Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2098. Cuộc gặp gỡ đầy vui vẻ (1)


Đánh dấu
"Quả thật có thể nhanh hơn rất nhiều, nhưng nếu để những người trời sinh mang tính Hỗn Loạn kia gia tải Trật Tự, vậy sẽ làm trái với mong muốn của Trật Tự." Hắc Hải nữ sĩ khổ sở nói.
Cố Thanh Sơn thành khẩn thuyết phục: "Sự tình có nặng có nhẹ, cứu tất cả thế giới trước, ngăn cản sực hủy diệt, trước mắt chuyện này mới là quan trọng nhất. Nữ sĩ, bà cảm thấy thế nào?"
Hắc Hải nữ sĩ hỏi: "Thế nhưng những Hỗn Loạn Giả gia tải Trật Tự kia, về sau phải giải quyết thế nào?"
Cố Thanh Sơn mỉm cười, nói: "Thế này đi, chúng ta giải quyết chuyện trước mắt trước, đánh thức tất cả những Người chờ đợi, sau đó bà có thể thiết lập một lần thử thách, ném những tên bại hoại kia vào đó và giết chết hết."
Nữ sĩ Hắc Hải im lặng một lúc.
Lát sau, bà mở miệng đáp: "Ta đồng ý với quyết định của cậu."
Cố Thanh Sơn lập tức phấn chấn hơn hẳn.
Nữ sĩ Hắc Hải đã đồng ý, như vậy Trật Tự sẽ phát triển rất nhanh. Cũng không biết có kịp hay không ——
"Nữ sĩ, khi cánh cửa thế giới mở ra, bà có thể thu được lực lượng của nhóm Người Chờ Đợi đã thức tỉnh hay không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Hắc Hải nữ sĩ nói: "Theo tốc độ trước mắt mà nói thì sẽ không kịp đâu, sợ rằng phải chờ thêm một tiếng đồng hồ sau khi cánh cửa thế giới mở ra."
Lại thêm một tiếng đồng hồ?
Vậy căn bản không kịp rồi!
Cố Thanh Sơn nói: "Nữ sĩ, xin liên hệ Quạ giúp tôi, tôi muốn nói chuyện với anh ta."
"Xin chờ một chút, lập tức liên lạc."
Sau một khắc, bên tai Cố Thanh Sơn truyền đến một giọng nói hơi khó chịu:
"Ơ hay, Cố gia, ông nội của tôi, cậu nhớ đến tôi rồi đấy à?"
—— Đây là Quạ.
Từ khi anh ta đi phát tán các Trật Tự ra ngoài, Cố Thanh Sơn và Mạc bề bộn ứng phó đủ mọi việc, cho nên đã quên mất anh ta.
Hiện tại đương nhiên anh ta có lý do tức giận bất bình.
Cố Thanh Sơn điều chỉnh giọng điệu của mình lại, kinh ngạc nói: "Quạ, anh chính là lực lượng nòng cốt trong chúng ta, đang thực hiện hành động cứu vớt hàng tỉ thế giới, tôi làm sao dám quấy rầy anh kia chứ?"
Lúc này Mạc cũng kết nối với Quạ, vội phụ họa: "Đúng, bọn tôi chỉ có thể làm chút chuyện râu ria không đáng kể, chúa cứu thế của thế giới này chính là anh đó, Quạ, bọn tôi cũng không dám tuỳ tiện đi quấy rầy hành động của anh."
Bên kia im lặng mấy giây.
Đột nhiên, một tràng cười ha hả vang lên: "Ha ha ha ha ha ha, đâu có! Đâu có! Mấy chuyện như cứu vớt thế giới này đối với tôi mà nói chỉ là trò trẻ con, các cậu ít thấy sự đời mà thôi, hạn hẹp như thế cũng không tốt."
Trên mặt Cố Thanh Sơn không có biểm cảm gì, miệng thì nói: "Không có cách nào, Quạ, hiện tại đã đến thời khắc khủng hoảng, anh nhất định phải tăng thêm tốc độ lần nữa, dồn hết sức mà phi hành, để càng nhiều thế giới thu hoạch được Trật Tự."
Hắn lặng lẽ truyền âm cho nữ sĩ Hắc Hải: "Cho anh ta một nhiệm vụ, đặt tên là 'Nhiệm vụ vô địch chí tôn bá nhất ngầu nhất của chúa cứu thế’, để anh ta tăng tốc độ truyền bá Trật Tự lên tới cao nhất."
"Được." Nữ sĩ Hắc Hải nói.
Ở một thế giới xa xôi khác.
Quạ đang phi hành trên bầu trời, vừa nghe Cố Thanh Sơn truyền tin, vừa nhìn nhiệm vụ đột nhiên xuất hiện trước mắt.
[Mở ra trạng thái khẩn cấp.]
[Hiện tại ‘Nhiệm vụ vô địch chí tôn bá nhất ngầu nhất của chúa cứu thế’ đã được kích hoạt!]
Quạ giật mình, bên tai lại truyền đến tiếng nói của Cố Thanh Sơn lần nữa: "Quạ, hiện tại vận mệnh của hư không vô tận đều nằm trên người anh. Cánh cửa thế giới sắp bị mở ra, anh nhất định phải nhanh chóng phát tán Trật Tự, như thế chúng ta mới có sức mạnh để thức tỉnh những chiến sĩ mạnh nhất, cổ xưa nhất kia dậy."
Quạ quát to một tiếng: "Đã rõ! Chuyện nhỏ nhặt này cứ giao cho bản đại gia là được!"
Thân hình anh ta chấn động, hóa thành một cánh chim bay.
"Quác!"
Con chim huýt dài một tiếng, dồn hết sức mà vỗ cánh, chỉ một thoáng đã biến mất tăm hơi.
Phía bên kia, tại thế giới Ác Quỷ.
"Cố Thanh Sơn các hạ, tốc độ của Quạ tăng lên ba lần, hẳn là đang dồn hết toàn lực không ngừng phi hành." Nữ sĩ Hắc Hải nói.
"Vậy kịp không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Tốc độ phát triện của Trật Tự sẽ tăng lên lần nữa, qua tính toán của ta, sau khi cánh cửa thế giới mở ra chừng mười phút, ta sẽ có thể thu hoạch được đầy đủ sức mạnh." Nữ sĩ Hắc Hải đáp.
"Mười phút sao? Xem ra trong mười phút này chúng ta phải tự nghĩ ra biện pháp." Cố Thanh Sơn nói.
Mạc bỗng nhiên xen vào: "Sau khi cánh cửa thế giới mở ra, thần binh tận thế sẽ lập tức kêu gọi chín loại tận thế từng phá hủy Lục Đạo Luân Hồi năm xưa. Đến lúc đó cho dù đánh thức những Người Chờ Đợi kia thì cũng không có cách nào đối phó được chín loại tận thế này."
Cố Thanh Sơn nói: "Tôi biết, nhưng với cục diện không còn biện pháp nào trước mắt, nếu chúng ta có thêm một phần sức mạnh thì có thêm một chút khả năng."
Bỗng nhiên, trên không trung Quỷ Miếu, một tiếng nói to lớn vang vọng toàn bộ thế giới:
"Con kiến ẩn mình ở trong hang đã cảm thấy mình được an toàn."
"Đây chính là điểm buồn cười của lũ sinh mệnh cấp thấp, cũng là bi ai chỉ có ở lũ sinh mạng như cát bụi bọn chúng."
Cao tít trên bầu trời, một cái bóng to lớn bỗng nhiên xuất hiện.
Là con mắt khổng lồ!
—— Toàn bộ thế giới vì thế mà khủng hoảng.
Tiếng nói của tận thế Thời Gian đột nhiên vang lên bên tai hắn:
"Toàn thể chú ý, chuẩn bị bắt đầu."
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn cái bóng che khuất cả bầu trời, tất cả cảm xúc trong đôi mắt đã biến mất không còn một mảnh.
Thời khắc mà đám Tận Thế đang đợi cũng đã đến.
Tiếp theo, lúc này mình sẽ ép Reneedol đi ra, để nàng phải đối đầu trực diện với con mắt khổng lồ kia.
Sau đó thì sao?
Ma Long —— Không, thanh thần binh tận thế này sẽ đi mê hoặc Reneedol.
Reneedol sẽ nương nhờ vào phe của tận thế!
Mạc đột nhiên lên tiếng: "Người Chờ Đợi đến từ bên ngoài cánh cửa thế giới, bọn họ quả thật rất mạnh, cũng có thể đối phó một vài tận thế. Nhưng biến số đến từ bọn họ cũng không có cách nào thay đổi cục diện."
Cố Thanh Sơn càng ngày càng trầm tĩnh, thấp giọng nói: "Đúng, nhưng biến số càng tích sẽ càng nhiều, đến cuối cùng mỗi một sự kiện đều không xác định được, như thế chúng ta mới có cơ hội."
"Ngoại trừ Người Chờ Đợi ra, chẳng lẽ còn có biến số gì nữa?" Mạc hỏi.
Lúc này, các tu sĩ ác quỷ đột nhiên bùng phát ra tiếng xôn xao ầm ĩ:
"Không hay rồi! Không thấy thiên sứ mười hai cánh đâu hết!"
"Nàng biến mất."
"Trừ nàng ra, còn có ai ngăn cản được nữa?"
"Nhanh đi, có ai không!"
—— Lâm bị truyền tống rời đi!
Cố Thanh Sơn lẳng lặng nhìn cảnh tượng này, bỗng nhiên một giọng nữ vang lên trong lòng hắn:
"Công tử, nàng ta tới."
Một giọng nữ khác vang lên theo: "Nơi này không tiện nói chuyện, nàng ta chờ công tử ở suối nước nóng lúc trước."
"Đã biết."
Bóng dáng Cố Thanh Sơn biến mất trong đám tu sĩ ác quỷ, lặng yên thối lui về phía sau.
Thừa dịp cục diện hỗn loạn, hắn nhanh chóng đi đến căn phòng suối nước nóng trước đó.
Chỉ thấy trong làn hơi nước lượn lờ, một thiếu nữ áo đen mang ý cười uyển chuyển trên mặt đang nhìn sang hắn.
"Ly Ám, đã lâu không gặp rồi." Cố Thanh Sơn gọi.
"Đúng vậy, đã lâu không gặp, cũng mãi chẳng nghe nói đến có yêu ma quỷ quái nhà ai đi ứng Thiên Kiếp với ngươi cả." Ly Ám hỏi.
"Ta độ kiếp tu hành trong thời đại quá khứ, đám bạn bè cũ kia tất nhiên không tìm thấy ta rồi." Cố Thanh Sơn cười nói.
"Thì ra là thế." Ly Ám rũ mắt xuống, nói: "Lần này ngươi gọi ta đến đây, ngoại trừ nhớ ta ra thì còn chuyện gì muốn nói với ta không?"
"Hả?" Cố Thanh Sơn nghi ngờ lên tiếng.
Ly Ám nhìn thấy vẻ mặt của hắn thì không khỏi khẽ giật mình.
—— Hình như chuyện này không như mình đã tưởng.
Hai người không hẹn mà cùng nghĩ như thế.
Bên trong thức hải của Cố Thanh Sơn, Sơn Nữ nhịn không được muốn lên tiếng, lại bị Lạc Băng Ly ngăn lại ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận