Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2122. Bốn vị thần mới của Hoàng Tuyền!


Đánh dấu
[Miêu tả: Trong chiến đấu, mỗi một kiếm ngài chém ra đều có thể tìm được nhược điểm trí mạng của kẻ địch trên phương diện Nhân Quả. Một khi ngài cảm giác được nhược điểm trí mạng của kẻ địch, hư không sẽ tự sinh ra một kiếm, kiếm này nhất định chém trúng điểm yếu của kẻ địch, khiến kẻ nọ phải tê liệt hoặc tử vong.]

[Chú ý: Muốn kích hoạt Vô Nhân Kiếm, ngài ít nhất phải chém ra một kiếm, nhiều nhất không quá 1200 kiếm.]

Cố Thanh Sơn nhìn dòng giải thích trên Giao diện Chiến Thần, nhịn không được xoa tay.

Kiếm pháp mới nghe lần đầu như vậy đúng là làm cho người ta ngứa ngáy, không nhịn được muốn nhìn xem hiệu quả.

Đáng tiếc lúc này không thích hợp.

Hắn thôi suy tư, nhìn về phía Laura.

Chỉ thấy cô bé đang nói chuyện với thần khí trên tay, thỉnh thoảng còn cười khanh khách vài tiếng.

Cố Thanh Sơn lắng tai nghe, phát hiện cây quạt vẽ hình nữ quỷ đang kể chuyện cười 18+.

… Những thần khí này, chỉ cần trong đó vẫn tồn tại khí linh thì đều có tính cách cả.

Còn những thần khí mà khí linh đã chết hoặc không sinh ra khí linh, tuy rằng uy lực yếu hơn rất nhiều, nhưng lại ngoan ngoãn hơn một ít.

Nếu như cây quạt này đi theo Laura, chẳng phải là sẽ dạy hư cô bé?

Cố Thanh Sơn im hơi lặng tiếng thu cây quạt lại.

Hắn nói: “Đừng nghe đám người kia nói bậy, bọn họ đã trải qua nhiều thời đại, từng gặp rất nhiều người, cho nên khá là nghịch ngợm.”

“Những chuyện cô ấy nói rất thú vị, đúng rồi, tổng cộng phải mò ra bao nhiêu thần khí?”

“Bốn món.” Cố Thanh Sơn nói.

Hắn nhìn một chút, phát hiện Laura đã lấy được ba món thần khí, theo thứ tự là Đao Hút Máu Trăm Quỷ, Dây Xích Trói Hồn Đuổi Mệnh, Quạt Giam Hồn Ác Quỷ.

Cố Thanh Sơn lập tức bổ sung: “Anh có một người bạn có đam mê với binh khí loại hình móng vuốt, có thể mò ra một thần khí loại móng vuốt hay không?”

“Móng vuốt? Em thử xem.” Laura hăng hái bừng hừng nói.

Cô bé vươn bàn tay nhỏ bé vào không trung tìm kiếm.

“Ui... Cái này quá cong, chắc không phải...”

“Cái này... hình như rất mạnh... Nhưng có hơn ba mươi lỗ thủng... Binh khí rất quỷ dị, nhưng cũng không phải móng vuốt.”

“Ừm, cái này cứng quá... Không giống móng vuốt...”

“Có rồi!”

Laura chợt kéo một cái trên không trung, lôi ra một vật.

Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú, chỉ thấy đó là một đôi găng tay nhô ra bốn đoạn ngắn ngủn nhọn hoắt.

“Nhìn này! Em lấy được một món thần khí loại móng vuốt!” Laura hưng phấn nói.

Cố Thanh Sơn trầm tư một hồi, nói: “Đúng là loại hình móng vuốt... Thế nhưng... Cái này có hơi...”

“Như vậy mới phong cách, huống chi đây là một đôi găng tay móng vuốt cực kỳ hiếm thấy, khí linh đã được sinh ra... Nếu không phải trước đó anh đã dặn là cho bạn anh thì em còn muốn giấu làm của riêng đó.” Laura nói.

Cố Thanh Sơn nhìn đôi móng vuốt kia, lẳng lặng tưởng tượng hình ảnh Ma Long đeo bộ binh khí này đi đánh nhau.

Ma Long sẽ không giết mình chứ?

Hay là bảo Laura mò thêm một lần nữa?

Cố Thanh Sơn nhìn Laura, chỉ thấy vẻ mặt cô bé cực kỳ uể oải.

“Cố Thanh Sơn, em chưa bao giờ vớt một mạch bốn loại thần khí, bây giờ vừa đói vừa mệt, kiếm gì ăn đi.” Laura làm nũng.

Cố Thanh Sơn dẹp ngay ý tưởng vừa nảy ra trong đầu.

Đây chính là bốn món thần khí, không phải rau cải trắng.

Laura đã dốc hết sức lực!

Đeo găng tay móng vuốt thì làm sao? Đây là thần khí!

Ma Long nhà ngươi không phục thì có thể chờ sau này nghĩ cách thay đổi thần chức và thần binh.

Vừa nghĩ như thế, Cố Thanh Sơn đã thuyết phục được chính mình.

“Nào, anh chuẩn bị xong rồi, em ăn xong thì chúng ta sẽ đi ngay.” Cố Thanh Sơn đưa một túi bánh ngọt cho Laura.

Laura vui vẻ ăn.

Cố Thanh Sơn nhận lấy bốn món thần khí Hoàng Tuyền, trầm ngâm.

...

Mười lăm phút sau, bốn bóng người lặng lẽ xuất hiện tại một nơi hẻo lánh trong thế giới Hoàng Tuyền này.

Phi Nguyệt, Tiểu Điệp, Tháp chủ tháp Hung Ma, Ma Long.

Cố Thanh Sơn gật đầu với bốn người, nói: “Thần khí của mọi người đều đã được chuẩn bị xong, đều là những thứ có lai lịch trong sạch, chỉ cần mọi người liên kết tâm hồn của mình với thần khí thì có thể trở thành thần linh Hoàng Tuyền.”

Hắn chỉ vào bốn cái hộp sau lưng mình.

Thần khí đều được giấu bên trong hộp, bên ngoài dán tên.

Cố Thanh Sơn nói: “Nhớ kỹ, Lục Đạo Tranh Hùng sớm muộn gì cũng sẽ diễn ra, hy vọng mọi người cũng có thể chuẩn bị từ trước.”

Tiểu Điệp không nhịn được nói: “Con của tôi...”

Cố Thanh Sơn ngắt lời: “Thần kỹ vận mệnh của Phi Nguyệt có thể giúp cô tìm được nó. Chờ cô trở thành thần linh Hoàng Tuyền thì có thể tùy ý ra vào hai giới sinh tử, gặp nó một lúc cũng không có vấn đề gì.”

Tiểu Điệp phấn khởi lên.

“Được rồi... Tôi có việc gấp, phải lập tức đi làm, tối nay quay về tìm mọi người.”

Nói xong, hắn mang theo Laura biến mất.

Bốn người đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn nhau.

“Cố Thanh Sơn sao lại ra vẻ thần bí thế nhỉ...” Tiểu Điệp nói thầm.

“Chắc là có chuyện gì đó khá gấp. Không nói về hắn nữa, chúng ta phải lập tức trở thành thần linh Hoàng Tuyền, mấy phút sau sẽ có người phát hiện chuyện nơi này.”

Phi Nguyệt nhìn sợi tơ vận mệnh trên tay, nhẹ giọng nói.

Mọi người cùng nhau gật đầu.

Tiểu Điệp đi lên trước, mở chiếc hộp thuộc về mình ra.

Bên trong rõ ràng là một cây quạt.

“Không tồi, rất thích hợp với tôi.” Tiểu Điệp hài lòng cầm lấy cây quạt.

Phi Nguyệt mở hộp ra, chỉ thấy bên trong là một sợi dây xích màu đen.

“Có thể bổ cung sức mạnh cho thần kỹ vận mệnh của tôi, Cố Thanh Sơn đúng là có lòng.” Cô cũng gật đầu nói.

Tháp chủ tháp Hung Ma mở nắp hộp trước mặt ra, trên mặt hiện lên ý cười.

“Một thanh đao khá đẹp... Ta thích.”

Hắn ta cầm lấy đao, tùy ý vung lên hai cái.

Trường đao vang lên tiếng quỷ khóc, có phần rung động lòng người.

Quả nhiên không hổ là trường đao cấp thần khí.

Ma Long thấy thế cũng mở chiếc hộp trước mặt mình ra.

Ngay sau đó, chỉ thấy hắn ta đóng mạnh nắp hộp lại, vang lên tiếng “Cộp”.

Tiểu Điệp chơi đùa chiếc quạt trong tay, nói: “Rất tốt, về sau bốn người chúng ta cùng nhau hành động, nhất định sẽ trở thành thần linh cực mạnh trong thế giới này!”

Phi Nguyệt cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng ta cùng nhau phối hợp, nhất định có thể làm nên sự nghiệp tại thế giới này.”

Tháp chủ tháp Hung Ma vác trường đao lên vai, lớn tiếng nói: “Chúng ta hãy cùng nhau làm tốt công việc!”

Ba người nhìn về phía Ma Long.

Ma Long đè tay lên hộp, trầm giọng nói: “Các ngươi đi đi, ta và các ngươi không chung đường.”

Tiểu Điệp hừ một tiếng, nói: “Sao nào, ngươi khinh thường chúng ta?”

“Không phải vậy, chẳng qua đã quen một mình chiến đấu.” Ma Long đưa lưng về phía ba người, dùng thân thể che lại cái hộp kia, nói bằng giọng buồn bực.

“Về sau ngươi không phối hợp với chúng ta nữa sao?” Phi Nguyệt hỏi.

“Cũng không phải, chờ ta cảm thấy thời cơ chín muồi, sẽ tự đi tìm các ngươi.” Ma Long nói.

“Thời cơ? Thời cơ gì?” Tháp chủ tháp Hung Ma nghi hoặc hỏi.

Ma Long vẫn không quay đầu lại, trầm giọng nói: “Chờ tới lúc nào ta cảm thấy thích hợp.”

Phi Nguyệt, Tiểu Điệp và Tháp chủ tháp Hung Ma nhìn nhau.

“Tên này thật ngầu.” Tiểu Điệp truyền âm.

“Là một người mang trong mình quá khứ.” Phi Nguyệt cũng bình luận.

Tháp chủ tháp Hung Ma nhìn bóng dáng cô độc của Ma Long, truyền âm nói: “Loại người như hắn giống như một con sói cô độc, có phong cách làm việc một mình, chúng ta chờ sau này hẵng liên lạc với hắn đi.”

“Ừm.” Hai cô gái gật đầu.

“Đã như vậy, chúng ta đi đây.” Tháp chủ tháp Hung Ma nói.

“Đi đi, đi nhanh đi, không nên ở đây lâu.” Trong giọng nói của Ma Long có ý thúc giục.

Thân hình ba người khẽ động, biến mất tại chỗ.

Chỉ còn lại một mình Ma Long.

Bốn phía không người.

Ma Long hít một hơi thật sâu, mở hộp ra.

Trong hộp có một đôi vuốt mèo màu hồng phấn nằm lặng lẽ.

Chỉ thấy bộ vuốt mèo màu hồng phấn bay lên, không ngừng bay lượn xung quanh Ma Long.

“Meo...”

Khí linh vuốt mèo phát ra một tiếng kêu vô cùng thân thiết.

Gân xanh trên trán Ma Long nổi lên, miễn cưỡng bình tĩnh nói: “Ngươi đang bảo ta đeo ngươi?”

“Meo meo!” Khí linh vuốt mèo vui sướng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận