Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2091. Thần khí mạnh nhất!


Đánh dấu
Vách núi.
Bốn phía đều là vách núi sâu không thấy đáy, một con đường nhỏ chật hẹp uốn lượn dẫn về phía trước, đi sâu vào trong lòng đất.
Trên không không có gì, chỉ có một màu đen kịt sâu thẳm.
Ngoại trừ con đường dưới chân này thì đều không nhìn thấy bất cứ vật gì.
Ma Long dẫn hai huynh đệ cẩn thận tiến lên.
“Tuyệt đối đừng vận dụng bất kỳ sức mạnh nào, bằng không nó mà dẫn linh thể ác quỷ tới, thì chúng ta đều phải chết.” Ma Long khuyên bảo.
Hai huynh đệ bên cạnh hắn ta không hẹn mà cùng gật đầu.
Ngay mới vừa rồi thôi, trong hư không bóng tối, đã có một linh thể phát sáng lơ lửng có vẻ ngoài xấu xí vừa chợt bay qua.
Thứ đó hoàn toàn không thể ước lượng được.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua phía xa xa, chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác ớn lạnh cả người.
Sợ?
Cơ thể của mình đang sợ?
Cố Thanh Sơn kinh ngạc nghĩ.
Triệu Cửu Hiên vừa đi vừa hỏi: “Lãnh đại ca, nếu như ngươi lấy được món thần khí đó, thế giới của chúng ta sẽ được cứu sao?”
“Ngay cả Cung Ma La và Thần Phù Ác Quỷ đều bị nó bức ép phải rời đi, thì ngươi nói xem nó có mạnh hay không?” Ma Long hỏi ngược lại.
“Mạnh!” Triệu Cửu Hiên hưng phấn nói.
“Chờ một chút, nếu là thần khí mạnh như vậy, vì sao biết bao năm rồi mà Quỷ Chủ cũng không đến lòng đất này lấy nó đi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Ma Long bật cười, nói: “Bởi vì bọn họ chột dạ.”
“Chột dạ?”
“Đúng vậy, bọn họ đều là tu sĩ, là kẻ đến sau của thế giới Ác Quỷ, chứ không phải là ác quỷ chân chính. Mà nơi phong ấn kia thuộc về quá khứ rất rất xa xư, ngoại trừ ác quỷ thì bất luận người nào có ý đồ đi vào đều sẽ bị hàng trăm nghìn linh hồn ác quỷ cắn nuốt cơ thể đến chết.” Ma Long nói.
Những lời này vừa được nói xong, không biết Ma Long đã nhận thấy được cái gì, đột nhiên truyền âm nói: “Đừng nhúc nhích, đừng lên tiếng.”
Ba người lập tức dừng lại.
Trong bóng tối trống trải sâu thẳm trên đỉnh đầu là vô vàn vật thể nào đó đang chớp nháy phát sáng.
Đó là những con ác quỷ có hình thể khổng lồ.
Có điều chúng nó không phải thực thể mà là ở trạng thái linh thể bán trong suốt.
Những thứ linh thể này tựa như sinh vật phát sáng lơ lửng trong biển sâu, chúng bay rất nhanh qua đỉnh đầu ba người ở cách đó không xa rồi biến mất ở một nơi tận cùng nằm tại cuối đường bên kia.
Lần tiếp xúc gần gũi này, Cố Thanh Sơn cũng cảm nhận được hơi thở chân chân thực thực của bọn chúng.
Hắn cúi đầu, khẽ vuốt tay.
Lòng bàn tay hắn đều là mồ hôi lạnh.
Chỉ là linh thể mà cũng đã mạnh đến trình độ như vậy rồi?
Cố Thanh Sơn ngầm thở dài.
Hắn vốn cho là mình đã hoàn toàn hiểu rõ thế giới Ác Quỷ, ai biết lại còn có một chỗ kinh khủng như vậy.
Ba người lẳng lặng đợi.
Qua mấy hơi thở sau, Ma Long giơ pho tượng kỳ quỷ trong tay lên, nhìn thoáng qua nó.
Pho tượng kia gật đầu với hắn ta, nói: “An toàn.”
Lúc này ba người mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục đi tiếp.
“Có còn xa lắm không?” Triệu Cửu Hiên hỏi.
“Nhanh thôi, số linh thể ác quỷ ở phía dưới sẽ càng nhiều hơn... Từ giờ trở đi, chúng ta hãy dùng truyền âm nói chuyện với nhau, đừng phát ra âm thanh nữa.” Ma Long nói.
“Được.” Triệu Cửu Hiên và Cố Thanh Sơn cùng đáp.
Cố Thanh Sơn vừa đi, vừa xuất thần suy nghĩ.
Chỗ hung hiểm như vậy, đám tu sĩ ác quỷ tất nhiên không dám tiến tùy tiện tiến vào. Nhưng nếu như nơi này có thần khí cực kỳ hùng mạnh thì tình huống khi ấy lại khác hẳn. Họ chắc chắn sẽ nghĩ ra trăm ngàn kế sách, lập ra muôn vàn kế hoạch, cho dù dùng đến cả mạng người họ cũng phải lấy cho bằng được món thần khí đó.
Nếu lùi lại một bước mà nói, Reneedol là một người có bản tính tham lam. Lẽ nào nàng ta thật sự không có ý nghĩ gì với thần khí ở dưới này?
“Lãnh huynh...”
Cố Thanh Sơn từ từ truyền âm, nói ra nghi ngờ trong lòng mình.
Ánh mắt Ma Long toát ra vẻ như đang hồi ức, nhẹ giọng nói: “Thực ra thật lâu trước đây, các tu sĩ ác quỷ từng huy động chức nghiệp giả trên mười mấy thế giới tới thăm dò phía dưới này, kết quả sau đó người chết vô ích, họ vẫn không tài nào xuống được đến tận cùng bên trong.”
“Sau khi Nữ Đế biết chuyện, nàng ta từng dùng sức mạnh của vật kỳ quỷ này để tránh né toàn bộ linh thể ác quỷ, dẫn người đi vào một lần... Chỉ có điều, cuối cùng nàng ta bỏ qua món thần khí đó...”
“Thần khí lợi hại như vậy, sao nàng lại cam tâm buông tha?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Món thần khí đó từng nói chuyện với nàng ta trong một lúc, nói cho nàng ta biết thời điểm chưa tới, cứ cưỡng ép lấy thần khí đi thì sẽ chết... Dù nàng ta là Nữ Đế, cũng sẽ bị toàn bộ linh thể ác quỷ ăn hết, ngay cả linh hồn cũng không chừa lại.” Ma Long nói.
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.
...Sẽ chết.
Không cần phải nói, điều này đúng thật là có thể hù dọa Reneedol.
Có điều, sao Ma Long lại biết được việc bí ẩn như vậy?
E là vì kiếp trước của hắn ta.
Hắn ta từng là nhân vật thiên tài trong Ác Quỷ đạo, đã từng tiến nhập vào trung tâm của quyền lực một lần.
Đời này làm lại, hắn ta không thể tự mình đối kháng tận thế đánh đến thế giới của mình, nên rất tự nhiên sẽ nghĩ đến món thần khí ở thế giới Ác Quỷ.
Nhưng thần khí ấy đã nói với Reneedol rằng, thời gian chưa tới.
Lẽ nào lúc này thời cơ đã đến ư?
Ma Long truyền âm nói: “Thực ra có vài con đường đều có thể đi thông vào trong lòng đất, nhưng từ sau khi thần khí từ chối Nữ Đế, những con đường này đều quá mức nguy hiểm, bị các tu sĩ niêm phong lại rồi.... Mà ta thì vừa vặn biết được con đường mà người khác chưa từng đi qua này.”
Lúc này, pho tượng kỳ quỷ kia đột nhiên lên tiếng: “Mau ẩn nấp!”
Ma Long lập tức dừng bước, nằm rạp người xuống, cả cơ thể dán chặt trên đường nhỏ không nhúc nhích.
Cố Thanh Sơn cùng Triệu Cửu Hiên cũng thu lại khí tức của mình, nằm trên đường nhỏ.
Con đường này quá mức chật hẹp, cho nên Cố Thanh Sơn chỉ có thể nghiêng người, mới có thể hoàn toàn dính vào trên mặt đất.
Ở bên ngoài kia chính là vách đá vạn trượng.
Vô số linh thể lúc ẩn lúc hiện trong hư không tối tăm ở bên ngoài vách núi.
Một hơi thở.
Hai hơi thở.
Bỗng nhiên, trong bóng tối hư vô, một linh thể to lớn trước nay chưa từng có xuất hiện.
“U... U... U... Lâu lắm... Lâu lắm...”
Nó phát ra tiếng khóc tỉ tê thê lương, bay sượt qua bên trái ba người, một lúc sau thì biến mất trong hư không phía trên.
“An toàn.” Pho tượng kỳ quỷ nói.
Ba người liền đứng lên, tiếp tục đi.
“Lực lượng của linh thể vừa rồi đã vượt qua cả tưởng tượng của ta... Những linh thể này rốt cuộc là cái gì?” Cố Thanh Sơn truyền âm hỏi.
“Không rõ lắm, năm đó các tu sĩ ác quỷ nhất trí cho rằng những linh thể này là một bộ phận của thần khí.” Ma Long nói.
Cố Thanh Sơn trầm mặc một hồi.
Nếu quả thật là như vậy, thì thần khí đó cũng quá mạnh rồi. Nó chỉ thả bừa một linh thể ác quỷ ra là có thể quét sạch toàn bộ thế giới Ác Quỷ.
Thảo nào Reneedol nắm giữ vô số thế giới, lại có hai Nữ thần Vận Mệnh ở cạnh mà cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ...
Thảo nào Ma Long nói nó là thần khí vượt xa Thiên Địa song kiếm...
“Không biết ngoài kia đã ra sao rồi, chúng ta nên tăng thêm tốc độ thôi. Sắp đến rồi.” Ma Long truyền âm.
Cố Thanh Sơn và Triệu Cửu Hiên cùng gật đầu.
Tiếp theo, ba người vừa đi vừa nghỉ, thỉnh thoảng còn trốn trên đường nhỏ để lẩn tránh đám linh thể ác quỷ.
Cuối cùng, bọn họ cũng đi tới cuối con đường.
Trong bóng tối bốn phía mơ hồ có thể trông thấy những con đường khác cũng thông đến nơi đây.
Đây là một bệ đá trôi lơ lửng trong hư không vô tận.
Ở chính giữa bệ đá có cắm một thanh kiếm.
“Là nó.” Ma Long khô khốc nói.
Trải qua hai đời, rốt cục mình cũng đứng ở nơi này lần nữa.
Hắn ta bước về phía thanh kiếm kia.
“Khoan!” Cố Thanh Sơn đè bả vai hắn ta lại, nói.
“Sao vậy?” Ma Long hỏi.
“Lãnh huynh, ngay đến Nữ Đế cũng bị nó từ chối, làm sao huynh biết nó sẽ không từ chối huynh?” Cố Thanh Sơn hỏi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận