Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2123. Tấm bia thời gian (1)


Đánh dấu
Lúc này, một loạt tiếng động truyền tới từ một nơi cách đó không xa.

Một đám quỷ sai đi tới chỗ Ma Long.

“Là ai ở bên kia? Cút ra đây cho ta!” Một gã quỷ sai lớn tiếng nói.

Sắc mặt Ma Long căng thẳng.

Việc này không thể chậm trễ, phải nhanh chóng trở thành thần linh Hoàng Tuyền, nếu không sẽ bị quỷ sai bắt lại!

“Meo meo meo!”

Khí linh vuốt mèo dường như cũng phát hiện tình hình bất ổn, lần nữa thúc giục.

Nó bay tới trong tay Ma Long, ý bảo đối phương lập tức đeo mình lên.

Bị dồn vào đường cùng, Ma Long đành nhìn đôi vuốt mèo màu hồng phấn này.

Đây là thần khí, không sai.

Đây là binh khí loại hình móng vuốt, cũng không sai.

Thế nhưng màu sắc của nó hoàn toàn không phù hợp với phong cách chiến đấu của mình!

Nó quá đáng yêu!

Ma Long nhìn đôi vuốt mèo màu hồng phấn, chỉ cảm thấy đời này của mình quá trắc trở.

Hắn ta nhịn không được, khẽ gầm gừ: “Cố Thanh Sơn...”



Trong bóng tối, ánh sáng nhạt lấp lóe.

Cố Thanh Sơn và Laura hiện ra thân hình, đáp xuống trên một vách núi cheo leo.

"Chúng ta đã đến?" Laura khẩn trương hỏi.

"Đúng vậy, để anh xem một chút."

Cố Thanh Sơn dò xét bốn phía.

Chỉ thấy hậu phương là một con đường dài, mình và Laura đứng ở cuối đường, phía trước hai người là hư không vô tận.

"Nơi này đại khái là cuối hành lang Phủ Bụi rồi." Cố Thanh Sơn nói.

"Lần trước anh tới cũng không có đi đến nơi đây sao?" Laura hỏi.

"Không có, lần trước vì đối phó Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả mà anh tới đây tìm chuôi trường mâu này, sau khi tìm được thì trở về ngay." Cố Thanh Sơn nói.

Hắn nhìn về phía hư không hắc ám phía trước, thả thần niệm ra thăm dò không gian xa mấy vạn dặm phía trước, nhưng không có bất kỳ phát hiện nào.

Bên trên giao diện Chiến Thần xuất hiện một nhóm chữ nhỏ như đom đóm:

[Ngài phát hiện Bức Tường Hư Vô.]

[Đây là một vách tường dùng hư vô để dựng thành, nó cũng không ngăn cản người ta tiến lên, nhưng nếu ngài không tìm ra phương pháp chính xác thì vĩnh viễn cũng không thể nào đến chỗ mà ngài muốn đến.]

Cố Thanh Sơn trầm ngâm, lấy ra khúc xương trắng kia.

Hình như là xương trắng nhận ra biến hóa của hoàn cảnh xung quanh, thả ra một luồng ánh sáng nhàn nhạt, đánh vào trong hư không ngoài vách núi.

Sau khi thả ra luồng ánh sáng này, khúc xương trắng hóa thành bột mịn, tung bay đi trong làn gió nhẹ.

Một con đường dài xuất hiện ở trong hư vô hắc ám. Ngay giữa con đường là một cây cột đá đứng sừng sững, phía trên treo đầy các loại đồng hồ.

Tích tắc, tích tắc, tích tác!

Vị trí của kim giờ kim phút trên những cái đồng hồ đó không giống nhau, lặng lẽ nhích đi từng chút một không ngừng nghỉ.

"Xem ra đã tới đúng chỗ, chúng ta đi."

Cố Thanh Sơn mang theo Laura đi vào trong con đường.

Hai người vừa đi vào thì đột nhiên, một tiếng thét từ bên kia vách núi truyền tới:

"Cố Thanh Sơn, chậm đã!"

Cố Thanh Sơn cùng Laura lập tức dừng bước.

Hai người nhìn lại trên vách đá, chỉ thấy một thiên sứ cánh trắng có dung mạo mỹ lệ nhanh chóng chạy tới.

Cô ta vẫy cánh thật nhanh, muốn bay vào con đường nhưng lại chỉ có thể bay vào một mảnh hư vô, cuối cùng đành về lại trên vách đá.

Cô ta nhìn về phía Cố Thanh Sơn, lại nhìn Laura bên cạnh hắn, trên mặt cố gắng nở nụ cười, nói: "Cố Thanh Sơn, đã lâu không gặp."

"Đùng là đã lâu không gặp, Thánh Vịnh thiên sứ, Sương." Cố Thanh Sơn gật đầu thăm hỏi.

Đúng vậy, vị nữ thiên sứ mỹ lệ này chính là con gái của Thiên Phụ, tên thật là Sương và cũng là người mà ngày xưa Cố Thanh Sơn đã cứu.

"Chị này là...” Laura lặng lẽ truyền âm nói.

"Một thiên sứ, cũng không thân lắm." Sắc mặt Cố Thanh Sơn cứng lại, không nói tiếp.

Thánh Vịnh thiên sứ nhìn chằm chằm Laura, cũng hỏi: "Cô gái nhỏ này có quan hệ gì với ngươi?"

"Em gái ta." Cố Thanh Sơn nói.

Laura nghiêng đầu sang nhìn hắn một chút.

Cố Thanh Sơn trên mặt mang ý cười, nhưng lại bất động thanh sắc truyền âm nói với Laura: "Cẩn thận thiên sứ này."

Laura phát hiện Cố Thanh Sơn đang đề phòng, liền cẩn thận trốn đến phía sau hắn.

Thánh Vịnh thiên sứ lại hỏi: "Các ngươi muốn đi vào thế giới Phủ Bụi à?"

"Đúng, thời gian của chúng ta rất gấp, nếu như cô không có chuyện gì khác thì chờ bọn ta trở về lại ôn chuyện." Cố Thanh Sơn vừa cười vừa nói.

Thánh Vịnh thiên sứ cắn môi, nói: "Cố Thanh Sơn, ngươi có thể mang theo ta đi cùng không? Ta phải đến thế giới Phủ Bụi một chuyến."

Cố Thanh Sơn hỏi: "Tự cô không vào được à?"

"Nhất định phải có lời mời đến từ Kỳ Quỷ, còn phải thu được thân phận Kỳ Quỷ tương ứng ở cuối con đường thì mới có thể chính thức đi vào thế giới Phủ Bụi – Bây giờ ta đã không thể đi vào được nữa." Thánh Vịnh thiên sứ đáp.

Cố Thanh Sơn áy náy nói: "Xin lỗi, ta cũng là được em gái ta mang theo, mới có thể đi vào nơi này."

Gương mặt xinh đẹp của Thánh Vịnh thiên sứ lộ vẻ tức giận:         "Cố Thanh Sơn, ngươi gạt ta! Rõ ràng ngươi có sợi dây Vân Đồ, sợi dây đó có thể cho hai người tiến vào thế giới kỳ quỷ."

Cố Thanh Sơn nhún vai nói: "Cứ cho là vậy đi, nhưng ta muốn mang em gái của ta vào, thật sự không thể dẫn theo thêm một người nữa.”

Thánh Vịnh thiên sứ trầm mặc một lúc rồi đột nhiên nói: "Cố Thanh Sơn, chỉ cần ngươi đưa cho ta một cơ hội đi vào thế giới Phủ Bụi, ta có thể gả cho ngươi."

Xung quanh trở nên yên tĩnh.

Laura giật mình trừng mắt nhìn vị thiên sứ này.

Vị thiên sứ này thật sự là quá đẹp - Dung mạo của cô ta, thân hình của cô ta, thậm chí là khí chất thiêng liêng trên người cô ta đều có thể khiến vô số nam nhân chạy theo như vịt.

Thánh Vịnh thiên sứ tiếp tục nói: "Cố Thanh Sơn, ta có thể thề, về sau chỉ trung thành với một mình ngươi, ngươi để cho ta làm cái gì đều được. Vô luận là chiến đấu, hay là vì ngươi sinh con dưỡng cái, ta cũng sẽ không chối từ, nhất định toàn lực phối hợp ngươi... Chỉ cần ngươi cho ta một cơ hội đi vào bên trong thế giới Phủ Bụi."

Thánh Vịnh thiên sứ đưa tay đặt nhẹ lên ngực, tựa như lúc nào cũng sẵn sàng cởi cái nút nhỏ màu bạc trên quần áo ra.

Chỉ cần cởi cái nút này thì cả lớp quần áo bên ngoài sẽ tự động rớt xuống.

Laura nhìn Cố Thanh Sơn, lại nhìn Thánh Vịnh thiên sứ.

Cô bé nghiêng cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, lặng lẽ nói: "Cố Thanh Sơn, cô nàng này dáng người còn tốt hơn Anna, nhưng dung mạo thì lại không phải kiểu mà em yêu thích, anh cảm thấy thế nào?"

Cố Thanh Sơn quay sang trừng cô bé.

Laura cũng không để ý đến sự uy hiếp của hắn, tiếp tục nói: "Anh muốn kết hôn với cô ta à? Nếu như anh thật sự coi trọng cô ta, em sẽ dời thuật pháp Kỳ Quỷ trên người mình đến trên người cô ta."

Cố Thanh Sơn khẽ lắc đầu, sau đó giải thích với Thánh Vịnh thiên sứ: "Hình như là cô đã hiểu sai rồi, sợi dây Vân Đồ đó thuộc về em gái ta, ta chỉ là bảo vệ nó, cùng đi vào bên trong thế giới Phủ Bụi thôi."

Thánh Vịnh thiên sứ biến sắc.

Mọi chuyện không hề giống như mình nghĩ, sợi dây Vân Đồ lại thuộc về bé con kia.

Cô ta thả tay xuống, nhìn về phía Laura.

"Em gái, em có thể để cho ta thay thế Cố Thanh Sơn tiến vào thế giới Phủ Bụi không?" Cô ta đổi giọng nhu hòa, hỏi.

"Vì sao ta phải làm như vậy?" Laura hiếu kỳ hỏi.

"Ta là con gái của chủ nhân của Thiên quốc, ta có thể dùng những vật trân quý nhất để trao đổi với em." Thánh Vịnh thiên sứ nói.

"Ồ? Vật trân quý nhất? Rốt cuộc là cái gì?" Laura khá hứng thú.

Thánh Vịnh thiên sứ đáp: "Vô số của cải! Thần khí có uy lực vô tận! Thậm chí là được toàn bộ Thiên quốc che chở! Những thứ này ta đều có thể cho em."

Laura: "..."

Cố Thanh Sơn: "..."

Laura thở dài, miễn cưỡng nói ra: "Mỗi ngày đều là những vật này, thật khiến cho người ta không thể vực dậy hứng thú mà."

Cô bé nắm tay Cố Thanh Sơn, hỏi: "Cố Thanh Sơn, chúng ta còn phải lãng phí bao nhiêu thời gian ở chỗ này?"

Cố Thanh Sơn quay qua nói với Thánh Vịnh thiên sứ: "Thật có lỗi, thời gian của bọn ta không nhiều."

Nói xong, hắn đặt Laura lên vai, nhanh chân đi vào chỗ sâu trong con đường.

Thánh Vịnh thiên sứ không ngừng kêu gọi ở phía sau, nói ra các loại điều kiện, thậm chí mở miệng uy hiếp, nhưng đều không có khiến cho Cố Thanh Sơn dừng bước.

Cố Thanh Sơn và Laura một đường đi thẳng vào bên trong, chỉ thoáng sau Thánh Vịnh thiên sứ đã biến mất ở trong hư vô, cũng không nhìn thấy nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận