Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2128. Giới Hạn Sức Mạnh (2)


Đánh dấu
Mi không ngờ tới cho nên mi muốn thu phí gấp đôi? Nói vậy mà nghe được sao?
Cố Thanh Sơn cảm thấy hơi cạn lời, trong lòng chợt có cảm giác, quay sang nói với Laura: “Che chắn.”
Laura không nói gì, mở rộng tán ô che chở hai người.
Bọn họ lấp tức biến mất dưới ánh đèn đường
Một giây.
Hai giây.
Cuối ngõ hẻm, một bóng người hiện lên.
Lão già kia.
Lão ta nhìn con hẻm vắng tanh, nghi hoặc nói: “Kỳ quặc, vừa rồi rõ ràng còn ở chỗ này...”
Cố Thanh Sơn và Laura đứng dưới tán ô, không hề nhúc nhích.
Sắc mặt của Laura đã hơi tái nhợt.
Cô bé hiếm khi nào thấy Cố Thanh Sơn phải lẩn tránh như vậy.
Thật sự là...
Đối phương quá quỷ dị.
Cố Thanh Sơn đứng yên tại chỗ, sắc mặt bình tĩnh.
“Ngươi có gì muốn nói với ta?” Hắn hỏi Giao diện Chiến Thần.
Giao diện Chiến Thần lên tiếng: [Từ ghi chép chiến đấu mà nói, đúng là kiếm đầu tiên của ngài đã cắt đứt tất cả thuật pháp trên người lão ta, nhưng thứ lão ta sử dụng không phải thuật pháp mà là sức mạnh, sức mạnh thực sự.]
Chỉ thấy giá trị hồn lực trên giao diện bị trừ đi.
Giao diện Chiến Thần không tiếp tục giải đáp.
“Sức mạnh chân chính, ngươi đang nói tới hồn lực?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Không phải.] Giao diện Chiến Thần đáp.
"Nguyên lực?"
[Không phải.]
"Nguyện lực?"
[Cũng không phải.]
Trên giao diện, hồn lực bị trừ đi ba lần.
Cố Thanh Sơn cảm giác được mí mắt giật liên hồi.
Cũng may cuối cùng Giao diện Chiến Thần cũng nói tiếp: [Đây là cục diện không thể nào ngờ tới, là giới hạn chân chính của sức mạnh mà ngài đã chứng kiến từ rất lâu trước đây.]
Âm thanh của nó trở nên lạnh lùng mà trang nghiêm: [Cố Thanh Sơn, ngài phải tự mình phát hiện tất cả.]
[Đây là sân khấu thuộc về cường giả đích thực của các thế giới, vô số tồn tại đang nhìn chằm chằm vào ngài. Dựa theo quy tắc, bọn họ đều không thể ra tay, bọn họ chỉ có thể chờ đợi kết cục của ngài.]
“Kết cục gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Hoặc là vượt qua khoảng cách sức mạnh, trở thành chiến hữu của bọn họ; hoặc là dừng lại giữa chừng, trở thành một Người Cứu Thế tầm thường không có chí tiến thủ.]
[Cố Thanh Sơn, hiện không có bất cứ ai có thể giúp ngài và Laura, đây là ngã ba vận mệnh của ngài.]
[Ta cũng phải duy trì im lặng.]
Nói xong, Giao diện Chiến Thần lâm vào trầm lặng.
Cố Thanh Sơn khẽ thở dài.
Ngươi nói với ta nhiều như vậy, chỉ là để chứng minh ngươi phải giữ im lặng?
Còn dám lấy đi nhiều hồn lực của ta như vậy?
Nhưng rốt cuộc vẫn có chút ý nhắc nhở.
Nơi đầu ngõ, lão già dường như nổi lên nghi ngờ, đang đi tới phía trong ngõ hẻm.
Lão ta đang từng bước một đi tới gần Cố Thanh Sơn và Laura.
Laura khẽ kéo ống tay áo Cố Thanh Sơn: “Lão tới rồi.”
Cố Thanh Sơn nhìn lão già kia một chút rồi lại cúi đầu nhìn thanh kiếm trong tay, chìm vào dòng suy nghĩ.
Mưa lạnh liên tục trút xuống mặt đất.
Tiếng mưa rơi càng lúc càng lớn, trong ngõ hẻm lại chìm vào bóng đêm dày đặc.
Lão già chắp tay đứng ở đầu ngõ.
Giây lát.
Thuật pháp kết thúc, bóng tối tiêu tan.
Nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
“Không ở nơi này, rốt cuộc đã chạy đi đâu rồi?”
Lão già nghi hoặc nói thầm.
Im lặng một giây, lão bỗng nhiên quát lên: “Đi tìm cho ta! Cho dù phải đào ba thước đất lên cũng phải tìm cái tên Người Thuần Khiết kia cho ta!”
Ngay lập tức, có vô số bóng đen từ trên người lão ta bay ra, bay tới khắp các ngõ ngách trong thành.
Lão già đứng tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.
Đối diện lão ta, Cố Thanh Sơn và Laura vẫn đứng yên bất động tại chỗ cũ, đáng tiếc lão không nhìn thấy.
“Cố Thanh Sơn, làm sao bây giờ?” Laura hỏi.
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm tư, nhất thời vẫn chưa trả lời.
Lực lượng...
Trong dòng chảy thời không hỗn loạn, lực lượng được chia thành rất nhiều loại hình.
Ví dụ như hệ Ma Pháp, hệ Khoa Học Kỹ Thuật, hệ Hoang Dã, hệ Tu Hành, hệ Hư Vô, hệ Kỳ Quỷ,...
Kỳ Quỷ là loại lực lượng không thể lý giải.
Ngay cả “không thể lý giải” cũng có thể quy vào một hệ, có thể thấy được tình hình bên trong dòng chảy thời không hỗn loạn lộn xộn đến mức nào.
Khi chức nghiệp giả chiến đấu, chỉ có thể dựa vào loại hình lực lượng của đối phương để đưa ra cách đối phó tương ứng.
Nhiều khi, tất cả mọi người đều phải dùng đao thật súng thật đánh một trận thì mới biết được ai mạnh ai yếu.
Trừ phi thực lực đôi bên chênh lệch quá lớn.
Xét theo trận chiến vừa rồi thì lão già kia vẫn chưa bày ra bản lĩnh thực sự.
Bởi vĩ lão biết lão thắng chắc.
Trong lòng Cố Thanh Sơn căng thẳng.
Tại sao lại như vậy?
Rốt cuộc là sức mạnh như thế nào mà có thể khiến cho đối phương không cần đếm xỉa đến kiếm thuật của mình, cứ thế cho rằng mình không thể nào chiến thắng lão ta?
“Laura.”
“Vâng.”
“Chống ô cho vững, anh đi thử lại lần nữa.”
“À, được.”
Laura đứng thẳng người trên vai Cố Thanh Sơn, cầm tán ô giơ lên thật cao.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, đưa tay lấy Địa kiếm ra từ trong hư không.
Hắn bước từng bước về phía lão già áo đen, không ngừng điều chỉnh trạng thái của mình.
Đi được mười mét.
Cố Thanh Sơn đã thu lại toàn bộ sát ý tới mức không còn một tí.
Hai mươi mét.
Nguyên lực Hoàng Tuyền lượn lờ quanh thân hắn cũng hoàn toàn bị hắn thu về đan điền.
Ba mươi mét.
Cả người hắn bỗng nhiên cao lên mấy tấc, hai mắt có tia sáng linh động thi thoảng lóe lên.
Đây là phản ứng tự nhiên khi sức mạnh trong cơ thể điều chỉnh tới trạng thái đỉnh cao, nguyên lực trong cơ thể bị kích động tới mức độ cao nhất.
Cố Thanh Sơn lướt qua người lão già, đứng phía sau lưng lão ta.
Giờ khắc này, hắn nhìn qua chỉ như một người bình thường, hoặc như là một con quái vật không thể nhìn thấu.
Loại ảo giác luân phiên như này gần như là lần đầu tiên xuất hiện trên người Cố Thanh Sơn.
“Em cảm thấy tim đập liên hồi, Cố Thanh Sơn, rốt cuộc anh muốn làm gì?” Laura bất mãn nói.
“Kiên trì một chút, anh cần hết sức ra một kiếm.” Cố Thanh Sơn cười.
Hắn giơ Địa kiếm lên, ướm thử lên cổ lão già kia một chút.
Lão ta không hề có cảm giác.
Thỉnh thoảng có bóng đen từ nơi nào đó trong thành bay tới, nhập vào trong thân thể lão ta.
Lão ta vẫn tiếp tục truy tìm tung tích của Cố Thanh Sơn và Laura.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại.
Kỹ nghệ.
Kinh nghiệm.
Trí tuệ.
Và cả, sức mạnh.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, ánh mắt chuyên chú.
Ầm!
Trên thân Địa kiếm phát ra vầng sáng chói lòa đến tận trời, làm cho cả không trung đều bị chấn động liên hồi.
Đây là một chiêu hội tụ toàn bộ sức mạnh của Cố Thanh Sơn.
Nếu không nhờ có Laura che chở, chiêu này có thể khiến cho không trung xuất hiện vô số dị tượng, làm cho cả thành phố bị chấn động!
"Chết!"
Cố Thanh Sơn chợt quát lên.
Hư không quanh đó đều tản ra, trường kiếm chém về phía lão già với khí thế không gì địch nổi.
Một âm thanh nặng nề vang lên.
Trường kiếm dừng lại trên cổ lão già, cắt ra một vệt máu nhàn nhạt, nhưng không cách nào tiến sâu thêm.
Thời gian dừng lại vào giờ khắc này.
Cố Thanh Sơn giật mình nhìn đối phương.
Laura cũng không nhịn được đưa tay bụm miệng.
Một kiếm như vậy nhưng lại không thể cắt đầu đối phương.
Lão già quay đầu lại, nhìn vào khoảng không phía sau, trên mặt hiện lên nụ cười kinh khủng mà quỷ dị.
“Thì ra trốn ở chỗ này, lần này thì tóm được các ngươi rồi.”
Trong chớp nhoáng, từng bóng đen hóa thành xích sắt quấn lên người Cố Thanh Sơn, trói chặt lấy hắn.
Cố Thanh Sơn lập tức biến mất, lão già kia lại xuất hiện tại vị trí ban đầu của hắn, bị từng sợi dây xích quấn chặt.
Di Hình Hoán Ảnh!
Cố Thanh Sơn thoát thân, trở tay lấy Thiên kiếm ra từ không trung, chém một nhát về phía sau.
Thiên kiếm, Thiên Quyết!
Chỉ thấy trên Thiên kiếm tỏa ra tầng tầng ánh kiếm dày đặc, mỗi một đường kiếm sáng loáng vừa xuất hiện đã tức khắc hóa thành chín đường, sau đó biến thành 1200 đường kiếm.
Tiếng kim loại xé gió vang lên không chút ngơi nghỉ, trong một hơi thở đã chém hết một ngàn hai trăm nhát.
Lão già bình yên vô sự, xích sắt trên người bay về phía Cố Thanh Sơn.
Lão ta cười nhạo: “Vô dụng thôi, lần này đừng hòng chạy nữa.”
Âm thanh của lão ta bị cắt ngang.
Chỉ thấy một đường kiếm hư ảo đột nhiên xuất hiện, đâm xuyên qua trán lão ta, nhô ra phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận