Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2135. Kỹ năng tổ hợp chuyên môn! (1)


Đánh dấu
Cả đời này Cố Thanh Sơn đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, da mặt đã dày như tường thành rồi, thế nhưng vào lúc này vẫn cảm thấy rất xấu hổ.
Cuối cùng, màn ảnh kết thúc.
Thiếu nữ: "..."
Laura thở dài với vẻ hài lòng, rồi lại hét lớn: "Cố Thanh Sơn! Tại sao anh lại học những thứ này với Diệp Phi Ly cơ chứ!"
Cố Thanh Sơn vỗ tay, nói với giọng căm hận: "Đúng, đều do Diệp Phi Ly."
Trước mặt hai người, thiếu nữ kia hơi thở dài, nói: "Xem ra nhân phẩm của hai người còn chưa đủ để tôi bỏ ra lực lượng cuối cùng mà tôi có."
Cô ấy xoay người đi vào trong sương mù với dáng vẻ cô đơn.
Hỏng rồi!
Laura lo lắng, vội vàng cầm áo Cố Thanh Sơn đuổi theo, khuyên nhủ: "Này, đừng từ bỏ chúng tôi chứ, chị nhìn xem, anh ta là một Người Thuần Khiết... đó chính là danh hiệu mà thế giới Phủ Bụi ban tặng cho anh ta, như vậy cũng có thể chứng minh nhân phẩm của anh ta chứ. Với lại, anh ấy rất thông minh, thực lực cực mạnh, mục đích lần này tới đây cũng là tìm kiếm phương pháp đánh bại những quái vật kia... Anh ấy thật sự đáng tin cậy."
"Người Thuần Khiết?" Thiếu nữ bỗng dừng lại, nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn gật đầu.
Thiếu nữ quay lại, đi tới trước mặt hắn.
Cô ấy cao hơn Laura chút, cao khoảng tới vai Cố Thanh Sơn, lúc này đưa tay lên, giơ tới trước mặt hắn.
"Xin hãy đưa tay của ngài cho tôi, tôi muốn xác nhận lại danh hiệu của ngài." Thiếu nữ nói với vẻ nghiêm túc.
Cố Thanh Sơn đưa tay ra, chạm nhẹ tay của thiếu nữ.
Ngay sau đó, trên người thiếu nữ xuất hiện từng luồng ánh sáng mỏng manh nhưng rất thần thánh.
"Anh chàng thuần khiết sao? Thật đúng là Người Thuần Khiết... Thật sự không thể tin được mà, vào giờ phút này vẫn còn có một Người Thuần Khiết xuất hiện tại Viện tu đạo..."
Cô ấy lẩm bẩm, thân hình bởi vì kích động mà trở nên run rẩy.
Cố Thanh Sơn và Laura nhìn nhau, đều thở dài nhẹ nhõm.
"Thế nhưng... Anh yếu như vậy, vừa hung ác, vừa háo sắc, lại là một chuyên gia lừa đảo, tại sao anh lại có thể trở thành Người Thuần Khiết cơ chứ?"
Thiếu nữ thật sự không hiểu, nên hơi hoang mang.
Laura nói lớn: "Bởi vì anh ấy chuyên giết những thứ tà ác, cho nên thế giới mới công nhận là anh ta thuần khiết."
Thiếu nữ lắc đầu, nói: "Không đúng, như vậy không phải là thuần khiết, mà là một loại danh hiệu khác."
Laura ngẩn người.
Ngay sau đó, cô bé giật giật ống tay áo của Cố Thanh Sơn.
"Cố Thanh Sơn, tại sao anh lại trở thành người đàn ông thuần khiết vậy? Nếu như anh biết thì hãy nói cho cô ta đi, thời điểm này là thời điểm quan trọng nhất, phải làm cho cô ta tin tưởng." Cô bé truyền âm, tốc độ truyền âm cũng trở nên vội vàng hơn nhiều.
Khóe môi Cố Thanh Sơn hơi giật giật, song cũng không nói câu nào.
Cái này...
Cái này... có gì để nói cơ chứ?
Quỷ mới biết thế giới Phủ Bụi đang nghĩ như thế nào.
Với lại, loại chuyện này cũng không có gì đáng để nói, hoàn toàn không có gì để nói cả.
"Tôi cũng không biết nên giải thích như thế nào, tóm lại, khi tôi vào thế giới Phủ Bụi thì được ban cho danh hiệu đầu tiên này rồi."
Sắc mặt Cố Thanh Sơn không thay đổi, nói.
Đúng vậy, làm sao mà tôi biết được mình lại có loại danh hiệu này cơ chứ?
Vào lúc này, thiếu nữ cũng đã bình tĩnh lại, nhảy lên trên cành cây, ngồi xuống rồi nhìn về phía hai người bên dưới.
"Thuần Khiết là một loại danh hiệu đặc biệt, có được loại danh hiệu này, đại biểu cho việc mặc định anh ở bên phe chúng tôi, là đồng đội chúng tôi có thể tin cậy."
Thiếu nữ nói tiếp: "Tôi không biết là vị đại nhân nào đã thừa nhận điều này, chỉ hi vọng anh xứng với kỳ vọng của ngài ấy."
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ một lát thì cũng hiểu được.
Điều này chắc chắn là do vị nữ sĩ đã dạy Tế Vũ cho mình âm thầm giúp đỡ.
"Tôi sẽ không phụ ý tốt của ngài ấy." Cố Thanh Sơn nói với giọng chân thành.
Thiếu nữ gật đầu, cuối cùng cũng cười với hắn.
Laura thừa dịp nói luôn: "Ngài có thể giúp chúng tôi hay không? Chúng tôi muốn giết chết những quái vật kia."
Thiếu nữ nói với giọng bình tĩnh: "Thực ra nếu như vẫn không có người nào tới, thì tôi cũng sẽ biến mất... thế nhưng vào thời điểm sắp biến mất này, các người lại xuất hiện. Các người muốn chiến thắng những quái vật kia, cần phải làm một chuyện trước đã."
"Chuyện gì?"
"Dưới mặt đất của giáo đường, có một nhà tù chuyên môn nhốt dị đoan, tên là nhà tù Hắc Thủy." Thiếu nữ nói tiếp: "Các người cần phải đi tới nơi sâu của nhà tù Hắc Thủy, lấy đi mảnh vỡ thánh vật được chôn giấu trong phòng phán quyết rồi đưa nó cho tôi."
"Mảnh vỡ thánh vật?"
"Đúng, đó là mảnh vỡ thánh vật duy nhất còn không bị đám quái vật phát hiện, nó vẫn đang an toàn, có thể khôi phục thực lực của tôi."
"Nó có hình dạng như thế nào?"
"Giống như thế này..."
Thiếu nữ đưa hai tay đặt trước ngực.
Ngay sau đó, một điểm sáng nhỏ bé từ ngực cô bay ra ngoài, rơi xuống lòng bàn tay của cô.
Cố Thanh Sơn sang, ánh mắt chăm chú.
Đó là một trang sách.
Thiếu nữ nói: "Đó vốn là một quyển sách thánh, trước mắt thì tôi chỉ có được một trang của nó, mà một trang sách này lúc nào cũng có thể rách rát. Tới khi đó, bóng đêm sẽ chiến thắng, tôi cũng sẽ biến mất, không còn tồn tại."
"Chúng tôi đi vào giáo đường bằng cách nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Chỉ có thể giết vào trong, đó là một trận chiến đấu liên quan đến vấn đề sống chết... ưu thế duy nhất mà các người có đó là bọn quái vật không biết mục tiêu của các người là gì, cho nên khi các người lấy được quyển sách thánh thì phải rời đi ngay lập tức, rồi trốn tới nơi này của tôi." Thiếu nữ nói.
"Thế nhưng làm vậy thì chúng tôi sẽ dẫn theo bọn quái vật tới nơi này mất." Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiếu nữ lắc đầu, nói: "Chỉ cần có quyển sách thánh kia, tôi có thể khôi phục lại một phần lực lượng, chỉ cần như vậy thì tôi đã có thể bảo vệ các người rồi."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, rồi nói: "Được, vậy thì chúng tôi chuẩn bị đi đánh một trận."
Hắn mang theo Laura, đang định rời đi thì Laura lại đứng im không nhúc nhích.
"Chờ... chờ một lát." Laura nói.
"Hả? Còn có chuyện gì sao?" Thiếu nữ có ấn tượng rất tốt với cô bé, nên mỉm cười hỏi.
"Có thể cho tôi sờ trang sách kia không? Nếu như vậy thì có lẽ chúng ta không cần chiến đấu, thậm chí không cần thu hút sự chú ý của quái vật cũng có thể cầm được quyển sách thánh." Laura trả lời.
Thiếu nữ nhìn về phía cô bé.
Sắc mặt cô bé thể hiện sự chân thành.
Một lát sau, thiếu nữ nói: "Em có thể đảm bảo sẽ không để trang sách này bị hư hại không? Phải biết rằng, một khi em làm nó bị hư hại thì tôi cũng sẽ biến mất."
Laura đáp: "Tôi đảm bảo."
Thiếu nữ gật đầu, nói: "Em là một nữ vương chân chính, vừa rồi tôi cũng đã thấy, nhân phẩm và đức tính của em cũng chứng minh được điều đó, tôi tin tưởng em."
Cố Thanh Sơn đứng ở một bên bỗng cảm thấy hơi xấu hổ.
Thiếu nữ ném ra một cách nhẹ nhàng, trang sách kia theo gió mà lơ lửng trước mặt Laura.
Laura lấy một đôi găng tay làm bằng tơ ra đeo lên, rồi mới tiếp nhận trang sách kia một cách cẩn thận.
Cô bé nhìn chằm chằm trang sách này khoảng mười lăm phút, rồi nhắm mắt lại, yên lặng cảm nhận một lúc lâu.
"Xin hãy thu hồi lại đi." Laura nói.
Trang sách kia lại bay lên, rồi nhập vào trong tim của thiếu nữ.
Laura nắm chặt tay Cố Thanh Sơn, nói với thiếu nữ: "Chúng tôi đi đây, hãy chờ tin tức tốt của chúng tôi nhé."
"Ừm." Thiếu nữ mỉm cười, gật đầu.
Hai người dần dần đi ra khỏi khu rừng cây khô này, đi vào trong sương mù.
"Có chắc chắn không?" Cố Thanh Sơn hỏi nhỏ.
"Loại vật này rất hiếm gặp, có thể dùng thuộc tính thần thánh, chỉ sợ anh cần chuẩn bị nhiều thức ăn hàm chứa mức năng lượng cao mới được, như vậy mới có sức để vớt." Laura nói.
"Thức ăn chứa năng lượng cao sao? Được, để anh chuẩn bị." Cố Thanh Sơn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận