Tuyền cường đại hơn.]
[Hoàng Tuyền Lộ Dẫn là thuật pháp thế giới Hoàng Tuyền căn bản nhất, khi số lượng của các mảnh vỡ thế giới Hoàng Tuyền mà ngài thu hoạch được gia tăng, pháp tắc thế giới Hoàng Tuyền trong con mắt sẽ ngày càng cường thịnh, ngài sẽ trở nên càng mạnh.]
[Ngài có muốn mảnh vỡ thế giới Hoàng Tuyền trước mắt dung nhập vào mắt của mình?]
Cố Thanh Sơn thầm nói trong lòng: “Dung nhập.”
Chỉ một thoáng, cảm giác đau đớn kịch liệt từ mắt trái của hắn truyền tới.
Cơn đau này gần như vượt qua sức chịu đựng của bất cứ kẻ nào, gần như có thể khiến cho con người chìm vào trạng thái hôn mê.
Cũng may Cố Thanh Sơn có thân thể Ma Long, đồng thời cũng đã từng phải tiếp nhận sức mạnh của hai con rồng, nên sức chịu đựng đối với đau đớn đã vượt qua chức nghiệp giả bình thường từ lâu.
“Ưm ưm ưm...”
Hắn đè mắt trái lại, quỳ trên mặt đất, không ngừng rên rỉ.
Đột nhiên, tất cả đau đớn biến mất.
Cố Thanh Sơn buông tay ra.
Chỉ thấy mắt trái của hắn bị một luồng sương mù hừng hực bao phủ, phóng ra ánh sáng mờ nhạt đầy chết chóc.
Một luồng sức mạnh mênh mông xuất hiện trong con ngươi của hắn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn chợt ngộ ra.
Thân thể hắn rung lên, phóng lên cao như tia sáng vụt qua, thẳng lên tận trời, đứng ở nơi không trung xa xăm, cúi đầu quan sát toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền.
“Nào... Cùng ta chinh chiến Lục Đạo.” Cố Thanh Sơn thấp giọng nói.
Ầm ầm ầm!
Non sông rối loạn, địa ngục bất an.
Toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Trong mắt trái Cố Thanh Sơn đột nhiên phóng ra một ánh sáng vô cùng mờ nhạt, bao phủ cả thế giới vào bên trong.
Chẳng mấy chốc, thế giới nhanh chóng thu nhỏ lại, nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn được nữa, cuối cùng hóa thành một đốm sáng màu vàng.
Đến lúc này, thế giới được tạo thành từ mảnh vỡ Hoàng Tuyền đã hoàn toàn không còn tồn tại.
Cố Thanh Sơn đứng trong dòng chảy thời không hỗn loạn tối tăm, mặc cho đốm sáng vàng kia nhập vào trong mắt trái.
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện:
[Ngài dùng thuật pháp Hoàng Tuyền Dẫn Lộ, dung hợp một mảnh vỡ của Hoàng Tuyền Lục Đạo.]
[Dựa vào sức mạnh của mảnh vỡ Lục Đạo này, một kỹ năng của ngài đang chầm chậm biến hóa.]
[Xin chú ý.]
[Thuật bắn cung “Loạn Vũ” của ngài hiện đã dung hợp với nguyên lực Hoàng Tuyền, chuyển hóa thành thần kỹ Hoàng Tuyền.]
[Ngài thu được thần kỹ Hoàng Tuyền NGôn Chú: Quỷ Phệ.]
[Mỗi khi ngài dung nhập một mảnh vỡ Hoàng Tuyền mới, bản thân các hạng mục năng lực của ngài cũng nhận được sự bổ sung nhờ quá trình Hoàng Tuyền hóa, đạt đến cấp thần kỹ Hoàng Tuyền càng mạnh.]
[Giải thích đặc biệt: Khi ngài không ngừng sử dụng thuật pháp “Hoàng Tuyền Lộ Dẫn” chứng tỏ ngài đã thực sự tham gia vào giai đoạn chuẩn bị của Lục Đạo Tranh Hùng, ngài đã bắt đầu chiến đấu vì dung hợp thế giới Hoàng Tuyền đạo.]
[Đây là khởi đầu của hết thảy.]
Toàn bộ chữ nhỏ nhấp nháy biến mất.
Cố Thanh Sơn đứng trong hư không, sững người một lúc.
Lần đầu tiên kích hoạt “Hoàng Tuyền Lộ Dẫn”, mình đã thu được thần kỹ kiếm đồng: “Vong Xuyên Trảm”.
Lần thứ hai kích hoạt nó để nuốt một mảnh vỡ thế giới Hoàng Tuyền, mình lại thu được một thần kỹ Ngôn Chú.
Những thứ này đều là thần kỹ năng lực cực mạnh, gần như vượt qua tưởng tượng của bản thân, song nó lại chỉ đến từ một mảnh vỡ Hoàng Tuyền nhỏ bé.
Không biết thế giới Hoàng Tuyền hoàn chỉnh rốt cuộc mạnh đến mức nào!
Xem ra chỉ cần gặp được mảnh vỡ Hoàng Tuyền thì nhất định không được bỏ qua.
Trong lòng Cố Thanh Sơn âm thầm đưa ra quyết định.
Hắn xoay người, cảm nhận phương hướng của Thi thể đóng băng, sau đó hóa thành một tia sáng vụt qua, biến mất.

Bãi Tha Ma Tận Thế.
Một đường sáng trắng nhanh chóng vụt qua bầu trời, trong một thời gian ngắn đã đi ngang qua toàn bộ Bãi Tha Ma Tận Thế.
Cuối cùng, ánh sáng trắng dừng lại nơi Cực Bắc, hóa thành hình.
Bộ xương ánh sáng.
Nó lại một lần nữa trở về, đồng thời hoàn thành công cuộc lục soát khắp mọi nơi trên Bãi Tha Ma Tận Thế một cách tỉ mỉ.
Bắt đầu từ khu vực Tây Bắc, hơn nửa Bãi Tha Ma Tận Thế đã bị cuộc chiến của hai người hủy diệt triệt để, chỉ còn lại một ít tận thế ngủ say vẫn còn tạm thời tồn tại.
Cố Thanh Sơn đã mang theo bộ phận của Thi thể đóng băng rời khỏi nơi này.
Bộ xương ánh sáng rơi vào trầm tư.
Một lúc lâu sau, nó mới lẩm bẩm: “Xem ra khi hắn tìm được bộ phận của thi thể dóng băng là có thể sử dụng sức mạnh của Thi thể đóng băng... Tuy rằng chỉ có một lần...”
Trong vòng vây của nắm đấm vô tận, nó đã nếm mùi đau khổ.
Cho đến khi những nắm đấm hoàn toàn được thu về, sức mạnh của Thi thể đóng băng và quyền thuật cùng nhau kết thúc, nó mới có thể thoát thân.
Còn may là sức mạnh trong mỗi một nắm đấm đều cực kỳ yếu ớt, bằng không...
Bộ xương ánh sáng xoay người, nhìn bức tường tận thế khổng lồ cách đó không xa.
Nó do dự một hồi, bước chân tới trước bức tường rồi đưa tay ra, đặt lên mặt tường.
Trong trận chiến không lâu trước đây, mình đã hấp thu sức mạnh một lần, nếu như bây giờ hấp thu thêm một lần nữa thì sẽ không có cách nào thúc đẩy những Tận Thế này đi hủy diệt thế giới vô tận.
Thế nhưng… Chuyện của Thi thể đóng băng quan trọng hơn.
Hơn nữa, không một ai biết rằng, kẻ đã thực sự đặt chân vào cánh cửa thế giới ngoài mình ra thì còn có...
Nhưng kẻ ấy cũng đã bị thương nặng trong dòng sông thời gian, nên bây giờ đã đi làm việc khác rồi.
Nếu như hành động của mình quá chậm…
Bộ xương ánh sáng chợt lạnh lùng nói:
“Đáng hận, không thể đợi thêm được nữa. Đợi giết chết tên kia rồi, mình sẽ kêu gọi bản thể hàng lâm, khi đó muốn hủy diệt tất cả mọi thứ cũng không thành vấn đề!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận