Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2120. Vô Nhân Kiếm (1)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn vừa lắng nghe, vừa nhìn vào dòng chữ nhỏ nhấp nháy xuất hiện trong không trung.

[Thân phận hệ Kỳ Quỷ của ngài đang được hình thành, xin chờ một chút.]

[Ngoài ra, nhờ vào trận chiến sinh tử lần trước, tài nghệ kiếm thuật của ngài đã tiến vào cảnh giới mới.]

[Ngài đã có thể lĩnh ngộ được kiếm thuật của Nhân tộc cực cổ: “Kiếm thuật giết địch”, xin hỏi có muốn tiếp tục hay không?]

Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua, lập tức nói: “Chờ một chút, tôi và nữ sĩ nói chuyện xong lại bắt đầu.”

Trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện một hàng chữ: [Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, ngài có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.]

Cố Thanh Sơn lần nữa tập trung sức chú ý, lắng nghe Bộ xương khô nói.

Bên kia, Bộ xương khô tiếp tục: “Có thân phận hệ Kỳ Quỷ, cậu có thể cùng Laura đi tới thế giới Phủ Bụi.”

Sắc mặt Cố Thanh Sơn không hề thay đổi, hắn hỏi: “Nữ sĩ, vì sao bọn tôi lại phải tới thế giới Phủ Bụi?”

Cha mẹ nói với hắn rằng, phải tới thế giới Phủ Bụi để lấy được thế giới có tính quy chúc, nhưng vị nữ sĩ này không hề biết điều đó.

Thế thì vì sao bà ấy lại bảo mình và Laura tới thế giới Phủ Bụi?

Chỉ nghe Bộ xương khô hỏi ngược lại: “Cố Thanh Sơn, nếu như không có Người Chờ Đợi tới đây chống đỡ tình hình, cậu nghĩ rằng chỉ dựa vào bản thân cậu thì có thể chiến thắng đám giả chết Lục Đạo kia sao?

“Không thể.” Cố Thanh Sơn thành thật trả lời.

“Đúng vậy, thực lực của cậu thua xa Đế Quân Thiên giới, cũng kém xa đám giả chết Lục Đạo kia, đây là hiện thực.” Bộ xương khô bảo.

Dường như tâm trạng bà ta hơi không ổn định, nói tiếp: “Nếu những Người Chờ Đợi dùng hết thực lực, sức chiến đấu có thể tính là ngang hàng với đám giả chết Lục Đạo, đáng tiếc bọn họ nhân số quả ít, đám giả chết trong Lục Đạo Luân Hồi lại đông như cá chép qua sông. Nếu thực sự đánh nhau, Người Chờ Đợi sẽ không thắng được.”

Cố Thanh Sơn nói: “Ý của bà là...”

“Chim Kinh Cức có tiềm lực mạnh nhất trong toàn bộ dòng chảy thời không hỗn loạn này, cho nên ta muốn cô bé đến thế giới Phủ Bụi. Còn cậu, cậu phải nâng cao thực lực trong khoảng thời gian ngắn nhất, sau đó đánh thắng Lục Đạo Tranh Hùng!”

Trong hai hốc mắt của Bộ xương khô nổi lên tia sáng mù mờ, giọng nói hùng hồn vang vọng: “Lục Đạo Luân Hồi là thế giới quy chúc kiểu tiến hóa cực kỳ hiếm thấy, cậu phải nắm được nó trong tay thì chúng ta mới có hy vọng.”

Trong lòng Cố Thanh Sơn run lên.

Nhìn là biết rồi, thật ra chỉ cần thấy những thần kỹ như Vong Xuyên Trảm, Lưới Đau Thương Che Mờ Nhật Nguyệt, Sơn Quỷ... rồi lại nhìn những binh khí đẳng cấp như Lục Giới Thần Sơn kiếm, Trấn Ngục Quỷ Vương trượng... là có thể đánh giá sơ lược về thực lực của các cường giả Lục Đạo.

Sư tôn mạnh hơn mình, nhưng nàng cùng đã nói thẳng rằng mình đánh không lại Đế Quân Thiên giới.

Huống chi đám giả chết Lục Đạo có tâm cơ thâm trầm, lực khống chế đối với cục diện cũng không phải dạng thường, lại còn có thể nắm chắc thời cơ. Sợ rằng họ đã đào sâu mưu tính cho quá trình Lục Đạo Tranh Hùng không biết bao nhiêu năm rồi.

Trong khi đó, bên phía phe mình, những Người Chờ Đợi vẫn chưa khôi phục thực lực.

Nếu Lục Đạo Tranh Hùng bắt đầu ngay bây giờ, mình tuyệt đối không cho phép đám cường giả Lục Đạo này lấy mảnh vỡ linh hồn ra để áp chế sư tôn.

Như vậy, nếu như song phương đứng ở hai phía đối lập, mình thực sự không phải đối thủ của họ.

Xem ra chỉ có thể tới thế giới Phủ Bụi một chuyến.

Nhưng mà Long Tổ Bản Chú lại chỉ có thể duy trì trong ba ngày.

Tận thế có thể phá cửa bất cứ lúc nào.

“Nữ sĩ, chỉ có ba ngày, không biết có đủ hay không.” Cố Thanh Sơn lo lắng nói.

Bộ xương khô bảo: “Đừng lo, cậu đi rồi thì sẽ biết. Bây giờ còn có chuyện gì nữa không?”

Cố Thanh Sơn đáp: “Tôi phải giúp mấy người bạn tìm một vài thần khí Hoàng Tuyền, như vậy bọn họ mới có thể ở lại trong Hoàng Tuyền.”

Bộ xương khô nhìn lên bầu trời, chỉ tay về một hướng, nói: “Thời khắc khi tận thế đập nát di tích Vạn Thần điện, có một thế giới Hoàng Tuyền đã thoát khỏi vòng trói buộc của Ác Quỷ đạo, ẩn nấp ở phương hướng kia. Cậu có thể tới xem.”

Bà bẻ đi một khúc xương trên khung xương của mình, đưa cho Cố Thanh Sơn, nói: “Cậu có thời gian ba giờ để giải quyết chuyện này, sau đó rót sức mạnh của cậu vào khúc xương này, nó sẽ mang các cậu đi tới hành lang Phủ Bụi.”

“Đa tạ nữ sĩ.” Cố Thanh Sơn ôm quyền nói.

Laura cũng ôm quyền theo.

Bộ xương khô gật đầu nói: “Ta ở thế giới Phủ Bụi chờ các cậu.”

Lời vừa nói xong, cả bộ xương tan rã, rơi lả tả trên mặt đất.

Bà ấy đi rồi.

Bộ xương trắng kia cũng chỉ là vật gửi thân tạm thời.

Hiện tại, trên hành tinh nhỏ chỉ còn lại Cố Thanh Sơn và Laura.

Cố Thanh Sơn thở dài, nhìn khúc xương trong tay.

Dòng chữ nhỏ hiện lên trong không trung:

[Khúc xương Kỳ Quỷ: Nó có thể truyền tống ngài và bạn của ngài tới hành lang bí mật bên ngoài thế giới Phủ Bụi.]

[Thời gian duy trì thuật pháp: Ba tiếng.]

Cố Thanh Sơn nhìn xong, quay sang nói với Laura: “Xem ra chúng ta phải tranh thủ thời gian.”

“Thực sự chỉ có ba giờ?” Laura tò mò hỏi.

“Đúng, thừa dịp đám giả chết Lục Đạo này không có ở đây, anh muốn nhanh chóng sắp xếp cho mấy người bạn, sau đó chúng ta lập tức tới thế giới Phủ Bụi.”

Cố Thanh Sơn tháo chiếc nhẫn Kinh Cức trên ngón tay xuống, đưa cho Laura.

Laura lại không nhận.

“Cố Thanh Sơn, anh giữ đi, em thấy anh bình thường cũng không có thời gian đi kiếm tiền, giữ lại làm tiền tiêu vặt.” Cô bé nói.

“Trước đây là vì tình hình gấp gáp nên anh mới dùng một ít bảo vật của em, nhưng suy cho cùng đây cũng là kho báu của Vương quốc Kinh Cức các em, sao anh có thể tham lam được.” Cố Thanh Sơn lắc đầu nói.

Laura bảo: “Anh cứu vớt tất cả các thế giới trong dòng chảy thời không hỗn loạn, cũng chưa thấy anh đòi hỏi cái gì... Thế này đi, chiếc nhẫn Kinh Cức này em lấy lại, nhưng anh đã đồng ý với em là sẽ làm Bá tước Vương quốc Kinh Cức.”

Cố Thanh Sơn gật đầu.

Đúng là có chuyện này, chính hắn đã đồng ý với cô bé.

Laura nhận lấy chiếc nhẫn Kinh Cức, lại thò tay vào lớp áo trước ngực lấy ra một chiếc nhẫn bóng loáng khác, đưa ra trước mặt Cố Thanh Sơn, nói: “Đây là nhẫn Bá tước của Vương quốc Kinh Cức... Bên trong có một phần bổng lộc và phần thưởng thuộc về Bá tước, đều là những thứ anh nên có. Bây giờ anh đeo vào đi, coi như là hoàn thành lời hứa của anh đối với em.”

“Vậy được.” Cố Thanh Sơn nói.

Cái này thì có thể nhận.

Hắn nhận lấy chiếc nhẫn, đặt lên trên lòng bàn tay.

Giao diện Chiến Thần lập tức hiển thị một hàng chữ nhỏ:

[Ngài lấy được chiếc nhẫn do Vua Kinh Cức cất giấu.]

[Chú ý: Đây là kho báu bí mật của Vua Kinh Cức, không nằm trong danh sách của Vương quốc, không bị bất cứ nhân viên quản lý kho báu nào kiểm tra, chỉ có Vua Kinh Cức mới biết đến sự tồn tại của chiếc nhẫn này.]

[Các bảo vật hạng nhất trong dòng chảy thời không hỗn loạn đều tập trung trong chiếc nhẫn này.]

Cố Thanh Sơn đọc xong, qua một lúc lâu vẫn không nói nên lời.

Laura nắm chặt quả đấm nhỏ, cảnh giác nói: “Này! Lẽ nào anh hối hận rồi? Cố Thanh Sơn nếu như anh còn khách sáo với em, em sẽ tức giận!”

Cố Thanh Sơn nở nụ cười.

Mấy thứ trong chiếc nhẫn này, có lẽ Laura đã chuẩn bị rất lâu.

Thôi được, Laura cùng mình vào sinh ra tử, cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện, nếu như mình khăng khăng từ chối, chẳng phải chứng tỏ mình vẫn xem cô bé là một Quốc vương chứ không phải bạn bè?

Nếu như Trương Anh Hào hoặc Barry chuẩn bị cho mình thứ tốt như vậy, mình sao có thể từ chối?

Cần gì phải phân biệt rõ ràng như vậy.

“Được, từ giờ trở đi, anh chính thức trở thành Bá tước Kinh Cức rồi.”

Cố Thanh Sơn nhìn tay của mình.

Chiếc nhẫn Truy Quang Giả nằm trên ngón trỏ.

Chiếc nhẫn Rượu Mạnh do Anna đưa cho vẫn còn nằm trên ngón áp út.

Cố Thanh Sơn thuận thế đeo chiếc nhẫn bí mật của Vua Kinh Cức vào ngón giữa.

Tốt, của cải quả nhiên thích hợp để dựng thẳng ngón giữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận