Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2134. Nhân phẩm của Cố Thanh Sơn


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn cũng có vài suy đoán, bèn hỏi: "Chỉ có cháo thôi sao? Còn có thứ gì nữa hay không?"
Thiếu nữ trên cành cây kia nói với vẻ xấu hổ: "Xin lỗi, nếu là trước kia thì tôi có thể cho hai người thêm thức ăn, nhưng bây giờ cũng chỉ còn cháo này mà thôi."
Cố Thanh Sơn lại nở một nụ cười, nói: "Không sao, có bát cháo này đã rất tốt rồi, cám ơn."
Hắn ngửa đầu, uống sạch bát cháo.
Laura thấy hắn uống thì cũng uống sạch bát cháo của mình.
Trong hư không, lại thêm một nhóm chữ nhỏ xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Nghi thức Thánh Linh đã hoàn thành.]
Hắn lại nhìn về phía cành cây.
Thiếu nữ thấy vậy thì cũng thở phào, nói nhỏ: "Cám ơn các người đã tới uống cháo của tôi."
"Không, cô đang bố thí đồ ăn cho chúng tôi, chúng tôi nên cám ơn cô mới đúng." Cố Thanh Sơn nói với giọng chân thành.
Mặc dù không thấy rõ ngũ quan của cô ấy, song Cố Thanh Sơn vẫn cảm giác được là cô ấy đang cười.
Hắn bèn đi về phía trước một bước, nói: "Nếu như đã có được thức ăn từ cô, vậy chúng tôi cũng muốn làm việc gì đó cho cô."
Thiếu nữ kia vội vàng xua tay: "Không cần, thức ăn của tôi là cung cấp miễn phí cho mọi người, không cần phải trả bất cứ thứ gì cả."
Cố Thanh Sơn dừng lại, nói tiếp: "Thực ra chúng tôi muốn giúp càng nhiều người hơn, cô có thể chỉ dẫn chúng tôi hay không?"
Thiếu nữ thấy hắn nói như vậy thì mới gật đầu: "Muốn giúp đỡ người khác là một chuyện tốt, cụ thể thì các người muốn làm cái gì chứ?"
"Chúng tôi muốn giết chết quái vật trong Viện tu đạo này." Giọng nói của Cố Thanh Sơn trở nên lạnh lùng.
Thiếu nữ nhìn hắn, cả nửa ngày đều không nói chuyện.
Laura nói xen vào: "Thật sự, cô có thể tin tưởng vào chúng tôi đấy... dù sao thì chúng tôi cũng là người sống."
"Đi nhanh đi." Thiếu nữ bỗng nói.
"Hả?" Laura ngẩn người.
"Nếu các người vẫn ở trong Viện tu đạo thì bất cứ lúc nào cũng sẽ có nguy cơ sa ngã trước mọi kiểu cám dỗ, hoặc thậm chí sẽ bị giết chết, chuyển hóa thành quái vật, hoặc là linh hồn bị ăn sạch... Bởi vậy, hãy rời khỏi đây nhanh đi." Thiếu nữ thúc giục với vẻ lo lắng.
"Yên tâm đi, chúng tôi sẽ không sa ngã, những quái vật kia cũng không thể giết chết chúng tôi, nếu không thì chúng tôi cũng không thể đi tới tận đây được." Laura nói.
"Với lại chúng tôi cũng có sức mạnh đi làm chuyện này." Cố Thanh Sơn nói.
Sau lưng của hắn hiện lên bốn thanh kiếm, cùng nhau kêu vang, sát ý quấn quanh.
"Đúng vậy, hãy tin tưởng chúng tôi... ít nhất thì chúng tôi sẽ không bị giết chết." Laura vỗ nhẹ Pháo Ca đeo phía sau lưng, nói.
Thiếu nữ quan sát hai người, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc.
"Các người thực sự muốn chống lại những quái vật kia? Dù cho có đánh đổi mạng sống của bản thân sao?" Cô ấy hỏi lại.
"Đúng." Laura trả lời.
"Aiz..."
Thiếu nữ thở dài, bỗng có hai điểm sáng mờ xuất hiện trong tay của cô.
Cô ấy đẩy nhẹ chúng, làm hai điểm sáng bay xuống dưới, lơ lửng trước mặt Cố Thanh Sơn và Laura.
"Xin lỗi, không phải tôi không tin các người, mà bởi vì tôi cũng không còn cơ hội để mà lãng phí nữa. Xin hãy cho tôi xem xét nhân phẩm của hai người." Thiếu nữ nói.
"Chúng tôi cần làm cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Nắm lấy điểm sáng." Thiếu nữ nói.
Laura và Cố Thanh Sơn đỡ lấy điểm sáng.
Thiếu nữ nhìn về phía Laura, hỏi: "Em có lòng nhân từ và lòng thương hại hay không?"
Laura trả lời: "Đương nhiên là có."
Điểm sáng trong tay cô bé hóa thành một tấm màn ánh sáng, hiện lên cảnh tượng trong quá khứ.
Trong màn ánh sáng, Laura ngồi trên bảo tọa Kinh Cức, duỗi lưng rồi nói: "Hôm nay thời tiết rất tốt, Yilia, cô hãy đi mở bảo khố, cứu tế những thế giới nghèo khó kia đi."
"Bệ hạ, cứu tế khoảng bao nhiêu?"
"Khoảng một trăm thế giới là được rồi."
"Vâng."
Cảnh tượng biến mất.
Thiếu nữ khen ngợi: "Em đúng là một vị vua nhân từ."
Cô ấy lại nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhún vai, nói: "Tôi luôn luôn nhân từ, cũng có lòng thương hại."
Điểm sáng trong tay hắn phóng to, hóa thành một màn ảnh.
Trong màn ảnh này là núi thây biển máu, Cố Thanh Sơn đứng trong đó, lắc đầu thở dài rồi nói: "Các ngươi tưởng sau khi ta lên làm Quỷ Vương, sẽ tổ chức hoạt động từ thiện hay sao?"
Quyền trượng trong tay hắn tỏa ra luồng sáng đỏ chói.
Chỉ trong nháy mắt, trong địa ngục vang lên hàng tỷ giọng hét thảm và rên rỷ.
Cơ thể những người chết kia liên tục đổ sụp, hóa thành từng điểm sáng, biến mất khỏi địa ngục.
Quyền trượng trong tay Cố Thanh Sơn phát ra những tiếng thỏa mãn vì được ăn no...
"Như vậy, vì để tội nghiệt của mọi người không tăng thêm, ta lại mời mọi người rời khỏi Nhân Gian giới một lần nữa... Ta đã nói xong rồi, ai tán thành, ai phản đối?"
Hình ảnh kết thúc.
Laura: "..."
Thiếu nữ: "..."
Cố Thanh Sơn hơi xấu hổ, giải thích: "Chuyện gấp nên phải lạm quyền thôi, nếu như bọn chúng cứ ở nhân gian thì sẽ có càng nhiều người vô tội sẽ phải chết."
Thiếu nữ nói: "Có vẻ như là vậy... Thôi được, tôi hỏi tiếp... vV mục đích của bản thân, các người đã từng lừa gạt người khác, dùng những lời nói dối không thể tin để lấp liếm người khác bao giờ chưa?"
Laura lắc đầu nói: "Tôi chưa bao giờ lừa người khác."
Điểm sáng trong tay cô bé lóe lên, hóa thành từng màn ảnh trong quá khứ, thể hiện rất nhiều đức tính thành thật của bản thân qua rất nhiều thời điểm quan trọng.
Cố Thanh Sơn ho nhẹ, nói: "Tôi cũng không lừa người khác."
Điểm sáng trong tay của hắn hóa thành một màn ảnh.
Mây mù lượn lờ.
Một người tu sĩ xuất hiện trong tầng mây.
Cố Thanh Sơn đứng trước mặt người tu sĩ kia, sắc mặt nghiêm túc, tiến lên một bước rồi nói: "Đạo hữu, chúc mừng ngươi."
"Chúc mừng ta?" Tu sĩ hỏi lại.
Cố Thanh Sơn chắp tay trước ngực, nói với giọng kính cẩn: "Đúng, lúc đầu ngươi chính là Linh Cảm Uy Vũ Chấn Thiên Đại Đế của Tam Thập Tam Thiên, bởi vì lo lắng chúng sinh dưới hạ giới khổ sở, cho nên đầu thai thành người phàm. Sau khi trải qua vô vàn kiếp nạn, hiện tại ngươi đã viên mãn mà trở về."
Tu sĩ ngẩn người.
Cố Thanh Sơn lại nói: "Xin đạo hữu hãy trở lại Thiên giới, quản lý Thiên cung, chấn nhiếp Lục Đạo."
Ngau sau đó, màn ảnh lại thay đổi.
"Ngươi vốn là Cửu Thiên Dao Quang tiên nữ,..."
"Xin Ngũ Giới Tịnh Đàn thần sứ trở về Thiên giới, từ đây..."
"Chờ đã! Tại sao bọn họ đều là tiên là thánh, chỉ mỗi mình ta là sứ giả?"
Cố Thanh Sơn nói nhỏ: "Cũng không trách sứ giả đại nhân quên, thực ra mọi chỗ tốt ở trong Lục Đạo thì sứ giả đại nhân là người đầu tiên được hưởng dụng, là chức vụ được nhiều lợi lộc nhất trong Thiên cung đó."
Màn ảnh kết thúc.
Thiếu nữ: "..."
Laura: "..."
Cố Thanh Sơn nhún vai: "Việc này để làm cho Tu Di Thần Sơn trở nên mạnh hơn, vận mệnh của nó có quan hệ tới hàng tỷ tỷ thế giới."
Thiếu nữ yên lặng liếc nhìn về phía hắn, nói tiếp: "Thôi được, tôi lại hỏi thêm một câu cuối cùng, hai người đã từng vì dục vọng của bản thân làm ra những chuyện mất thể diện, thất đức bao giờ chưa?"
Laura lắc đầu, nói: "Không có."
Điểm sáng trong tay cô bé sáng lên, rồi chiếu lại cảnh tượng cô bé đang nằm trên giường chơi game.
"Chuyện này không tính là gì chứ, tôi chỉ chơi chơi mà thôi." Laura nói.
"Đúng, quả thật không tính là gì." Thiếu nữ nở nụ cười.
Rồi cô nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn có thể thở phào nhẹ nhõm khi nghe tới câu hỏi này rồi.
Làm sao mà hắn có thời gian làm những chuyện mất thể diện, không đạo đức vì dục vọng cá nhân của mình cơ chứ?
"Tôi cũng tuyệt đối không có." Cố Thanh Sơn nói với vẻ kiên quyết.
Điểm sáng trong tay hắn hóa thành một màn ảnh.
Trong màn ảnh này, hắn và Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly cùng đứng cùng nhau.
"Mấy người hãy nghe tôi, hãy đăng ký chương trình học tình yêu online đi, đảm bảo sẽ trở thành Tình thánh giống như tôi ngay." Diệp Phi Ly vỗ ngực tự hào.
"Được, chúng ta cùng nhau học tập đi." Trương Anh Hào nói.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn cũng đồng ý.
Diệp Phi Ly mở màn hình ra.
Chương trình dạy online, Tình Yêu Hà Quan, hiện tại bắt đầu.
Ba người yên lặng nhìn vào màn hình.
Thanh âm ồn ào từ màn hình truyền ra ngoài.
Trong màn ánh sáng, ba người đàn ông vẫn đang xem một cách nghiêm túc.
Mà bên ngoài màn ánh sáng, thiếu nữ linh hồn cùng với Laura cũng đang quan sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận