Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2080. Chân tướng bất ngờ! (1)


Đánh dấu
Trong hư không tối mịt, một làn sương trắng bỗng tỏa ra, một bóng người chầm chậm xuất hiện.
Là Cố Thanh Sơn.
Bộ chiến giáp xương trên người hắn đã biến mất, nhưng trong tay hắn lại đang nhẹ nhàng cầm một quả cầu băng tuyết – thứ đang không ngừng tỏa ra hàn khí.
Cố Thanh Sơn thấp giọng nói: "Không được, Sương Mù Giáng Lâm đã bị chặn."
Tiếng nói của Mạc truyền ra từ quả cầu băng tuyết: "Đương nhiên. Cậu không xem thử bây giờ là thời gian nào rồi."
Cố Thanh Sơn nhìn quanh bốn phía.
Bên trong hư không chẳng có thứ gì.
Lần trước khi nhìn thấy loại cảnh tượng này, hình như là vào thời đại Tuyên Cổ.
"Chúng ta thật sự đã đến thời đại Tuyên Cổ rồi sao?"
Mặc dù biết rõ như thế, nhưng Cố Thanh Sơn vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.
Một giây sau, hắn đột nhiên cảm thấy hoa mắt.
Toàn bộ hư không đột nhiên biến mất, lại đột nhiên xuất hiện ngay trước mắt hắn.
Song, lại có cái gì đó không giống ban đầu nữa.
Trên giao diện Chiến Thần xuất hiện từng hàng chữ nhỏ đom đóm:
[Chú ý! Thời gian đang không ngừng nhảy vọt, ngài sẽ nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng trong các đoạn thời gian khác nhau.]
Một giây sau.
Trong bóng tối tĩnh lặng, vô số mặt trời hừng hực đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng tiến tới.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng mà nhìn, trong đầu bỗng hiện ra một hình ảnh.
Năm đó ở vương quốc Kinh Cức, hắn thành công thi triển điệu múa Chúng Sinh Tế Mệnh tầng thứ hai. Vì sự kiện đó mà đệ nhất cường giả của Nhân tộc cực cổ đã cho hắn nhìn thấy cảnh tượng này.
—— Lúc này, những "Mặt trời" kia đều là các phi thuyền sắt thép vô cùng to lớn, kích thước của mỗi một chiếc đều có thể sánh bằng Cự Thú Vực Sâu —— thậm chí còn lớn hơn nhiều lũ quái thú đó.
"Phi thuyền của Nhân tộc cực cổ." Hắn lẩm bẩm.
Đúng vậy, đây chính là màn mở đầu trước khi bắt đầu thời đại Viễn Cổ… Những mặt trời kia chính là phi thuyền của Nhân tộc cực cổ!
Cố Thanh Sơn lắc đầu.
Thời gian thoắt cái đã nhảy từ Tuyên Cổ tới trước cả Viễn Cổ, thật sự là hoàn toàn lộn xộn rồi.
Ai có thể vượt qua loại phong tỏa thời gian này?
Cố Thanh Sơn nhìn vào những phi thuyền như vầng thái dương gay gắt kia, trong lòng bỗng hiện ra một ý niệm.
Nhân tộc cực cổ.
Bọn họ đang đào vong từ một thế giới song song, muốn đi đến một thế giới khác, nhưng bởi vì nguồn năng lượng của phi thuyền đã cạn, cho nên chuyện này không thành công.
Bởi thế, khi bọn họ phát hiện cánh cửa thế giới thì lập tức chạy ra ngoài cánh cửa ấy.
Chờ chút.
Hình như... Có chuyện quan trọng gì đó mà mình mãi không nhớ lại...
Cố Thanh Sơn đang nghĩ ngợi, Mạc lại đột nhiên lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của hắn: "Giống như bây giờ thì chúng ta không đến được thế giới Ác Quỷ đâu, bất kể ai cũng không đến được."
"Vì sao? Chẳng lẽ tận thế kia đã triệt để ngăn cách thế giới Ác Quỷ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng, tôi đã cảm thấy, phía sau dòng chảy thời gian hỗn loạn ẩn chứa vô số tận thế, bọn chúng vây quanh thế giới Ác Quỷ, không cho phép bất kỳ kẻ nào tới gần." Mạc cất tiếng.
"Anh có cách nào không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Mạc nghiêm nghị nói: "May mà cậu đã thu gom đủ hài cốt của Thi thể đóng băng, tôi có thể phát động 'Tận Thế Đồng Điệu Huyền Bí' và 'Tận Thế Cộng Tính Huyền Bí" hoàn chỉnh để biến đổi cậu thành một loại tận thế cao cấp —— Làm như thế, chúng ta sẽ không bị thời gian điên đảo này gây khó dễ, chúng ta sẽ được cho vào, cùng những tận thế khác trông coi thế giới Ác Quỷ."
"Vậy thì tốt rồi." Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm, nói.
"Hiện tại quan trọng là..., cậu cảm thấy chúng ta nên đóng vai thành loại tận thế nào đây?" Mạc hỏi.
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ một lát rồi nói: "Tận thế Đoạt Linh."
"Tận thế Đoạt Linh?" Mạc hỏi lại lần nữa.
Cố Thanh Sơn giải thích: "Kẻ thù rất cao minh, cũng rất thận trọng, nó làm cho thời gian hỗn loạn để hóa thành tầng phòng ngự đầu tiên, vô số tận thế chính là tầng phòng ngự thứ hai, tầng thứ ba chính là luật nhân quả và quy tắc chặt chẽ của thế giới Ác Quỷ —— Chúng ta cần dùng sức mạnh của tận thế Đoạt Linh để đột phá hai tầng phòng ngự trước, về phần tầng thứ ba, lấy sức mạnh của tận thế Đoạt Linh cộng thêm Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí, tôi có thể triệt để biến thành một ác quỷ, lúc này mới lẻn vào thành công được."
"Ý kiến hay." Mạc khen một tiếng, tiếp tục nói: "Hiện giờ tôi bắt đầu chuyển hóa thành tận thế Đoạt Linh, quá trình này cần một chút thời gian, cậu chờ một lát."
Nói xong, tiếng nói của hắn ta đã biến mất.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng chờ đợi trong hư không ấy.
Vừa rồi ——
Hắn đang nghĩ tới chỗ nào rồi?
Hắn căng não ra mà nghĩ, nhưng nghĩ thế nào cũng không nhớ nổi được.
Làm người ta khó chịu nhất chính là trạng thái thế này, khi ý nghĩ bị người khác cắt ngang giữa chừng thì luôn không nhớ lại được.
Cố Thanh Sơn thở sâu.
Đừng vội.
Từ từ suy nghĩ nào.
Vừa rồi mình rốt cục đã nghĩ tới điều gì?
Nhân tộc cực cổ...
Đúng, Nhân tộc cực cổ muốn rời đi một thế giới song song, đến một thế giới khác, kết quả lại dừng lại trong hư không.
Hai mắt Cố Thanh Sơn bỗng nhiên lóe lên.
Hắn nhớ ra rồi.
Lúc ấy cường giả đệ nhất Nhân tộc cực cổ từng nói một lời, nhưng lúc đó những bí mật hắn biết quá ít nên vẫn chưa từng nghĩ sâu thêm.
Ông lão kia đã từng nói:
"Không đơn giản như ngươi tưởng đâu, nơi này là một mảnh hư không mênh mông nằm giữa các thế giới song song —— Trước đó bọn ta chưa từng đi qua các thế giới song song khác, mà vì phải đối mặt với áp lực thế giới hủy diệt nên mới miễn cưỡng khởi hành. Trên thực tế, bọn ta cũng không biết nên làm thế nào mới thoát ly được dòng chảy thời không hỗn loạn kia, bọn ta không có biện pháp đi đến một thế giới khác."
Cố Thanh Sơn im lặng hồi lâu.
Nếu như vị cường giả đệ nhất Nhân tộc cực cổ kia không nói sai thì...
Mảnh hư không mà mình đang đứng, kỳ thật cũng không thuộc về thế giới song song.
Mà thế giới song song là một thủ thuật nhằm che lấp cho một vài thứ gì đó.
—— Cho nên, thế giới song song tồn tại là vì che giấu vùng hư không trước mắt này?
Vì sao? Lẽ nào trong vùng hư không này có cái gì duy nhất, mang tính độc nhất vô nhị ư?
Hoặc là hư không nơi này vốn chính là độc nhất vô nhị!
Cố Thanh Sơn càng nghĩ càng cảm thấy kinh hãi.
Trong mỗi một thế giới song song đều có chính hắn, cũng chính là một Cố Thanh Sơn khác.
Nếu nói như thế thì...
Vô số thế giới song song đều lấy vùng hư không này làm bản gốc. Mà cái thế giới mà mình đang đứng đây cũng không phải là thế giới song song!
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh ào ào toát ra sau lưng mình, trên người nổi lên một lớp da gà.
Trong lúc vô ý, hắn đã nhìn ra một bí mật kinh người không thể nói ra!
Chuyện này quá lớn.
Hơn nữa, nếu hắn đã nhìn thấy sự thật này thì chắc hẳn muốn thăm dò chân tướng cũng không phải quá khó khăn. Chỉ cần liên hệ với thế giới song song lần nữa, tìm hiểu thế giới phía bên kia của bọn họ một chút, đi qua so sánh là có thể biết được hết thảy.
—— Bởi vì trong mảnh hư không này, nhất định có một thứ độc nhất vô nhị…. Và thứ đó chính là chân tướng mà thuật Thế giới song song muốn che giấu!
Cố Thanh Sơn không kiềm chế được mà nắm chặt nắm tay.
Lúc này tiếng nói của Mạc đột nhiên vang lên: "Chuẩn bị, tôi sẽ lập tức bám vào người của cậu, biến cậu thành tận thế Đoạt Linh."
"Chờ một lát."
Cố Thanh Sơn đột nhiên lấy lại tinh thần, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán.
"Cậu làm sao thế?" Mạc hỏi.
"Không có gì đâu." Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh.
Bây giờ không phải là thời điểm cân nhắc thuật Thế giới song song.
Tận thế sắp mở ra cánh cửa thế giới rồi, phải đi đến hiện trường chờ đợi giây phút ấy giáng lâm!
Cố Thanh Sơn nói: "Để an toàn hơn, lần này tôi sẽ dùng chút thủ đoạn."
Thân hình hắn biến đổi, hóa thành một con mèo quýt.
"Dạ Mị Quỷ Ảnh" phát động!
[Dạ Mị Quỷ Ảnh: Sau khi màn đêm buông xuống, ngài có thể liên hệ với những vật phẩm siêu phàm kia. Sau khi có được sự đồng ý của chúng, ngài có thể mượn dùng một loại năng lực nào đó của chúng, mỗi đêm một lần.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận